Chương 14: Đem tên xóa bỏ

Không biết đứng bao lâu mới đi ra ngoài, sau đó bị xá hữu cho biết, bài post đã được dọn dẹp, hơn nữa đa số bài post đều bị dẹp bỏ. Lục Tử Ninh mới từ WC đi ra ngoài.

Máy tính còn mở ra trang kia, hiện giờ đã không còn. Tử Cường đi đến vỗ vai cậu đồng tình, "Hiện tại đã bị người áp đảo rồi, tôi thật không biết con gái bây giờ khủng bố như vậy. Bất quá hẳn là không có chuyện gì, phỏng chừng là nghỉ hè ở nhà ngốc lâu quá mới làm mấy chuyện nhàm chán như vậy."

"Ân."

"Được rồi, Tử Ninh đừng thương tâm. Ai biểu cậu vận khí tốt như vậy, có hai cái nhân vật phong vân như vậy làm cháu.........."

"Bất quá tôi nói, nhào thành như vậy, như thế nào không thấy bọn họ gọi điện thoại lại đây?"

Lục Tử Ninh như thế nào không biết xấu hổ nói di động của mình bị họ cầm đi...........

"Có lẽ bọn họ căn bản là không nhìn đến, Tử Ninh, về sau cũng đừng lên diễn đàn coi nữa."

Còn không phải các người bảo tôi nhìn.........Nghĩ đến bọn họ không nhìn, Lục Tử Ninh càng càm thấy chính mình thật ngốc. Trận bạo động diễn đàn này cuối cùng cũng bị trấn áp xuống, khi chuẩn bị tắt đèn đi ngủ lại nghĩ đến một việc.......

Lục Tử Ninh khi nhìn đến hình của họ, có thấy hai chữ "ZN" làm trong lòng lo lắng một trận, cậu có thể xác định là bọn họ không có quên mình, nhưng cái dạng này là ý tứ gì, sẽ không phải là thật giống như cười bọn họ đi........

Lục Tử Ninh nhanh chóng quăng bỏ ý nghĩ của chính mình, tùy rằng cậu biết anh hai và anh ba là cái loại quan hệ này, nhưng mà cậu vẫn là nhất thời không chấp nhận được việc mình biến thành như vậy.

Do dự một chút, Lục Tử Ninh di chuyển con chuột, nhấn vào hình bọn họ, số lượng hình ảnh quả thật dọa Lục Tử Ninh nhảy dựng, bọn họ đưa lên rất nhiều hình ảnh, Lục Tử Ninh nhìn một cái mới phát hiện đều là về hội học sinh, giới thiệu ngắn gọn về trường học, chức vụ và nội dung cũng toàn của bọn họ, khó trách không ai tới nơi này nháo, có lẽ hai người này thật sự cái gì cũng không biết, càng nghĩ càng giận, Lục Tử Ninh đóng máy tính, leo lên giường ngủ.

Lúc Lục Tử Ninh nằm ở trên giường như thế nào cũng cảm thấy ngủ không được, không biết có phải hôm nay có phải hay không bị tức nhiều không, tổng cảm thấy yết hầu rất đau........khi vừa mới đánh răng liền cảm thấy được. Cũng không biết là bị cảm hay là......vốn muốn gọi điện thoại cho mẹ, nhưng mà không có điện thoại nên chỉ có thể từ bỏ.

"Đứng lên, không nên là nô ɭệ của mọi người....."

Rạng sáng 5h45, tiếng chuông xá hữu Hoàng Khải vang lên, toàn bộ kí túc xá đều kích động. Vốn bởi vì quân huấn nên mỗi ngày đều so với gà đều dậy sớm hơn, còn dùng quốc ca làm tiếng chuông. Thời điểm ngày đầu tiên khai giảng có người từng kháng nghị qua, nhưng mà lời hát thật tốt.

"Đứng lên————–" Vừa nghe chính là muốn rời giường.......cuối cùng còn bức thêm mấy câu, tôi hy vọng mỗi ngày đánh thức chính mình không phải là loại chuông này, mà là giấc mộng.

Ba gối đầu nhất thời hướng hắn bay tới.

Hôm nay cũng là giống như nhau, chuông báo thức cũng vang, bốn người không muốn đứng đên cũng phải đứng lên. Lục Tử Ninh muốn mở mắt, chính là mí mắt nặng trầm trọng, đầu cũng mơ màng nặng nặng, có điểm hối hận tối hôm qua xem máy tính trễ như vậy, sau lại mất ngủ, tới sáng mới ngủ được, hiện tại lại phải rời giường.

Thật vất vả từ trên giường đứng lên, thời điểm đánh răng nhìn mình trước gương, Lục Tử Ninh chỉ cảm thấy sắc mặt mình thật rất khó coi, bất quá bởi vì cho dù ngủ không đủ, đôi mắt cậu cũng không nghiêm trọng lắm, hơn nữa không biết có phải hay không chính mình bởi vì thân thể đặc thù, bộ lông Lục Tử Ninh thật nhỏ, cũng chưa bao giờ dài râu, cho nên nhìn chằm chằm chính mình thật lâu, trừ bỏ sắc mặt tái nhợt bên ngoài, tựa hồ cũng không nhìn ra cái gì. Chính là yết hầu như trước rất đau.

Sau khi tập thể dục buổi sáng Lục Tử Ninh chuẩn bị đi mua thuốc uống, kết quả vừa đi vài bước liền nhìn thấy hai người ở trước mình, lửa giận mới vừa tiêu xuống lại nhất thời nổi lên. Nhưng mà không muốn lại bị người khác nói ra nói vào, Lục Tử Ninh xem như không thấy, né bọn họ rồi liền đi tiếp, ai biết hai người lại đuổi theo, còn che ở trước mình.

"Ninh Ninh."

"........"

"Ninh Ninh."

"Tránh ra!"

"Cái kia............"

"Không phải nói không gọi là thúc thúc thì đừng tới tìm tôi sao? Tránh ra!" Nhớ đến vài thứ tối hôm qua liền nổi giận.

"Tin tối hôm qua em không có thấy được sao?" Thất Lục Tử Ninh sắc mặt không tốt như vậy, hai anh em đều phi thường đau lòng. Biết chắc cậu đã biết, chuyện này bị nháo thành như vậy, đều do bình thường bọn họ ít lên diễn đàn, ngày hôm qua lúc có người báo cho biết, bọn họ liền lên dọn dẹp, nhưng đã có điểm chậm. Tuy rằng bọn họ vẫn là không thực để ý mấy chuyện này, nhưng mà Lục Tử Ninh không giống như vậy.

Nguyên lại bọn họ đã biết sao? Sắc mặt Lục Tử Ninh vẫn là không thể nào tốt lên, hai người kia biết cũng không phủ nhận, sẽ không thật là.....

"Ninh Ninh, không cần để ý tới bọn họ nói lung tung. Người bây giờ chính là rất nhàm chám đi."

"Vậy anh đem bọn họ xóa bỏ." Nghe nói như vậy, Lục Tử Ninh trong lòng hơi tốt một chút, nhưng mà không biết như thế nào, còn có một chút mất mát không hiểu.