Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sống Lại Mang Thai Ở Vị Diện

Chương 51: Nắm lấy cơ hội tốt

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tuy rằng trường trung học Eperus không dựa vào danh tiếng con cháu quý tộc để nổi lên nhưng đám người đó vẫn tranh giành và muốn thi vào trường cũng rất nhiều chứ không ít đi. Bởi vậy, sau khi Tần Duy Nhất đến trường mới phát hiện, trong lớp đúng là không thiếu thể loại tiểu quý tộc nào. Tố chất của bọn họ không đồng đều nhau, có người thành tích học tập rất tốt, cũng chăm chỉ hiếu học; có người thành tích học tập chỉ có thể nói là cũng tạm, mỗi ngày đều bận việc xã giao, nhưng cũng không bới ra được lỗi lầm gì lớn; cũng có kẻ còn suốt ngày thi rớt nhưng thường là đều có mấy người đặc biệt bảo lãnh cho, nên vẫn có thể như thường mà tiếp tục lăn lộn trong trường……

Tóm lại, Tần Duy Nhất vẫn không thể tránh khỏi việc bước vào một xã hội thu nhỏ toàn là những đẳng cấp tầng lớp xã hội, nhưng cũng có chút khiến cậu khá vừa lòng là, cậu không đυ.ng phải tên nhị thiếu nào như tên tóc xanh kia nữa.

Hôm nay, giáo sư Reiaxan Preuss giao cho bọn họ một bài tập ở nhà, để cho họ tự do chế tác một mô hình kiến trúc, lớn nhỏ tùy ý đều được, nhưng phải tự mình thiết kế, quan trọng nhất là, phải có nét cổ xưa, phải có dáng vẻ thượng cổ. Ông vừa dứt lời thì cả lớp đã hô lên: “Đề này thật là khó quá……”

Trong lòng Tần Duy Nhất thì lại thấy vui vẻ, nét cổ xưa? Thật sự là trực tiếp đâm vào họng súng của cậu mà.

Chưa tan học thì cậu đã quyết định xong mô hình mà mình phải làm, một cái đình có kết cấu tứ giác hoặc lục giác bằng gỗ, tạo hình về đỉnh chóp có thể tham khảo kiến trúc thời Minh – Thanh nhưng nhiều ít cũng phải gia tăng một chút yếu tố văn hóa của đế quốc Diễm Khung. Ý tưởng đại khái đã có nhưng còn phải suy xét kỹ hơn nữa về chi tiết của mỗi một bước, xem ra phải hao phí không ít thời gian.

“Thầy Reiaxan Preuss, xin hỏi thầy cho thời gian bao lâu để cho chúng em hoàn thành mô hình này ạ?” Một bạn học nam đi lên phía trước hỏi. Tất cả mọi người đều trông mong nhìn bục giảng.

Reiaxan Preuss cười cười, trong nháy mắt tựa như lão ngoan đồng, nói: “Đây là bài tập ở nhà vào cuối tuần, các em nói thử xem cần thời gian bao lâu?

“Cái gì, tuần tới sẽ giao ạ!”, “Thời gian này cũng gấp quá rồi!”, “Thầy ơi, thầy ác quá! Cuộc hẹn cuối tuần của em phải ngâm nước nóng rồi!”… Âm thanh oán giận nhất thời liên tiếp vang lên trong phòng học. Chỉ có Tần Duy Nhất bình tĩnh mỉm cười, còn cả nam sinh vừa mới hỏi vấn đề kia cũng chỉ yên lặng lắng nghe, trên mặt không có biểu cảm bị làm khó.

Sau khi tan học, Tần Duy Nhất lập tức chuẩn bị đăng xuất internet, khi ảo ảnh của cậu ở trong lớp học chập chờn biến mất, đột nhiên một người la to: “Bạn học Tần Duy Nhất, xin chờ một chút!”

“Hả? Có việc gì thế?” Về bạn nam này thì cậu không quen, nếu không phải vừa rồi cậu ta hỏi thầy cậu cũng sẽ không có ấn tượng, với lại cậu không nhớ rõ trong lớp có bạn học như vậy.

Không thể không nói, bình thường Tần Duy Nhất trao đổi quá ít với bạn học cùng lớp, có hoạt động gì cũng không tham gia. Đương nhiên, không phải cậu không muốn mà do tình huống thân thể hiện tại của cậu căn bản không cho phép. Cậu chỉ có thể che giấu chính mình, nếu chuyện mang thai để bạn học và trường học biết thì chỉ có phiền toái nhiều chứ không ít.

