Chương 4

Edit: Manh Manh

14.

Sáng sớm hôm sau, ta liền bị thả ra.

Ta thậm chí không biết nguyên nhân là cái gì.

Vẫn là cảnh sát Lý, chỉ là biểu tình của hắn hiện tại, thật sự là xú đến không thể tả được, túm cánh tay ta đỏ cả một khối to.

Ta muốn hỏi hắn đi đâu, hắn lại lạnh như băng, túm ta đi ba bước thành một bước.

Hắn đem ta đưa tới trước mặt một người, người nọ ăn mặc bình thường, một cái áo hoodie, bên dưới là một cái quần jean, y ngẩn đầu ——

Giống ta như đúc.

Thái độ cảnh sát Lý rất không tốt, đầy mặt không kiên nhẫn, cùng lúc trước quả thực như hai người khác nhau, hắn phất phất tay với người nọ: “Được rồi, người cậu mang đi đi, lần sau hai anh em các cậu đừng chơi thứ trò chơi nhàm chán như vậy nữa, nếu không đừng trách tôi không lưu tình.”

Người nọ gật gật đầu, lôi kéo ta đi.

15.

Ta vẫn như cũ mơ mơ màng màng, không phân rõ đông tây nam bắc.

Người nọ cười cười, nắm ngón tay ta, biến thành mười ngón đan nhau.

Ta há miệng thở dốc: “Khải Vu?”

Y liếc mắt ta một cái, cười, sau đó gật gật đầu.

“Ngươi không phải đã chết rồi sao?!” Ta giật mình.

Y trắng trợn liếc ta một cái, “Anh mới đã chết rồi đó, không phải anh muốn trao đổi thân phận rồi sau đó trốn đi sao, làm bộ ta mất tích, dọa dọa ba mẹ? Như thế nào ngây ngốc thật làm bản thân đi ngồi tù?” Y nhíu nhíu mày, dường như tiếp tục trách cứ nói: “Nếu tôi không tới, anh liền thật sự ngồi tù?”

A……? Là như vậy sao?

Hoàn toàn không có ấn tượng a.

Là ký ức ta xuất hiện vấn đề sao?

Sao lại thế này, hoàn toàn không nhớ rõ.

Chẳng qua, cũng coi như là.

Ta hiện tại phát hiện, ta cũng rất thích y... ——

Nghiêng đầu nhìn lại, ánh mặt trời chiếu xuống mặt đất, chiếu lên người y.

Sau cái cổ bị cổ áo che đậy, có một vết sẹo dài ngoằn ngèo như rết.

Dùng chỉ đen rậm rạp chấp vá.

_______________

Ultr, ủa là sao?

Méo? Méo mèo meo?

5/3/2022