Chương 43-3: Trứng màu

Tề Khả Tâm tâm tình không tốt về đến nhà, tìm một vòng cũng không thấy Tề Mục, bất quá cũng không nghĩ đến phương diện đệ đệ ra ngoài.

Sau cơm chiều, Tề Mục tìm được Tề Khả Tâm: “Cổ tiên sinh nói ngươi chiều nay đi tìm hắn, nói là ta nhờ ngươi đi, ta sao lại không biết ta muốn nhờ ngươi chuyển giùm thứ gì nhỉ?”

Thời điểm chỉ có hai người bọn họ, Tề Khả Tâm không hề là đại tiểu thư tri thư đạt lễ, cô tức giận nói: “Liên quan quái gì đến ngươi, cho dù không phải ngươi nhờ, hắn nghe được tên ngươi cũng không cho ta vào, người ta đối với ngươi cũng chẳng có ý tứ gì đâu!”

“Đồ ngốc.” Tề Mục nhún nhún vai, xoay người đi luôn, mặc kệ Tề Khả Tâm ở phía sau dậm chân.

Ngày hôm sau Tề Khả Tâm lén lút vào phòng Tề Mục, vốn dĩ muốn tìm quần áo của Tề Mục giao cho một cái *nhị thế tổ*, kết quả ở trên giường Tề Mục thấy được một chiếc áo sơmi thuộc về nam nhân khác.

(Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế.Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.)

Cái áo sơ mi bị Tề Khả Tâm nắm chặt ở trong tay, thật giống như bắt được đao kiếm có thể xử tử Tề Mục, phàm là người có chút địa vị tại Tề gia phàm đều tập trung đến chính sảnh, dự địn bắt đầu thay phiên chất vấn.

Tề Mục thập phần tự nhiên, đoạt lại áo sơmi: “Đây là của cổ tiên sinh, các ngươi có vấn đề gì sao?”

“Sao có khả năng như vậy được? Nhất định là dã nam nhân nào đó!”

“Khụ!” Gia chủ trừng mắt nhìn Tề Khả Tâm một cái, lấy ra ma pháp cầu do Cổ Hoài Bích đưa tiến hành ma lực câu thông.

Ma lực trên người các pháp sư sẽ bám lên quần áo của họ và các vật phẩm ma pháp, chỉ cần ma lực đồng nhất, vậy là có thể chứng minh đồ vật thuộc về người đó.

Ma lực trên áo sơmi và ma pháp cầu hòa hợp thành một thể, Tề Khả Tâm há miệng, muốn nói gì đó lại nói không lên lời, Tề Mục nhàn nhạt nói: “Cổ tiên sinh sợ ta tưởng niệm thành tật mới đưa cho ta một cái áo sơmi, ta đặt ở trong phòng cũng chưa từng lấy ra, các ngươi không có việc gì tiến vào phòng ra làm cái gì?”

Gia chủ bị tiểu bối giáo dục, cái nồi này tự nhiên ném lên người Tề Khả Tâm, Tề Khả Tâm bị cấm túc đến ngày Tề Mục kết hôn.

Trước mặt mọi người đang rời khỏi sảnh chính, Tề Khả Tâm cư nhiên nhìn thấy Tề Mục đang đối với cô làm ngoáo ộp!!!!

Cô nhịn không được sử dụng ma pháp, kết quả gia chủ lúc này lại quay về, vừa vặn nhìn thấy cố đối với Tề Mục ngưng tụ ra một quả cầu nước.

Gia chủ: “Tốt quá nhỉ, không nghe phạt thì thôi, còn muốn động thủ với đệ đệ, ngươi sao lại thành ra như thế? Ngươi lập tức chuyển trường đến học viện ma pháp của nữ tử cho ta, xem ra phẩm đức (phẩm hạnh+đạo đức) cần rèn rũi lại!”

Tề Khả Tâm: “……” Ta không phải ta không có gì làm hết, tất cả là do cái tiện nhân này hại ta.