Nàng là đại tiểu thư phủ tướng quân, ngậm thìa vàng chào đời.
Tổ phụ là đại tướng quân, phụ thân cũng là đại tướng quân, Vân gia rất được lòng dân, vì sợ công cao chấn chủ, hôn sự của nàng cực kỳ cẩn trọng.
Mẫu thân chọn hai năm, cuối cùng chọn cho nàng một mối hôn sự tốt, trạng nguyên lang năm đó, Tạ Cảnh Ngọc.
Tạ gia bần hàn, nàng được coi là gả thấp, người nhà cho rằng mối hôn sự này rất tốt, sẽ không bị hoàng thượng kiêng dè, sẽ không bị nhà chồng bắt nạt.
Sau đêm động phòng hoa chúc, nàng đã mang thai, mỗi ngày nàng đều mơ tưởng hài tử sinh ra sẽ như thế nào.
Nhưng lại không ngờ, khi mang thai tám tháng, nàng ngã chảy ra một vũng m.á.u lớn, hài tử sinh sớm c.h.ế.t yểu, đại phu nói nàng cũng sẽ không có mang được nữa.
Không con là một trong bảy nguyên do nhà chồng hưu nhi tức phụ, Tạ gia chẳng những không hưu thê, còn chăm sóc nàng rất tốt, cho nàng tôn vinh mà một thê tử nên có.
Nàng của khi đó, vô cùng biết ơn Tạ gia.
Cho nên, khi biết Tạ Cảnh Huyền đã có hài tử trước đại hôn, nàng không dám sinh ra bất cứ oán giận nào.
Khi Tạ Cảnh Huyền đề ra yêu cầu để nàng nhận nuôi tất cả thứ tử thứ nữ, nàng biết ơn trượng phu có thể để nàng đứng vững ở Tạ gia.
Nghĩ tới đây, trên mặt Vân Sơ hiện lên nụ cười giễu cợt.
Lúc nàng chết, đã ba mươi tư tuổi, Tạ gia tử tôn đông đúc, có thể gọi là xum xuê cành lá.
Những hài tử này đều do nàng đích thân dưỡng dục dạy dỗ, nàng lao tâm khổ lực, dốc hết tâm huyết, sẹo trên tay cũng là vì cứu hài tử mà ra…Một đại tiểu thư phủ tướng quân như nàng học cách làm sao làm hiền thê, học gánh vác chức trách của đích mẫu, bỏ ra tất cả mọi thứ có thể bỏ ra, chỉ hi vọng các hài tử có thể bình an lớn lên, rạng danh tổ tông.
Quả thực, chúng cũng làm được. Nhưng sau khi Tạ gia trở thành tân quý triều đình, lại chỉ mũi dùi về phía Vân gia.
Trưởng tử mưu hoạch chuyện Vân gia phản loạn. Thứ tử giấu chứng cứ ở Vân gia. Tam tử đích thân đưa độc dược vào tay đích mẫu là nàng.
Tứ tử, ngũ tử, ấu tử…những hài tử đó lạnh lùng bàng quan, cứ như vậy nhìn nàng uống độc dược.
Rượu độc xuống bụng, đau tận tâm cốt, nàng tưởng mình đã chết.
Nhưng lại quay về năm mình hai mươi tuổi, Tạ Thế An tới bên cạnh nàng đã bốn năm.
Sau khi Tạ Thế An được nàng nhận nuôi, nàng đã dốc hết vô số tâm huyết.