Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sống Lại Trước Mạt Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Vật Tư

Chương 105

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau đó kẻ thì hét toáng lên, kẻ thì ôm đầu chạy toán loạn, trong căn phòng bỗng chốc trở thành hiện trường "bầy chuột chạy loạn."

Nếu đám cậu ấm này giữ được bình tĩnh, không chạy loạn xạ lên thì có lẽ những vệ sĩ may ra có cơ hội bắn trúng Tạ Thiên Cách.

Nhưng khi bọn họ hoảng loạn hết cả lên thì vệ sĩ của các thiếu gia này đều phải ưu tiên việc bảo vệ an toàn cho kim chủ của mình trước, cộng thêm cách di chuyển của Tạ Thiên Cách thực sự rất kỳ lạ.

Chỉ thấy cô lúc thì xuất hiện ở bên này, chớp nhoáng lại xuất hiện ở bên kia.

Những vệ sĩ chỉ có thể liên tục nổ súng về hướng cô nhưng hoàn toàn không bắn trúng được mục tiêu.

Đến lúc sau, để tránh làm ngộ thương những tên ăn chơi trác táng này, những vệ sĩ dứt khoát từ bỏ việc nổ súng.

Họ chia nhau ra một nhóm chuẩn bị sơ tán các "kim chủ", một nhóm lại rút dao găm dấu sẵn ra muốn đối đầu trực diện, đánh cận chiến với Tạ Thiên Cách.

-----

Ngay từ khi tiếng súng đầu tiên vang lên trong phòng, Viên Trạch An trừng to mắt nhìn, anh ta dường như không ngờ rằng chuyện sẽ đi đến nước này.

Nhưng anh ta không giống như những tên ăn chơi trác táng xung quanh lập tức trở nên hỗn loạn.

Trên mặt anh ta vẫn giữ được vẻ bình tĩnh, sau khi mọi việc trở nên hỗn loạn hơn trên môi anh ta lại lộ ra một nụ cười khát máu.

Viên Trạch An chăm chú nhìn Tạ Thiên Cách đang lao nhanh về phía mình, không những không né tránh mà còn giơ ly rượu trong tay lên uống cạn rượu trong ly.

Không ổn.

Càng tiến đến gần Viên Trạch An, Tạ Thiên Cách càng cảm thấy có gì đó không ổn.

Theo hiểu biết của Tạ Thiên Cách về Viên Trạch An ở kiếp trước, trước mạt thế, anh ta không có nhiều năng lực, mà giống như một tên bám đuôi anh trai hơn.

Đối mặt với cuộc đấu súng như thế này, đáng lẽ anh ta không nên bình tĩnh như vậy.

Chắc chắn là đã xảy ra chuyện gì đó mà cô không biết.

Đồng tử trong đôi mắt Tạ Thiên Cách hơi co lại, đầu óc vô cùng tỉnh táo.

Ngay khi cô sắp đến gần Viên Trạch An, chỉ thấy anh ta đột nhiên giơ tay phải lên làm động tác ném thứ gì đó về phía cô.

Nếu cô không nhìn nhầm thì dường như có một đốm lửa đang cháy ở giữa lòng bàn tay của Viên Trạch An.

Ngọn lửa đang cháy...??

-----

Ngay khi Viên Trạch An cảm thấy mình sắp ném được đốm lửa trên tay vào người Tạ Thiên Cách thì anh ta lại phát hiện ra mình đã nhầm.

Một tiếng hét thảm thiết như gϊếŧ heo vang lên trong căn phòng hỗn loạn.

Viên Trạch An nhìn kỹ lại, mới phát hiện ra rằng người mình vừa đánh trúng không phải Tạ Thiên Cách, mà là một tên cậu ấm thân thiết với mình.

Lưng của tên thiếu gia này bị Viên Trạch An chạm vào, lập tức bốc cháy, cảm giác thiêu đốt đau đớn khiến gã lập tức ngã xuống đất lăn lộn quằn quại, miệng không ngừng rêи ɾỉ.

"Chết tiệt!"

Viên Trạch An tấn công hụt nên có chút hoảng loạn, anh ta bật dậy khỏi ghế.

Anh ta đá tên thiếu gia kia tránh ra, rồi chủ động đuổi theo hướng của Tạ Thiên Cách.

Vừa đuổi theo, Viên Trạch An vừa ngưng tụ những đốn lửa trong lòng bàn tay, liên tục ném về phía Tạ Thiên Cách.

Dị năng!

Đúng vậy, cô dám khẳng định đây là dị năng!

Nếu như vừa rồi việc Viên Trạch An đốt cháy tên ăn chơi trác táng kia khiến Tạ Thiên Cách vô cùng bất ngờ thì bây giờ cô đã hoàn toàn xác định được một điều:

Trong hai tháng cô rời khỏi Đông Xuyên, Viên Trạch An đã có được dị năng.

Thật kỳ lạ.

Nhưng bây giờ Tạ Thiên Cách không còn thời gian để suy nghĩ chuyện này đã xảy ra bằng cách nào nữa.

Cô vừa linh hoạt né tránh những đòn tấn công bằng dị năng của Viên Trạch An, vừa tiện thể giải quyết những tên khác đến gần.
« Chương TrướcChương Tiếp »