Ở kiếp trước, trước khi nàng ta đi, ta đã khuyên nàng ta mang theo nhiều vàng bạc châu báu và đồ trang sức, dù sao đồng tiền cũng có giá trị.
Nhưng nàng ta lại lơ đễnh.
“Tiền tiền tiền, ta là nữ nhi duy nhất của Trấn quốc công, coi như đến Hoán Y Cục, đám người kia dám sai khiến ta sao?”
Nàng ta không biết, người trong cung giỏi nhất là nhìn sắc mặt.
Tin tức nàng ta cự tuyệt ý chỉ của hoàng thượng đã sớm truyền khắp cung.
Dám ngỗ nghịch với hoàng thượng, bọn hạ nhân ai dám đối xử tốt với nàng ta?
Trừ phi đưa tiền.
Đến cuối cùng, bởi vì không chuẩn bị tiền cho hạ nhân, thậm chí còn không được ăn uống.
Có lần nàng ta bị bệnh, thái y cũng không muốn kê thuốc.
Vẫn là ta tự mình xuất ra năm ngân lệ, cầu xin cho nàng ta mấy thang thuốc, nàng ta mới khôi phục.
Nhưng lần này, ta vẫn như thường lệ nhắc nhở nàng ta.
Nhưng phía sau lại lén mang theo một số bạc lớn.
Số bạc này đều là bán châu báu đổi thành.
Dù sao ta cũng chỉ là một nha đầu, đến hóa y cục, chỉ có thể bị khi dễ càng nhiều hơn.
Có nhiều bạc một chút, liền có thể có nhiều con đường.
Khi thu dọn hành lý, nàng ta lại đeo hộ giáp lên.
Ở kiếp trước, ta từng tốt bụng khuyên nàng ta.
“Tiểu thư, điều kiện ở Hoán Y Cục khó khăn, đừng mang theo hộ giáp.”
Nhưng nàng ta thưởng thức hộ giáp, trợn mắt liếc ta.
“Ngươi biết cái gì? Bất luận thế nào cũng không thể mất thể diện.”
“Còn có, ngươi sẽ không thật sự cho rằng ta sẽ đi rửa bô đó chứ? Thật là đồ lười biếng.”
Đúng vậy, Tô Uyển Nhi đã sớm nghĩ xong, để ta rửa bô cho nàng ta.
Cứ như vậy, ở kiếp trước ta đã chịu khổ thay nàng ta tám năm.
Làm hạ nhân, có được chủ tử tốt, chính là phúc khí tu mấy đời.
Nếu không, cả đời làm trâu làm ngựa, so với c.h.ế.t còn khó chịu hơn.
Giờ phút này, nhìn nàng ta đang thưởng thức hộ giáp của mình.
Ánh mắt của ta càng lạnh lẽo hơn trời đông giá rét.
Đời này, ta nên tự dự tính cho mình thật tốt.
Tỉ như, thay một chủ tử tốt hơn.
Cứ như vậy, ta đi theo nàng ta đến Hoán Y Cục.
Trước khi nàng ta đi đã để cho ta gửi hai phong thư.
Một phong cho Tứ hoàng tử, một phong cho Bát hoàng tử.
Kiếp trước như ta quan sát, dường như nàng ta rất thích Tứ hoàng tử.
Nhưng Tứ hoàng lại đối với nàng vừa gần vừa xa.
Ngay từ đầu ta vẫn không rõ.
Tứ hoàng tử luôn trưng ra bộ mặt lạnh lùng, bộ dạng người sống chớ đến gần.
Đến cùng tiểu thư coi trọng hắn ở điểm nào?