Nhưng hành động lần này ở trong mắt một ít các học sinh quý tộc khó tránh khỏi thành “ra vẻ thanh cao” và “kiêu ngạo quái gở”.

Khuôn mặt Enxi Schiller mang ý cười đi tới, nhìn không ra là địch hay là bạn: “Xin chào, hình như mỗi ngày sau khi tan học thì bạn đều off mất, chưa bao giờ cùng tụi mình nói chuyện nhỉ?”

“À, tại mình khá ít nói nên……”

“Không sao, ngay từ đầu tụi mình cũng là người xa lạ nhưng bạn đã chuyển tới lớp học được một thời gian, còn chưa hòa nhập được có thể không tốt lắm.”

Tần Duy Nhất cảnh giác nâng mắt lên, “Thực xin lỗi…. mình không quen bạn.”

Trên mặt Enxi Schiller nhất thời hiện ra một tia ngượng ngùng, cậu ta thật sự không ngờ rằng mình mang tên dòng họ Schiller tiếng tăm lừng lẫy, là nhân vật phong vân trong trường học, hơn nữa còn là nhân vật lớp trưởng trong lớp, cư nhiên không chui lọt vào mắt học sinh bình dân mới chuyển trường đến?

“Mình là Enxi Schiller”.

“À, xin chào! Mình thật sự không cố ý không hòa nhập, chỉ là trừ việc đi học còn rất bận, với lại thân thể mình không được tốt, không có cách nào khác ra ngoài nên….” Tần Duy Nhất định tỏ vẻ để cậu ta hiểu rõ một chút, hy vọng đừng khuyên mình đi tham gia hoạt động ngoại khóa gì gì đó hoặc là hiệp hội X X X của trường,...

Muốn từ chối việc này thì cần tìm lý do, cuối cùng cậu nói dối như vậy cũng không phải chỉ có chuyện này.

Enxi Schiller thấy cậu nghe xong tên mình cũng không có phản ứng gì, trong lòng buồn bực, cái đứa bình dân này quê mùa quá hay cậu ta thật sự mắt cao hơn đầu ngay cả quý tộc Schiller cũng không để vào mắt?

“Mình nghe nói thành tích của bạn khi chuyển trường rất tốt, ngay cả thầy Reiaxan Preuss cũng nhìn bạn với cặp mắt khác xưa, mình luôn muốn kết bạn với bạn, chọn ngày không bằng gặp ngày, ngay hôm nay thế nào, bên kia còn có một vài người bạn của mình đều rất nguyện ý mời bạn cùng tụ tập đấy.” Enxi Schiller nói khá uyển chuyển cho Tần Duy Nhất đủ mặt mũi, cậu ta cũng không tin Tần Duy Nhất nguyện ý mất đi cơ hội quý giá để kết giao với bạn học quý tộc.

Đáng tiếc, Tần Duy Nhất hoàn toàn không suy xét chuyện đó, thầm nghĩ buổi tối Túc Dung sẽ đến, mấy ngày này thật vất vả có thể cùng nhau ăn cơm, làm sao cậu có thể đi ra ngoài chứ. Hơn nữa, bụng cậu hiện tại thật sự có chút lồi ra, không thể không cẩn thận thêm để ngừa bạn học nhìn ra manh mối.

“Thực xin lỗi, mình thật sự không rảnh, cám ơn ý tốt của bạn và các bạn của bạn.”

“Tụi mình thành tâm mời bạn, mà bạn…”

“Thật sự thực xin lỗi, mình thật sự không có thời gian đi, xin thứ lỗi.” Nói xong, Tần Duy Nhất cũng không muốn giải thích nhiều, lập tức đăng xuất, ảo ảnh của cậu ngay tức khắc biến mất.

Enxi Schiller đứng ngốc tại chỗ, phía sau một nam sinh xấp xỉ tuổi với cậu ta đi tới, tay đang nghịch kiểu tóc mới đổi hôm qua của mình, cười nói: “Sao vậy, dám cho cậu ăn canh bế môn à? Mà mình nói này, Tần Duy Nhất cũng thật không biết tốt xấu, ỷ vào mình được các thầy thương thì không biết mình mang cái họ gì.”

“Ờ, có lẽ người ta có tư cách kiêu ngạo đấy….” Enxi Schiller mất mặt mũi trước nơi đông người, tự nhiên trong lòng bị đè nén, nhưng cậu ta có loại trực giác cổ quái cho rằng Tần Duy Nhất nhìn không đơn giản như mặt ngoài.

