Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sống Lại Trước Mạt Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Vật Tư

Chương 101

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tuyết đột ngột rơi khiến giao thông công cộng trong thành phố bắt đầu gặp vấn đề.

Từ Minh Châu Viện ở khu Bắc Thành đến trung tâm thành phố, Tạ Thiên Cách đã chứng kiến không dưới năm vụ tai nạn giao thông do xe bị trượt bánh.

Những vụ tai nạn này càng làm chậm tốc độ di chuyển vốn đã không được nhanh của các phương tiện giao thông.

"Hình như đường này không phải là đường dẫn đến đồn cảnh sát."

Tạ Thiên Cách đột nhiên lên tiếng.

Người đàn ông ngồi bên tay phải Tạ Thiên Cách nở nụ cười nham hiểm, anh ta nói:

"Nói nhiều làm gì, bây giờ cô là người có liên quan đến hai vụ án mất tích, cứ chờ mà ăn cơm tù đi."

Tạ Thiên Cách bật cười, người đàn ông bên cạnh lập tức quát cô: "Cô cười cái gì?"

"Anh có thực sự là cảnh sát không?"

Bây giờ tôi chỉ là người dân hỗ trợ điều tra vụ án, còn chưa phải là nghi phạm, uống hồ việc có ngồi tù hay không cũng không phải do các anh quyết định, anh căn bản còn không hiểu biết pháp luật..."

"Cô..."

Người đàn ông bên cạnh thoáng hiện lên vẻ mặt hoảng loạn, nhưng sau đó lập tức trở nên vô cùng hung dữ, anh ta đưa tay ra định túm lấy Tạ Thiên Cách.

"Con nhóc này! Không phải cảnh sát thì sao? Cô ngoan ngoãn một chút cho tôi!"

"Nói nhảm ít thôi! Bắt ℓấy cô ta!"

Người ngồi ở ghế phụ là một người đàn ông cao gầy, sắc mặt hơi vàng vọt, sau khi nghe thấy cuộc đối thoại của mấy người phía sau lưng thì anh ta quay nửa khuôn mặt lại ra hiệu cho hai người đàn ông kia ra tay.

Ngay lập tức, hai người đàn ông ngồi ở ghế sau không còn giả vờ nữa, hai gã đưa tay ra tóm chặt cánh tay Tạ Thiên Cách, muốn trói cô lại.

Nhưng không ngờ Tạ Thiên Cách lại giống như một con lươn trơn tuồn tuột, cô dễ dàng thoát khỏi sự khống chế của hai gã đàn ông.

Không chỉ vậy, sức lực của cô rất lớn, một khi bắt đầu phản kháng, ngay cả hai người đàn ông cơ bắp lực lưỡng cũng không làm gì được cô.

Huống hồ, ghế sau của xe thực sự không đủ rộng rãi, ba người lại đang vật lộn, lực va chạm mạnh mẽ trong xe trực tiếp ảnh hưởng đến người lái xe.

"Hai thằng chúng mày là đồ bỏ đi sao? Mau trói cô ta lại cho tao!"

Người đàn ông cao gầy ngồi ở ghế phụ tức giận hét lớn về phía hai người đàn ông.

Nhưng rõ ràng hai người đàn ông đã rơi vào tình trạng yếu thế, bọn họ thực sự muốn phản kháng lại nhưng tốc độ của Tạ Thiên Cách quá nhanh.

Với kinh nghiệm chiến đấu hai mươi năm ở thời mạt thế, cộng với sự nuôi dưỡng của Tinh Ốc hiện tại đối với cơ thể, khiến trạng thái chiến đấu của Tạ Thiên Cách bước vào thời kỳ đỉnh cao.

Ngay cả khi không có bất kỳ vũ khí nào trong tay hỗ trợ, chỉ dựa vào tứ chi cô cũng có thể khống chế tình hình khiến hai gã đàn ông to lớn không thể nào nhúc nhích.

Cô giơ khuỷu tay lên, mạnh mẽ đập mạnh vào cần cổ hai người đàn ông, lập tức hai gã lần lượt mềm nhũn ngất lịm trong xe.

"Mẹ kiếp hai thằng vô dụng..."Người đàn ông cao gầy vừa phải chú ý tình hình phía trước để tránh bị cảnh sát thật bắt gặp, vừa phải tranh thủ quay đầu chỉ huy cuộc chiến của hai người đàn ông, thực sự có chút bất lực.

Khi anh ta một lần nữa quay đầu định mắng hai người đàn ông vô dụng.

Vừa mới mở miệng, anh ta đã cảm thấy trên trán mình bị một vật lạnh toát dí vào.

Lập tức, tất cả những lời anh ta định nói đều biến mất trong cuống họng."Cái đó, chúng ta có thể nói chuyện..."

Người đàn ông cao gầy bị họng súng dí trên trán này dọa cho sửng sốt, nhưng rõ ràng người này có rất nhiều kinh nghiệm lăn lộn giang hồ.
« Chương TrướcChương Tiếp »