Chương 86

Theo sự tăng trưởng của điểm kỹ năng trong công nghệ Tinh Ốc thì Tạ Thiên Cách cũng không cần phải trực tiếp vào trong chạm vào viên ngọc ở tầng hai như trước mới có thể phục hồi được thể lực, xoá tan mệt mỏi nữa.

Giờ đây, cô chỉ cần tiến vào trạng thái thiền định thì cơ thể cô đã có thể cảm nhận được sức mạnh Tinh Ốc đang truyền qua cho cô, rất nhanh là có thể phục hồi lại trạng thái cơ thể.

Lần thiền định này kéo dài khá lâu.

Khi Tạ Thiên Cách mở mắt ra lần nữa đã hai mươi giờ trôi qua.

Nước ngầm trong hang động hoàn toàn không có dấu hiệu giảm đi, vẫn không ngừng cuồn cuộn chảy, nhưng nếu quan sát kỹ thì mực nước đã giảm xuống khoảng vài cen ti mét.

Vì có sức mạnh của Tinh Ốc nên bàn tay cô đặt trong dòng nước ngầm không hề bị cóng.

Tạ Thiên Cách thấy lạ trong lòng, trực tiếp vào Tinh Ốc xem thử.

Trong không gian kho chứa không thấy nước ngầm, chỉ có một số nước đóng chai cô thu vào trước đó.

Trong không gian công nghệ cũng không có bất kỳ thay đổi nào.

Khi Tạ Thiên Cách đẩy cửa không gian chăn nuôi ra, cô lập tức cảm thấy một luồng không khí mát lạnh, ẩm ướt bất thình lình ập vào mặt mình.

Không gian chăn nuôi vốn khô cằn bây giờ khắp nơi đều xanh tươi, đất đai khô nứt trước kia cũng đã trở nên ẩm ướt, thậm chí ở nhiều nơi còn mọc cỏ xanh.

Đáng chú ý nhất là cái cây ở giữa không gian, vậy mà nó lại to ra không ít.

Lá cây trên đó cũng không còn vàng úa cuộn tròn nữa mà trở nên bóng bẩy và dày dặn, tán cây rậm rạp xòe ra rất lớn.

Những quả xanh bằng quả trứng cút như ẩn như hiện trong đám lá cây.

Tạ Thiên Cách đứng trước cái cây, thậm chí cô còn chưa kịp quan sát kỹ những quả này, đã bị một mặt nước phía sau sân thu hút toàn bộ sự chú ý.

Hóa ra khi không gian chăn nuôi khô cạn, cô không xem xét kỹ, chỉ biết ở bên này có một khoảng đất trống khô khốc.

Bây giờ mới biết đó không phải là đất trống, đó là một đáy hồ đã nứt nẻ.

Trong Tinh Ốc, Tạ Thiên Cách có thể tùy tâm sở dục di chuyển theo ý muốn của mình, cô chỉ cần nghĩ đến việc đến bên hồ, chớp mắt sau, cô đã xuất hiện bên hồ.

Nước hồ trong vắt, khiến bãi cỏ bên hồ cũng mọc lên những mầm non xanh biếc.

Điểm yếu duy nhất là nước vẫn còn quá ít, hiện tại xem ra, cô hút nước trong hai mươi giờ cũng chỉ đủ chứa đầy một đáy hồ nhỏ này.

Nước trong Tinh Ốc không phải là được sản xuất liên tục, dường như phải phụ thuộc vào việc hấp thụ bên ngoài để duy trì, nếu như vậy, cô không thể cứ ở đây hút nước mãi được.

Đang lúc buồn phiền vì vấn đề này, đột nhiên cô phát hiện ra bên hồ dường như có rất nhiều vỏ sò màu đỏ sẫm, so với mặt hồ xanh biếc thì chúng có chút chói mắt.

Cô cúi xuống nhặt lên, muốn xem đây là thứ gì.

Nhưng vừa cầm vào, hai mắt Tạ Thiên Cách liền mở to.

Đây là một con sò đỏ hút nước.

Sò đỏ hút nước: Có thể cho vào bất kỳ chất lỏng nào, nó sẽ hút tất cả chất lỏng đó vào quê hương của nó.

Quê hương?

Tạ Thiên Cách nhìn những con sò đỏ hút nước đang lười biếng nghỉ ngơi trong hồ này.

Quê hương của chúng không phải là hồ nước của không gian chăn nuôi sao?

Cho nên chỉ cần ném thứ này vào chất lỏng mục tiêu, nó sẽ có thể liên tục hút chất lỏng vào hồ này của không gian chăn nuôi cho cô rồi.

Trời ơi, còn có thứ tốt như vậy sao!

Tạ Thiên Cách lại nhảy vào trong dòng sông ngầm, bơi sâu hơn một chút, ở những nơi khác nhau, cô thả vào mỗi nơi năm sáu con sò đỏ hút nước.

Lại vào xem trong không gian chăn nuôi, quả nhiên, cô thấy dưới đáy hồ bắt đầu xuất hiện rất nhiều bọt khí, đó là biểu hiện của việc nước đang dần chảy vào.