“Xì~ cái loại bình dân này có cái gì đáng giá để chúng ta chú ý hả? Đi thôi đi thôi, không lâu sau là sinh nhật anh trai Christopher của cậu đúng không, quà của tụi mình cũng chưa chọn được, cậu mau ra chủ ý cho bọn mình đi!” Nói xong rồi kéo cậu ta đi ra khỏi phòng học.

Enxi Schiller và Christopher cùng một gia tộc, cũng là đứa trẻ nhỏ nhất trong cùng thế hệ, làm việc xưa nay coi như khiêm tốn, mặc dù địa vị mẹ mình ở gia tộc không cao nhưng quan hệ của cậu ta và Christopher cũng không tệ lắm, bởi vậy vẫn có không ít tiểu quý tộc trong và ngoài gia tộc nịnh bợ, có ý đồ lợi dụng tầng quan hệ này để bám lấy giao tình với chủ quân hoàng trữ tương lai Christopher.

Trong lòng cậu ta biết rõ nhưng rất hưởng thụ loại nịnh hót kiểu này. Cậu ta thấy, quan hệ lợi ích giữa quý tộc vốn phức tạp trong tình hữu nghị, nếu không có giá trị lợi dụng thì hiển nhiên không thể nào kết giao với người bạn có giá trị bản thân cao được.

Hôm nay là lần đầu tiên cậu ta chấm dứt hứng thú nảy sinh kết giao với học sinh bình dân, nói là tâm huyết dâng trào cũng không đủ, nhưng đối phương lại không thèm cảm kích, cứ như vậy, để lại trong lòng Enxi Schiller một vướng mắc thật lớn.

Sau khi đăng xuất, Tần Duy Nhất rất nhanh đã quẳng Enxi Schiller ở sau đầu, cậu nhớ lại nội dung chính của kết cấu chuẩn mão, định tìm mấy khúc gỗ rồi tự mình làm mô hình hiện vật, xác định tỉ lệ kết cấu cùng trọng lực mà đỉnh chóp phải chịu một chút. Nhưng mà vấn đề đến đây ——

Gỗ của đế quốc Diễm Khung, thật sự mua không nổi.

“Thưa ngài, phần lớn cây cối đều bị cấm chặt.” Eryan giải thích cho cậu, nói: “Bởi vì gieo trồng khó khăn nên nơi có cây cối đều là khu bảo hộ.”

“À, tôi hiểu rồi.” Thảo nào không có giấy để viết, cậu đành phải tìm cặp đôi phu phu Jarew nhờ vậy.

Hôm nay, Jarew vừa lúc đang coi chừng dùm ở trên máy giao dịch, mấy ngày nay Đoàn Mẫn Tuyên rất thích ngủ, mỗi ngày đều phải ngủ mười mấy giờ, mà Jarew bận chăm sóc hắn đồng thời còn phải ra ngoài săn thú, nấu cơm, chú ý làm ăn trên máy giao dịch thật sự là đủ bận.

“Có chút gỗ mà thôi, tôi sẽ không đòi tiền.” Jarew giơ tay lên, cười nói: “Lần trước, cái giường cậu tặng cho bảo bối nhà tôi dùng tốt lắm, tôi và em ấy đều rất thích!”

Jarew nói: “Hắc hắc hắc, một đám người đều hâm mộ muốn chết, tưởng bảo bối nhà tôi sáng tạo ra đấy. Cậu còn chỗ hàng đó chứ, chúng tôi cảm thấy có thể bán trường kỳ, bán đến bộ lạc khác, chẳng qua… lúc vẫn chuyển có vẻ là không có phương tiện?”

Tần Duy Nhất vui mừng, khóe miệng cong cong, “Sao lại thế được, nó là loại giường xếp, có bao thu nhỏ lại có thể rút nhỏ sau đó bỏ vào một cái trong bao vải nhỏ! Anh nhìn cái giường đi, có phải có cái nút tròn tròn màu đỏ lõm xuống đúng không, nhấn một cái là có thể rút nhỏ lại đấy.”

“Thật hả?” Jarew định chờ Đoàn Mẫn Tuyên tỉnh ngủ thử xem, “Vậy cuộc mua bán này cứ vậy đi. Về phần các đồ dùng khác mà cậu đề cử, tôi nghĩ chờ bán cái giường này trước một thời gian ngắn rồi lại nói sau…. ” Việc truyền bá đồ vật hiếm lạ này nọ cũng cần thời gian, một bộ não làm ra nhiều vật phẩm kỳ lạ mới mẻ như vậy thì hắn chỉ sợ mọi người sẽ khϊếp sợ quá lớn.

