Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sống Lại Mang Thai Ở Vị Diện

Chương 18: Bạn học, bánh bao không thể nhận bừa

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bác sĩ George là bác sĩ sản khoa có kinh nghiệm phong phú, đối với từng thai phu ông đều cố gắng làm việc hết sức mình, suy nghĩ vì bọn họ và đứa bé trong bụng. Tuy rằng mới nhìn có chút nghiêm khắc và mặt than nhưng ông là người rất tốt, có tâm có kỹ thuật, không phải loại bác sĩ lừa gạt vô đạo đức.

Ông nhìn tư liệu cá nhân của Tần Duy Nhất, không khỏi tức giận: “Cháu mới 17 tuổi?”. Còn nhỏ mà đã mang thai? Nên biết rằng tuổi thọ của người bình thường ở Diễm Khung đế quốc có thể lên tới 120 tuổi mà 20 tuổi mới chỉ được xem như vừa trưởng thành, rốt cuộc là thằng nào có thể khiến cho cậu nhóc trước mắt bất chấp nguy hiểm khi mang thai ở tuổi vị thành niên cùng hắn nói chuyện yêu đương?

Tuổi còn nhỏ mà có người yêu cũng không có vấn đề gì, nhưng bệnh viện bọn họ không phải đã thường xuyên làm những quảng cáo công cộng tuyên truyền về nguy hiểm trong quan hệ tìиɧ ɖu͙© ở tuổi vị thành niên sao? Cậu nhóc này hoàn toàn không có trách nhiệm đối với bản thân!

Tần Duy Nhất theo bản năng co quắp một chút, thấp giọng nói: “Vâng”

Mọe nó, cậu đâu có muốn 17 tuổi, rõ ràng 27 tuổi đàng hoàng, trong một đêm liền biến nhỏ đi 10 tuổi, sao có thể trách cậu? Hơn nữa, chưa lập gia đình đã sinh con cộng thêm quan hệ tìиɧ ɖu͙© với người ta ở tuổi vị thành niên cũng đâu phải cậu! Là do chủ nhân trước của thân thể này mà…Thế nhưng, những lời này cậu không nói ra được, vì thế chỉ có thể im lặng chịu đựng bác sĩ giáo huấn.

“Cháu mới 17 tuổi mà bác thì chưa bao giờ gặp thai phu nào nhỏ như vậy cả.” George dùng vẻ mặt vô cùng đau lòng nhìn cậu: “Ba mẹ của cháu đâu? Bạn trai của cháu thì sao? Còn bạn bè đâu? Chuyện lớn như vậy, cũng không có ai đi cùng với cháu hả?”.

Tần Duy Nhất sụp mi hạ mắt nặn ra một nụ cười khổ: “Ba mẹ nuôi của cháu mới mất trước đó, về phần bạn trai của cháu… mà bạn bè thì …. Cháu, cháu không có bạn trai ”

Vẻ mặt George càng thêm kinh ngạc: “Đối với chuyện ba mẹ cháu, bác thật sự xin lỗi, mong cháu hãy nén bi thương. Nhưng cháu không có bạn trai là thế nào? Đừng có nói với bác là cha đứa bé cũng là vị thành niên!”. Nếu vậy thì chuyện này nghiêm trọng rồi, cần phải báo cho trung tâm quản lý sinh dục nam giới ở tinh cầu Ero mới được, nhìn cái kiểu tùy tiện trước hôn nhân còn quan hệ tìиɧ ɖu͙© ở tuổi vị thành niên thì đây là trường hợp đặc biệt tuyệt đối không thể cho phép phát sinh lần thứ hai!”

Bác à, sao bác nhất định phải hỏi kỹ chuyện này thế? Tần Duy Nhất cực kỳ ấm ức, cho đến bây giờ cậu còn chưa biết người cha khác của bánh bao là ai, ở nơi nào mà tìm chứ, hơn nữa, Wina cũng nói cậu đâu có bạn trai. Nếu kiếm không ra cha đứa bé trong bụng thì chính là kết quả một đêm tình hoặc không biết cùng ai loạn tình tạo ra, đến lúc đó ai sẽ phụ trách cho cậu. Hơn nữa, cậu tuyệt đối không muốn tìm người đàn ông này.

“Bạn trai cháu… Anh ấy, anh ấy đã chết rồi!”. Tần Duy Nhất im lặng nửa ngày, mới nghẹn ra một câu như vậy.

Bác sĩ George trừng to mắt, gần như có chút không tin nhưng Tần Duy Nhất cố gắng nặn ra vài giọt nước mắt từ khóe mắt khiến cho ông không thể không tin tưởng, lẳng lặng quan sát cậu thật lâu, sau đó đành phải thở dài một tiếng: “Cháu… thật sự là số khổ. Nhưng không sao đâu con trai, về sau bác sẽ là bác sĩ chủ trì cho con, từ giờ cho đến lúc đứa bé của con chào đời, bác sẽ chăm sóc toàn diện đầy đủ nhất, hợp lý nhất cho con. Con vẫn là vị thành niên, tuy rằng chính phủ ở điểm này không có xác lập điều khoản giúp đỡ nhưng bác nghĩ đến lúc đó bệnh viện có thể giảm một nửa phí sinh con cho con”.

