Thành phố B, khách sạn Quy Long.
Những người có danh tiếng, uy tính trong giới kinh doanh cả nước tham dự tiệc tối lần này, Cổ Hoài Bích cùng vài người chào hỏi, liền mang theo Tề Mục đi ra bên ngoài ngắm phong cảnh.
“Người không có gì đặc biệt, địa phương cũng không tệ lắm.”
Tề Mục nhị cười hỏi “Nói ai đâu?”
“Đám lão già đó.” Cổ Hoài Bích nhíu mày, “Một đám nhìn anh đều giống như đang xem đang con trai, làm như anh đã cưới con gái họ vậy.”
“Đó là do anh có tài thôi.”
“Em không ăn dấm?”
“Có một chút, bất quá tưởng tượng là bởi vì người đàn ông của mình quá ưu tú, sau đó hắn chỉ thích một người là bản thân, em liền cảm thấy rất vui vẻ.” Một người ưu tú chung tình với chính mình, mặc cho là ai đều sẽ vui sướиɠ.
Cả hai ở dưới ánh trăng trao nhau nụ hôn, chậm rãi đi bộ dọc theo khu rừng.
“ Ui gia! Ngượng ngùng tiên sinh.” Ôn Thiến ngẩng đầu, xin lỗi người đàn ông bị cô đυ.ng vào.
Người đàn ông cao khoảng 175cm, khuôn mặt tuấn mỹ, một đôi mắt phượng giống như sẽ nhϊếp nhân tâm phách, khoan không đúng, người này không phải Cổ Hoài Bích!
Cổ Hoài Bích chỉ là đi WC, trở về liền nhìn thấy bà xã của mình bị một nữ nhân mạnh mẽ ăn vạ.
“Hai người ở đây làm cái gì?” Nghiến răng nghiến lợi.
Ôn Thiến cười nói: “Tôi không cẩn thận đυ.ng vào cậu ấy.”
“Đυ.ng vào người kháccô còn cười cái gì? Không xin lỗi sao? Như thế nào không gia giáo như vậy?” Cổ Hoài Bích đem Tề Mục kéo qua, ôm eo nhỏ, thân cao mét tám mét chín rất có khí thế, cúi đầu hung ác nhìn cô.
“Anh, hai người……” Ôn Thiến không thể tin được.
Cổ Hoài Bích hung tợn “Em ấy là của tôi, cô nghĩ cũng đừng nghĩ.”
Bởi vì bị thế giới ý thức quấy rối, cái này tiểu thế giới đối với tìиɧ ɖu͙© cực kì thoáng, nào đó phương diện thậm chí có điểm dị dạng, đồng tính luyến ái cũng có, nhưng chung quy không có phổ biến. Ôn Thiến mười sáu tuổi liền bắt đầu làʍ t̠ìиɦ, đến nay còn không có gặp qua đồng tính luyến ái, cô vô pháp tiếp thu người chồng chính mình coi trọng lại là một cái đồng tính luyến ái.
“A ——”Cô sợ hãi kêu ra tiếng.
“Ồn muốn chết!” Cổ Hoài Bích nhíu mày, lôi kéo Tề Mục rời đi.
Tra được Cổ Hoài Bích 25 tuổi mới có thể phá thân chuyện này cũng không khó, Ôn Thiến cho rằng bọn họ làm gay chỉ là bởi vì không hưởng hương vị của phụ nữ, tự cho là thông minh, đột nhập vào phòng Cổ Hoài Bích, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm ở trên giường, dùng chăn che lại thân. Bọn họ có thể thử 3p, Cổ Hoài Bích cùng Tề Mục nhất định sẽ bởi vậy yêu cô, thậm chí cô còn ảo tưởng sinh hoạt hạnh phúc về sau.
Tề Mục trên người khoác sa mỏng, trong phòng tắm bị nâng lên một chân, dươиɠ ѵậŧ nam nhân ở hoa huyệt của cậu ra ra vào vào.
“Tư thế này mệt mỏi quá, chúng mình đi trên giường đi.”
Cổ Hoài Bích ôm Tề Mục, thao suốt một đường đi, đến nơi tự nhiên là đem người để lên giường.
“A ——” Tề Mục kêu sợ hãi một tiếng, cậunhư thế nào cảm giác đè trúng đồ vật nào đó?
“Xảy ra chuyện gì?”
“Trên giường có cái gì đó.”
Cổ Hoài Bích rút ra dươиɠ ѵậŧ, đem áo tắm mặc vào, Tề Mục cũng bọc một cái khăn lớn, hai người xốc chăn lên, liền nhìn thấy Ôn Thiến tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đang ngủ.
“Này……”
“Này cũng quá xấu.”
Tề Mục nhìn về phía Cổ Hoài Bích, phát hiện đối phương thật giống như đang nhận xét sản phẩm, trong ánh mắt một chút tìиɧ ɖu͙© đều không có, chỉ có trần trụi chán ghét, “Như thế nào còn có người đầṳ ѵú đen như thế? Giống như cục đá lớn màu đen, đầṳ ѵú bên trái cùng đầṳ ѵú bên phải còn lớn nhỏ khác nhau, giống như dị dạng.” Cổ Hoài Bích nhìn xuống chút nữa “Bụng này như thế nào lại ngấn ngấn thế này…… Mục Mục, đó là mộc nhĩ đen sao?”
Vừa tỉnh dậy liền nghe đoạn bình luận ác độc như vậy, Ôn Thiến nhịn không được mở mắt ra “Ngươi! Các ngươi như vậy khi dễ một phụ nữ, còn được xem là đàn ông không?”
Cổ Hoài Bích châm chọc nàng, “Trần như nhộng bò lên giường hai người đàn ông, ngươi cũng được xem như phụ nữ?”
Ôn Thiến khó thở, làm chuyện ngu nhất cuộc đời nhất, đó là cô cư nhiên tìm ba của mình, nói hai người tưởng cưỡиɠ ɠiαи cô.
Cổ Hoài Bích cũng không theo chân bọn họ nói lung tung, trực tiếp yêu cầu kiểm tra camera giám sát, nhìn thấy Cổ Hoài Bích cùng Tề Mục trở về phòng trước, hai người còn ở cửa hôn nhau nồng nhiệt mới đi vào, một giờ sau, Ôn Thiến mới lén lút lại đây, dùng chìa khóa vạn năng mở ra cửa phòng.
Ôn Tài Hành được cũng biết con gái xằng bậy, ông vẫn luôn dung túng cưng chiều con gái, cho nên đối những việc hoang đường của con đều là nhắm một mắt mở một mắt, nhưng lần này…… Cổ Hoài Bích thân phận không bình thường, tất cả mọi người có thể nhìn ra được tiền đồ vô hạn của người này.
Ôn Tài Hành không ngừng nhận lỗi, kêu bảo an đem Ôn Thiến mang đi, cũng hứa hẹn đem đồ cổ nhà Tống bán đấu giá được đưa cho hắn.
“Không cần, các người nhanh đi ra ngoài đi.”
Ôn Tài Hành nhìn bọn họ, người cao lớn vẻ mặt nóng nảy, người kia mặt xuân sắc tràn đầy, nhanh chóng kêu mọi người cùng nhau rời đi.