Chương 24

Trong vòng một đêm, những tấm ảnh của Tử Thiên và người đàn ông kia đã tràn lan hết trên mạng internet.

Sáng sớm, cả nhà họ Tử thấy tin tức mà bất ngờ gần chết, ông nội Tử Thiên lên cơn đột quỵ ngất tại chỗ phải đưa đi cấp cứu. Đóa Nhi đang ôm đứa trẻ, cả người sốc đến run lên...

Tại nhà họ Ngạo, Tố Hinh, hai anh em họ Ngạo và Đóa Mộc ngồi xem tin tức. Tố Hinh cười không ngừng:

_Cho chừa cái tội bắt nạt chị Đóa Nhi!

Đóa Mộc nhăn mày:

_Là em làm sao Tố Hinh!

_Dạ, là em!

Thần Tước xen vô:

_Đêm qua xem phim hay không em?

_Full HD không che, hự hự, body hai người đó quá đẹp!

Thiên Tước gắp cho Đóa Mộc một miếng táo:

_Tố Hinh, độ biếи ŧɦái của em ngày càng cao rồi đó!

_Bình thường thôi!!

Thần Tước vén áo lên để lộ sau múi:

_Body của anh đẹp hơn chúng nhiều...

Rồi anh lại kéo cổ áo xuống, quay qua Đóa Mộc:

_Xương quai xanh cũng rất quyến rũ... Bảo bối, em nói xem... Anh có đẹp không? Trên giường anh thật mê người đúng không nào?

Đóa Mộc đen mặt nhét nguyên miếng táo đang ăn dở vào miệng hắn:

_Anh không nói một câu người ta cũng không bảo anh bị câm đâu!

Thiên Tước vuốt tóc Đóa Mộc, cắn nhẹ vào tai cô:

_Cục cưng, ngày mai ta cùng đi xem váy cưới!

Váy cưới sao?

Đóa Mộc ngu ngơ:

_Phải cưới sao?

Thần Tước bộp chộp:

_Đúng vậy! Phải cưới! Em xem xem, đứa nhỏ trong bụng cũng lớn rồi, chúng ta phải cho nó một gia đình!

Đóa Mộc trầm tư...

Đám cưới? Cô phải chọn một trong hai người hay sao?

Thiên Tước thấy cô như vậy liền biết suy nghĩ của cô, anh ôm cô vào lòng:

_Bảo bối chỉ cần nghỉ ngơi cho đầy đủ thôi, mọi chuyện để anh lo!

[...]

Tử Thiên sáng sớm ngủ dậy thì thấy người đàn ông bên cạnh. Mặt mũi đẹp đẽ, body rất đẹp. Tử Thiên luồn tay ôm anh ta vào lòng:

_Chào buổi sáng!

Người kia cũng mở mắt, hôn lên trán anh:

_Chào buổi sáng!

Hai người ôm nhau một lúc lâu Tử Thiên mới cất tiếng hỏi:

_Anh tên gì?

_Kỳ Ngôn! Trầm Kỳ Ngôn!

_Tôi là Tử Thiên!

Hai người nằm nói chuyện say sưa cho đến gần trưa rồi mới chịu dậy. Kỳ Ngôn bỏ đi trước, Tử Thiên ngồi trên sofa lướt mạng thì tin tức ấy đập vào mắt anh...

Đầu óc Tử Thiên như nổ tung. Cậu vội vàng chạy về Tử gia.

...

Vào nhà, không khí như giảm xuống âm độ. Tử Thiên liếc mắt chả thấy ai, chỉ thấy Đóa Nhi đang ngồi nhàn nhã trên ghế uống trà đọc báo. Anh bước đến:

_Ba mẹ đâu?

_Bệnh viện! Ông nội lên cơn đột quỵ!

Anh bàng hoàng:

_Cái gì? Ông ấy không sao chứ!

_Nhập viện vì anh đấy! Tử Thiên, rốt cuộc anh bị gì thế?

Đôi mắt hắn đỏ ngầu:

_Tôi bị gì chứ? Tôi đã làm gì? Đóa Nhi, có phải cô hại tôi không? Cô hận tôi đối xử không tốt với cô nên cô mới cho người theo dõi tôi, hãm hại tôi! Đóa Nhi lòng dạ cô thật ác!

Đóa Nhi khóc nức nở:

_Không phải em mà! Cho mười cái mạng cũng không dám!

Tử Thiên lôi Đóa Nhi đứng dậy, bóp mạnh vào cằm cô:

_Người đàn bà ác độc như cô rất thích gây hại cho người khác nhỉ?

Nói rồi anh tát Đóa Nhi ngã xuống đất:

_Loại đàn bà như cô không xứng đáng với tôi, càng không đáng để tôi chạm vào! Làm ơn cút khỏi nhà họ Tử tôi hộ!

Lúc bỏ đi, anh còn đá cô một cái thật mạnh...

Đóa Nhi đau đớn ôm chặt thân mình, khuôn mặt tím tái, sau đó.... Ngất đi...

Hết chap 24...

Hôm nay là ngày tồi tệ nhất...

Mất...

Buồn...