Chương 4

Buổi chiều, vài tên “Ám Nha” hẹn nhau tụ tập một chỗ.

Danh khí Ám Nha nổi tiếng toàn tinh tế, kèm theo đó là thù địch khắp nơi, do đó dù trong lúc nghỉ phép, thành viên trong đoàn cũng tận lực tránh không lạc đàn.

Tô Việt ăn mặc nghiêm cẩn, biểu tình nghiêm túc, giống như đang đi dự hội thảo khoa học, đoan trang ngồi trong quán bar.

Xung quanh ồn ào náo loạn, vung quyền uống rượu, chướng khí mù mịt, hắn như tách biệt ở thế giới khác.

Bên cạnh, Triệu Thanh kẹp thuốc giữa hai đầu ngón tay, không hút mà chỉ châm lửa nhìn khói thuốc dập dìu, sau đó hung hăng ấn trên mu bàn tay của Tô Việt.

Tô Việt nhanh tay lẹ mắt nhanh chóng lùi về, tránh cho khi không lại được một vết bỏng.

Lớn tuổi nhất trong nhóm – Diều Hâu ôm bình rượu ngồi một bên cười nói: “Đoàn trưởng, sao lại khi dễ Anh Vũ thế, hắn đắc tội với cậu?”

Triệu Thanh không đạt được mục tiêu, hơi có chút tiếc nuối.

Tô Việt kéo ra khoảng cách an toàn, ngồi xuống đầu khác của sô pha.

Triệu Thanh không để ý nói: “Không có gì, thử xem cung phản xạ của người mới thôi.”

Diều Hâu khó hiểu: “Nhưng Anh Vũ đã gia nhập đoàn 3 năm rồi mà, đâu còn là người mới.”

Triệu Thanh một lần nữa châm lửa đầu thuốc, khuôn mặt chìm vào làn sương mờ: “Thật sao, nhìn không giống người cũ mấy.”

Tô Việt cười nhạt một tiếng, không so đo với y.

Còn không phải do buổi sáng y kí©h thí©ɧ hắn, cuối cùng bị tàn nhẫn làm sao.

Lịch sử luôn tương tự bất ngờ, hắn đại khái lại đem người này chơi đến bị thương, lúc này “Sơn Báo” cử người đến ám sát chắc là cao hứng hỏng rồi.

Tô Việt đối với chuyện này cũng chẳng áy náy phiền não, do đối phương tự tìm ngược, không trách được hắn.

Nghĩ đến đây, hắn nâng tay cầm ly nước lọc, nhìn quanh bốn phía, một tay để trên đùi như có như không vuốt nhẹ chủy thủ phòng thân, chuẩn bị sẵn sàng nghênh địch.

Khổng Tước sáp lại gần, cà lơ cà phất nói: “ Anh Vũ, cậu đến đây không hút thuốc cũng chẳng uống rượu, còn tránh xa nam nữ, như thế còn gì là lạc thú.”

Tô Việt đẩy cái tên ăn mặc hoa hòe hoa sói này ra, che đậy tầm mắt.

Khổng Tước lắc lắc ly rượu: “Uống chút rượu tăng kí©h thí©ɧ không? Rồi chung quanh tùy ý cậu chọn người thuận mắt, đảm bảo đêm nay hóa mãnh nam.”

Chỉ thấy đối phương khinh bỉ liếc mắt, thật xin lỗi nhé, tối hôm qua hắn đã hóa mãnh nam trước rồi, không cần uống rượu trợ hứng.

Nghĩ đến đây, hắn theo bản năng mà ngắm nhìn Triệu Thanh, kết quả lại thấy đối phương liếc nhìn bên này, ánh mắt âm trầm.

Khổng Tước vẫn vô tri vô giác mà truyền thụ kinh nghiệm: “Lần đầu tiên cậu tới để anh truyền cho tý kinh nghiệm, trước tiên chọn người ngoan ngoãn một chút, tốt nhất có kinh nghiệm, bằng không cả hai bên đều khó chịu.”

Thật đáng tiếc, đoàn trưởng của anh là hạng nhất không đạt tiêu chuẩn.

“ Khổng Tước.” Thanh âm lạnh lẽo vang lên sát bên tai.

Thanh niên trang điểm lòe loẹt ăn mặc diêm dúa liền vèo một cái thẳng lưng ngồi nghiêm chỉnh, quay đầu lại dè dặt nói: “Đoàn trưởng?”

“Cậu hiểu biết không ít nhỉ?” Triệu Thanh dùng tay không bóp tắt tàn thuốc, giọng nói nhàn nhạt như chỉ hỏi bâng quơ hôm nay ăn gì.

Khổng Tước bỗng chốc thấy sau lưng lạnh toát, tuy rằng gã không biết tại sao đoàn trưởng lại dùng giọng điệu đó, nhưng khẳng định không phải khen gã.

Nuốt nuốt nước miếng, Khổng Tước vội vàng giải thích: “Đoàn trưởng, tôi chỉ là tùy tiện nói thế thôi, Anh Vũ cũng đã hai mấy tuổi rồi, dáng dấp lại đẹp như này, chẳng lẽ lại không cho cậu ta phá thân sao? Vạn nhất có hy sinh vì nhiệm vụ, lại phải chịu cảnh đồng nam hạ táng, đáng tiếc đến mức nào.”

Đây là đồng nghiệp kiểu gì thế, mở miệng ra là trù hắn chết.

Ánh mắt Tô Việt lóe lên tia nguy hiểm, cười nói: “Ông đây có thể sống đến lúc xuất ngũ thành công, cậu có tin không?”

Chỉ là vừa thoát ly khỏi đoàn liền chết, cuộc đời chưa kịp nở hoa đã lụi tàn.

Khổng Tước đưa hai tay lên đầu hàng: “Tin tin tin, tôi còn không phải phòng ngừa trước sao?”

Đồng tử Tô Việt bỗng dưng co rút: “Nằm sấp xuống.”

Khổng Tước kinh ngạc bật thốt: “Tôi truyền kinh nghiệm cho cậu chứ không phải bảo cậu đè tôi.... Tuy ở phương diện đó tôi cũng coi như kinh nghiệm đầy mình.”

Tô Việt trực tiếp ấn đầu gã vào đĩa đậu tương nằm trên bàn, rút ra chủy thủ làm bằng kim loại hiếm cực kỳ sắc bén, ngân quang lóe lên, chiến lực cấp B một giây bùng nổ, ngay lập tức chặn lại ba viên đạn bắn đến.