Vương Tĩnh Kỳ cúp điện thoại, nằm ở trên giường nở nụ cười.
Kiếp này còn muốn lấy tiền của cô, không có cửa đâu. Cô không bắt Trương gia nhà họ nhổ tiền ra là đã tốt lắm rồi.
Tuy cô đã cố gắng nhỏ giọng lại, nhưng những người khác trong phòng ngủ vẫn có thể nghe được đại khái, thấy cô cúp điện thoại, Vương Dĩnh kiềm chế không được liền khoác chiếc áo ngủ, xỏ dép lê, chạy tới giường của cô.
“Quá giỏi, Tĩnh Kỳ, hôm nay cậu khiến mình phải nhìn cậu với con mắt khác xưa nha, cư nhiên đối mặt với người nhà Trương Dương lại có thể cứng rắn như vậy, quả thật khiến cho mình bội phục sát đất.”
Trước kia Tĩnh Kỳ cái gì cũng tót, chỉ là tính cách quá nhu nhược, đặc biệt là những lúc nói chuyện với bạn trai, thật sự là khiến cho người ngoài như các cô tức giận mà. Không nghĩ tới hôm nay cậu ấy lại còn biết phản kháng.
“Cậu đang xỉa xói mình phải không? Mình biết mà.” Tĩnh Kỳ biết mọi người ai cũng quan tâm đến cô, cho nên cũng vui đùa trả lời. Đồng thời cô cũng đã nghĩ trong đầu lí do mình đột nhiên thay đổi, nếu không những hành động về sau của cô sẽ khiến cho bọn họ hoài nghi. Ai bảo kiếp trước cô sống quá nhút nhát như thỏ trắng đến nỗi ai cũng có thể giẫm hai chân lên bắt nạt cô? Mà cô lại còn đi theo tính cách của mẹ cô, liều mạng mà nhẫn nhịn nữa chứ, hừ!
“Cậu không phải là bị cái gì đó kí©h thí©ɧ chứ?” Tưởng Hi Văn cũng cảm nhận được Tĩnh Kỳ trong khoảng thời gian ngắn bỗng chốc thay đổi rất nhiều, có nhiều điểm không giống với trước kia.
“Coi như là thế đi.” Tĩnh Kỳ nói xong liền nằm ngửa ở trên giường, sau đó nhắm mắt lại nói: “Tuần trước mình tới Trương gia, kết quả Trương Dương tăng ca không có ở nhà. Mình ở trong phòng bếp làm xong cơm tối, chuẩn bị đi gọi mẹ và em gái anh ta ra ăn cơm, chợt nghe thấy mẹ anh ta nói mình ngu ngốc, muốn lừa gạt tiền của mình. Trong lòng mình thấy khó chịu nên chưa ăn cơm đã bỏ về. Trên đường về, mình nghĩ chuyện này phải cùng Trương Dương bàn bạc một chút, cho nên tới công ty của Trương Dương tìm anh ta, ai dè lại thấy hắn đang ở cùng người phụ nữ khác, còn rất thân mật.”
Lúc cô nói chuyện, giọng điệu cực kì bình tĩnh, giống như đang kể chuyện của người khác. Tuy rằng những việc cô nói đã xảy ra ở kiếp trước, nhưng chuyện này không phải do cô phát hiện, mà là sau khi kết hôn nhiều năm, em chồng nói ra để chế nhạo cô.
Tại sao người nhà Trương Dương kéo dài thời gian như vậy vẫn không chịu tổ chức hôn lễ cho hai người? Nguyên nhân là do hắn đi làm chưa được bao lâu đã nhìn trúng một nữ đồng nghiệp. Không phải do nữ đồng nghiệp đó xinh đẹp, mà do cha cô ta là cục trưởng.
Khi Trương Dương biết bên cạnh mình có người phụ nữ điều kiện tốt như vậy, liền bắt đầu xum xoe, nịnh bợ. Tuy rằng mới đầu chưa có hiệu quả gì, nhưng do hắn kiên trì theo đuổi hơn một năm, nữ đồng sự kia cũng mềm lòng.
Kiếp trước thẳng đến tháng ba năm sau, căn phòng ở Trương gia mới trang hoàng xong, cha của người phụ nữ ấy điều tra ra Trương Dương đã đính hôn, người ta liền phủi mông vứt bỏ hắn. Sau đó tới tháng tám, Trương Dương mới kết hôn cùng Vương Tĩnh Kỳ.
Vương Tĩnh Kỳ dựa theo thời gian suy tính, hiện tại Trương Dương hẳn là đang mặn nồng cùng người phụ nữ kia. Phỏng chừng sau khi trang hoàng xong phòng ở, Trương Dương sẽ tìm lí do để phá vỡ hôn ước với mình.
“Vậy bây giờ cậu tính làm thế nào? Tên khốn Trương Dương kia lại có thể không biết xấu hổ dám gọi điện tới đòi tiền của cậu?” Vương Dĩnh tính tình nóng nảy, nghe xong việc này, trên mặt lập tức nổi giận. Khẳng định nếu Trương Dương ở ngay trước mặt cô lúc này nhất định tên cặn bã đó sẽ sống dở chết dở.