“Uhm, tôi hiểu mà.” Thương thảo xong, Tần Duy Nhất lại hỏi thăm một chút sổ sách thu nhập của đôi phu phu gần đây, kinh ngạc nói: “Hai người kiếm không ít đấy, làm cái gì vậy?”

“Ha hả, may mắn gặp được kí chủ ở không gian trái đất nên làm vài cách buôn bán lớn ấy mà.”

“Vậy thì tốt quá, sau này Đoàn Mẫn Tuyên có thể trực tiếp tìm kí chủ trái đất trao đổi sách vở rồi.” Tần Duy Nhất cũng vui mừng thay cho bọn họ, thật ra cậu vốn có thể giới thiệu Albert cho bọn họ nhưng vẫn không làm như vậy, đơn giản chính là muốn kiếm chút giá chênh lệch về thương phẩm, nói đến bản chất gian thương của cậu càng rõ ràng, vì thế có chút chột dạ hàn huyên vài câu liền đăng xuất khỏi máy giao dịch.

Nghĩ đến thời gian làm cơm chiều còn sớm, Tần Duy Nhất bảo Cora tìm con dao sắc bén cho mình rồi nhốt mình trong trong thư phòng đυ.c đẽo khúc gỗ, bổ khúc gỗ lớn thành từng miếng gỗ nhỏ, sau đó khoét ra cái lỗ tạo thành cái hốc, thử làm một điểm liên kết cơ bản nhất. Nhìn nhìn phát hiện mình không quen tay, chuẩn mão lúc gắn kết còn có khe hở, tiếp theo phải chỉnh sửa….

Không ngờ chuyên tâm làm thử một chút mà không làm ra được, cuối cùng nghiên cứu mô hình cái đình không ra sao nhưng lại làm được cái hộp nho nhỏ khéo léo nhìn rất được, cũng đủ vững chắc.

Nhìn trái nhìn phải thấy có chút cảm giác thành tựu, chỉ là nhìn không đẹp lắm, nghĩ nghĩ rồi để Eryan lên mạng đặt hàng một cái máy phun sơn hiệu DIY bảo vệ môi trường “Phun tùy tâm”, phun màu lam và trắng đan xen bên ngoài cái hộp thoạt nhìn mỹ quan hơn.

Tiếp đó tìm thứ có thể thay thế giấy ráp mài cái hộp mấy lần, cầm trên tay cũng không dễ đâm trúng.

Khi Túc Dung gõ cửa đi vào thì Tần Duy Nhất mới vừa làm xong cái hộp nhỏ, cười tủm tỉm đưa nó cho hắn xem, “Tặng anh đấy”. Nói xong, cũng không giải thích đây là cái gì, làm như thế nào, đã đi xuống lầu tiến vào phòng bếp bắt đầu nấu ăn.

Túc Dung chưa thấy qua cái hộp nhỏ có kết cấu như vậy, thưởng thức một lúc, nhiều ít cũng nhìn thấu chút huyền cơ rồi lại nhìn nhìn chút vụn gỗ và khúc gỗ trên mặt bàn mà Duy Nhất chưa kịp dọn đi, có nghi ngờ và giật mình, cũng có tán thưởng và hiếu kỳ thật sâu.

Duy Nhất cũng biết làm gì đó, thật đúng là người thú vị không ngờ tới.

Mặt khác, hiện tại em ấy thản nhiên đem vật sở hữu trực tiếp cho mình —– có phải chuẩn bị một loại tín hiệu tiết lộ “bí mật” không?

Cảm xúc của Túc Dung bay lên, cầm lấy chóp hộp cũng đi theo vào phòng bếp, tựa vào cạnh cửa xem Duy Nhất nấu ăn.

Duy Nhất đẩy hắn vài lần, thấy hắn không ra cũng ngừng nói, nhớ tới một câu trong khúc dạo đầu của tâm pháp: Sống trong thời điểm này, đã đạt đến hoàn cảnh tốt đẹp.

Hiện tại, cuộc sống gia đình của cậu tạm ổn tốt đẹp như thế, những chuyện khác thật sự không cần phải nghĩ nhiều.

Có đôi khi hồ đồ một chút, cũng không phải không tốt.

============
« Chương TrướcChương Tiếp »