Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sống Lại, Ta Dạy Dỗ Quý Tử, Quý Nữ

Chương 5

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lão nhân gia bà ta thường tự xưng là thư hương thế gia, chịu hun đúc nhiều năm, dĩ nhiên nghe hiểu đây là tấu chương của một vị đại thần viết cho hoàng đế vào mấy trăm năm trước, ý là khuyên hoàng đế sống an nhàn mà nghĩ tới gian nguy, tích đức tích nghĩa.

Bà ta nhíu mày: “Bài gián văn này làm sao?”

“Bài gián văn này dĩ nhiên không có gì.” Vân Sơ lạnh giọng nói: “Nhưng ở phần kết văn chương, hắn đã viết lời đại nghịch bất đạo.”

Lão thái thái giật lấy tranh chữ.

“Tùy Dạng bác lợi, thiên mệnh nan trạm, tiến dược bệ hạ, thải hối vật xâm…” Đọc tới đây, lão thái thái cả kinh: “An ca nhi, ngươi viết cái này làm gì?”

Vân Sơ cười lạnh.

Ở trong thư phòng của Tạ Thế An, đâu đâu cũng là câu chữ như vậy, đủ để nhìn ra, hắn có ý kiến rất lớn với đương kim thánh thượng.

Cho nên việc đầu tiên sau khi hắn vào nội các chính là nghĩ cách trừ khử trung thần Vân gia, cùng hoàng tử bức vua thoái vị…

Nàng vẫn luôn không hiểu, một thiếu niên mười hai tuổi, sao lại bất mãn với thánh thượng.

“An ca nhi, ngươi biết nếu để người ngoài nhìn thấy thứ này sẽ có hậu quả gì không?” Vân Sơ lạnh lùng nói: “Ngươi là dưỡng tử của ta, vậy chính là đích trưởng tử Tạ phủ, mỗi lời một việc của ngươi đều đại biểu Tạ gia!”

Trên người nàng bỗng nhiên tỏa ra khí tràng cường đại: “Ngươi lên án đương kim thánh thượng hoang da^ʍ vô độ, cả tin gian thần…”

Sắc mặt Tạ Thế An khó coi: “Ta không có…”

“Đây không phải là chuyện một câu ta không có của ngươi liền có thể phủ nhận!” Sắc mặt Vân Sơ càng thêm nghiêm khắc: “Giấy trắng mực đen chính là chứng cứ, nếu bị người khác trình lên, nhẹ thì phụ thân ngươi giáng chức, nặng thì Tạ phủ chịu tội vào ngục, mặc kệ nặng hay nhẹ, ngươi đều không gánh vác nổi! Tổ tiên Tạ gia ba đời đọc sách, cuối cùng tới đời phụ thân ngươi mới vào triều làm quan, mà mấy dòng chữ này của ngươi sẽ khiến nỗ lực của mấy thế hệ đổ sông đổ bể, ngươi sẽ trở thành tội nhân của cả Tạ gia!”

Nàng giành lấy tờ giấy đó đập lên mặt Tạ Thế An.

Tạ lão thái thái giống như bị sét đánh, ngồi ngây trên ghế, bà ta thật không ngờ hậu quả sẽ nghiêm trọng như vậy.

Chẳng trách tôn tức tính cách ôn hòa đột nhiên nổi trận lôi đình, hóa ra An ca nhi thật sự đã phạm tội lớn.

Vân Sơ rũ mắt.

Chuyện này nói ra nghiêm trọng, trên thực tế, cho dù làm lớn, cùng lắm cũng chỉ phạt mấy tháng bổng lộc.
« Chương TrướcChương Tiếp »