Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sống Lại Trước Mạt Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Vật Tư

Chương 107

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Cô có biết tôi là ai không? Hôm nay cô dám động đến một sợi tóc của tôi, tôi sẽ khiến cả nhà cô chết không toàn thây!"

"Tạ Thiên Cách! Cô có biết nhà họ Viên chúng tôi là có địa vị gì không?

Cô dám đυ.ng đến tôi tôi sẽ bắt cô đền mạng!

Tôi sẽ khiến cô sống không bằng chết!

Tôi có thể nghĩ ra hàng nghìn hàng vạn cách để khiến cô sống không bằng chết!"

Tạ Thiên cách vẫn luôn giữ nét mặt bình tĩnh, vô cảm trước một tràng những lời đe doạ của Viên Trạch An.

Cô cong môi, vừa định nói gì đó thì bỗng nhiên ánh sáng bên ngoài cửa sổ đột ngột biến mất, cả bầu trời tối sầm lại.

Tạ Thiên Cách lập tức nhìn chăm chú ra bên ngoài.

Thời tiết hôm nay vốn rất đẹp.

Mặc dù giữa trưa đột nhiên có tuyết rơi cũng không dập tắt được những tia nắng rực rỡ không ngừng chiếu rọi xuống mặt đất.

Nhưng vào lúc này, mặt trời vốn sáng chói kia lại như bị thứ gì đó che phủ đi mất.

Toàn bộ mặt trời bắt đầu tối sầm lại sau đó dần dần chuyển sang màu đỏ như máu.

Đồng tử của Tạ Thiên Cách lập tức co rụt lại.

Sao lại thế này?

Sao lại thế này!

Tại sao hôm nay lại xuất hiện nhật thực?

"Tạ Thiên Cách, cô mau thả tôi ra, tôi đảm bảo tuyệt đối sẽ không nói ra chuyện ngày hôm nay..."

Viên Trạch An thấy biện pháp đe dọa không được, dứt khoát đổi một cách khác, bắt đầu dùng tiền dụ dỗ:

"Cô có thiếu tiền không?

Tôi có rất nhiều tiền, tôi cho cô tiền, cô muốn bao nhiêu tôi cũng cho!"

Tạ Thiên Cách từ từ quay đầu lại, nhìn thẳng vào mắt Viên Trạch An.

Viên Trạch An nhếch mép, vội vàng ra giá:

"Một triệu đủ không! Hai triệu! Ba triệu..."

"Rắc!"

Tạ Thiên Cách không cho Viên Trạch An thời gian nói nhảm nữa, trực tiếp bóp gãy cổ anh ta, khiến anh ta im lặng mãi mãi...

Thời gian không đúng.

Tạ Thiên Cách lấy điện thoại ra xem ngày.

Còn sáu ngày nữa mới đến ba mươi Tết, tức là còn sáu ngày nữa mới đến mạt thế mới phải.

Nhưng tình hình bên ngoài hiện tại rõ ràng là tình trạng trước khi tận thế đến ở kiếp trước.

Tạ Thiên Cách lấy Hắc Phong ra khỏi không gian, đây là lần đầu tiên cô sử dụng thanh đao Miêu này, lúc đầu quả thật có hơi không quen tay.

Nhưng sau một lúc làm quen, Hắc Phong như thể được rèn riêng cho cô vậy, nó ở trong tay cô toát ra một luồng sức mạnh như thể không kẻ nào có thể chống lại được.

Tạ Thiên Cách vung Hắc Phong trong tay chặt đứt đầu của tất cả mọi thi thể trong phòng.

Nếu mạt thế sắp đến thì những xác chết để lại nhất định sẽ biến thành thây ma.

Cô phải chặt đầu bọn họ trước, như vậy bọn họ mới không thể biến đổi.

Đặc biệt là Viên Trạch An. Trước khi bị gϊếŧ, anh ta đã thức tỉnh dị năng hệ hỏa, dù dị năng đó chỉ đang ở cấp một nhưng sau khi biến thành thây ma, anh ta sẽ là một sự tồn tại khá là khó đối phó.

Tạ Thiên Cách lại bổ thêm vài nhát vào cái đầu đã bị chặt đứt lìa của Viên Trạch An, đến khi nát bét mới thôi.

Hắc Phong khá nặng, mỗi lần Tạ Thiên Cách vung nó lên chặt đứt đầu của xác chết thì máu tươi chưa kịp nguội khi chảy qua lưỡi dao đã lập tức bị hấp thụ.

Hắc Phong trên tay cô phát ra tiếng ‘Ong ong’ nhẹ, như thể đang phấn khích.

Giải quyết xong tất cả xác chết trong nhà, các loại vũ khí còn lại trên người bọn họ đều bị Tinh Ốc thu đi mất.
« Chương TrướcChương Tiếp »