Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sống Lại Trước Mạt Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Vật Tư

Chương 85

« Chương TrướcChương Tiếp »
Còn nước từ sông suối, sau khi những cơn tuyết, cơn mưa hồng kia rơi xuống thì Tạ Thiên Cách thật sự không dám dùng.

Vậy chỉ có nước ngầm là thứ ít gây chú ý và là lựa chọn an toàn nhất hiện giờ.

Trong phạm vi toàn quốc, tỉnh G là tỉnh có địa hình Karst (là địa hình của các kiểu phân rã đặc trưng, thông thường được đánh dấu bởi các hệ thống thoát nước theo hang động ngầm dưới đất) điển hình nhất, đặc biệt là ở thành phố G có rất nhiều hang động.

Những hang động này chỉ có một phần nhỏ được phát triển thành khu du lịch, phần lớn còn lại đều là hang động hoang dã.

Mục tiêu của Tạ Thiên Cách là tìm một hang động hoang dã có nguồn nước ngầm thật phong phú để tích trữ, vừa có thể tránh tai mắt của người khác, vừa không cần phải trả tiền.

Đây cũng là lý do chính khiến cô sẵn sàng đi theo mọi người tham quan danh lam thắng cảnh này.

Khi Tạ Thiên Cách vừa mới bước chân vào khu danh lam thắng cảnh này, cô đã phát hiện ra việc có người đang theo dõi mình.

Nhưng khi cô quay đầu nhìn lại thì không thấy ai, có thể thấy người theo dõi cô có ý thức phản trinh sát rất mạnh.

Sau khi phát hiện liên tiếp ba hoặc bốn lần, Tạ Thiên Cách không muốn chơi với những người này nữa, cô nhanh chóng lách vào lẫn trong đám đông, giống như một con lươn, chỉ trong chốc lát cô đã biến mất khỏi tầm mắt đối phương.

Quả nhiên, ngay lập tức có mấy người nam nữ cũng đã cải trang thành khách du lịch bắt đầu tìm kiếm ở xung quanh không ngừng.

Mặc dù hành động của nhóm người này rất kín đáo nhưng có thể thấy bọn họ đã có chút hoảng hốt vì để lạc mất mục tiêu.

Lúc này, Tạ Thiên Cách đã ẩn núp vào khu vực sâu trong núi rừng, lặng lẽ quan sát bọn họ, sau khi ghi nhớ trang phục và ngoại hình của những người này, cô kéo thấp vành mũ trên đầu xuống, không ngoảnh lại mà tiếp tục đi vào trong rừng.

Tạ Thiên Cách đi rất nhanh, cộng thêm việc trước khi đến đây cô đã thực hiện đầy đủ mọi công tác chuẩn bị, thậm chí còn cô hỏi thăm người dân địa phương ở đây nhằm nắm rõ địa hình.

Chỉ hơn một giờ sau, cô đã xuất hiện tại một thung lũng rất sâu, rậm rạp cỏ cây.

Nơi đây chim hót hoa thơm, vô cùng tĩnh lặng, cho dù đã vào cuối thu đầu đông, nơi này cỏ cây vẫn rất xanh tươi, tràn trề sức sống.

Dọc theo những đám cỏ rậm rạp trong rừng này có một con suối nhỏ quanh co.

Tạ Thiên Cách đi dọc theo con suối lên trên khoảng mười phút thì đến được nơi sâu nhất của thung lũng, sau một bụi cỏ cây rậm rạp, có một cái ao sâu.

Tạ Thiên Cách cất áo hoodie, quần jean và giày vào Tinh Ốc, thay một bộ đồ lặn, trực tiếp nhảy xuống ao.

Dọc theo vách đá của ao sâu bơi vào, chưa đầy hai phút, cô đã vào hang động này.

Lúc này, hang động này chưa có tên.

Vì nó không hề hiếm trong vô số hang động ở tỉnh G.

Nhưng khi mạt thế đến, hệ số an toàn của nước trên bề mặt có thể uống được ngày càng thấp, nước ngầm trở thành lựa chọn tốt nhất của những người còn sống sót.

Tỉnh G vì có nguồn nước ngầm dồi dào nên đã trở thành nơi có nguồn tài nguyên phong phú của loài người sau khi mạt thế diễn ra.

Mà hang động này vì lượng nước chảy ra dồi dào nên được mệnh danh là kho báu sự sống của căn cứ phía Tây, được quân đội căn cứ canh giữ nghiêm ngặt, người bình thường không thể tuỳ tiện đến gần.

Từ hang động hẹp bên ngoài đi vào, sau khi kiên trì bơi qua vài phút, bên trong hang động bỗng nhiên rộng mở ra.Tạ Thiên Cách lấy đèn pin cường độ cao ra chiếu khắp nơi, đập vào mắt đều là những nhũ đá trong suốt, trông có vẻ bí ẩn khó lường.

Tạ Thiên Cách tìm một chỗ bằng phẳng ngồi xuống, vừa đưa tay phải của mình vào dòng nước ngầm đang cuồn cuộn chảy phía dưới mặt đất, vừa tiến vào trạng thái thiền định.

Đây là điều cô mới phát hiện ra trong hai ngày gần đây.
« Chương TrướcChương Tiếp »