Tần Duy Nhất ngẩng mặt lên: “Thật sao?”.

George cười một tiếng gật đầu: “Ừ, vì con là vị thành niên, lại là nam giới, lúc mang thai nguy hiểm rất lớn. Lúc con xin gói dịch vụ chăm sóc cao cấp nhất dành cho thai phu là quyết định chính xác, chúng ta nhìn nó xem… Ừm, theo bác tính toán thì chi phí cho toàn bộ quá trình từ lúc chịu trách nhiệm cho đến khi xong hết, tổng cộng là 3 vạn 4500 đồng vũ trụ tệ”.

“Quá tốt rồi, con rất vừa lòng, con chấp nhận gói dịch vụ này”. Hiện tại, Tần Duy Nhất có tiền, đương nhiên sẽ không để ý đến chi phí mấy vạn này, có thể giảm bớt phiền toái là quan trọng nhất: “Vậy, sau này mỗi tháng con vẫn phải đến kiểm tra sao?”.

“Mỗi tháng nhất định phải kiểm tra sức khỏe một lần, dự tính ngày sinh trước một tháng thì mỗi tuần cần phải đến kiểm tra là đương nhiên. Con đã sử dụng gói dịch vụ chăm sóc cao cấp nhất dành cho thai phu thì trong tháng cuối cùng, chúng ta sẽ tới tận nhà để tiến hành kiểm tra sức khỏe, bảo đảm cho con và thai nhi đều an toàn và khỏe mạnh”. Bác sĩ George giới thiệu chi tiết nội dung trọn gói dịch vụ để cho cậu yên tâm.

Thật ra, Tần Duy Nhất chỉ có một vấn đề lo lắng nhất là: “Bác sĩ George, con muốn hỏi một chút, vậy sau này bụng của con sẽ trở nên… to hơn hả… ”Nếu thật sự giống như phụ nữ mang thai trên trái đất thì cái bụng sẽ tựa như quả dưa hấu to đùng hoặc quả dưa gang bự chảng thì cậu làm sao dám gặp người khác!

Bác sĩ George cảm thấy lo lắng về sự thiếu ý thức của cậu, đưa tay mở một phần mềm trong trí não của mình: “Chẳng lẽ, con không biết sau khi mang thai ba tháng, thai nhi sẽ nhanh chóng phát triển sao? Con vẫn còn quá nhỏ sẽ cảm thấy bất an là điều bình thường nhưng cũng không thể không biết cái gì, đến đây, ngồi ở chỗ này để bác chiếu một đoạn phim ngắn khoa học phổ cập về sinh dục thai phu cho con xem”.

Tần Duy Nhất: ….

Cậu cũng hết cách đành phải chống cằm ngồi xem phim ngắn, đối với sự thật về thai phu khỏe mạnh sẽ có một cái bụng to đùng cho dù có giãy dụa cũng vô ích, cùng lúc đó có cái đầu xanh lè xuất hiện trong tầm mắt khiến cậu sợ tới mức nhất thời muốn tìm chỗ nào đó chui vào! Moẹ nó chứ, sao trong bệnh viện thai phu cũng đυ.ng thằng kia vậy?

Reeves cũng liếc mắt nhìn thấy Tần Duy Nhất, còn tưởng cậu giống hắn ở trong nhà có thai phu đến đây xin gói dịch vụ gì gì đó nhưng khi hắn phát hiện chỗ ngồi của Tần Duy Nhất thì ngay lập tức hóa đá…

Mỗi một thai phu đều có chỗ ngồi đặc biệt, đó là một công trình học hoàn toàn phù hợp với thân thể, có thể làm cho thai phu ngồi thoải mái giống như đang nằm, về phần người nhà không được đãi ngộ như thế.

“Tần Duy Nhất… mày?”. Mái tóc trên đầu Reeves đột nhiện ảm đạm rồi sáng bóng, nhìn chằm chằm Tần Duy Nhất hơn nửa ngày, há to miệng cũng không biết nên chào hỏi như thế nào.

Tần Duy Nhất ở trong lòng nói “Không nên hỏi thì mày đừng có hỏi, làm bộ như không thấy tao thì không được sao? Wina, có thằng áo đen nào bán cây gậy loại bỏ kí ức không? Nhanh lên lấy cho anh một cây!” Nếu không cậu thật sự không nhịn được sẽ đem thằng kia diệt khẩu luôn!

Wina nghe không hiểu cậu đang mím môi, nói cái gì, cô cũng nhìn thấy Reeves tóc xanh, đột nhiên phun ra một câu khiến trái tim Tần Duy Nhất hoảng sợ nhảy lên tận cổ họng: “Chủ nhân, người này học chung một trường với anh đấy. Hình như, hắn ta đã từng vô lễ với anh nha”.

“Gì? Nhóc nói cái gì?”. Tần Duy Nhất kinh sợ, cố nén ý định vén tay áo lên đánh thằng kia một trận, vuốt vuốt ấn đường đang co rút.

Uy Na nhìn chằm chằm Reeves một lúc lâu rồi đổ thêm dầu vào lửa: “Anh có nhớ buổi tối hôm mất tích không, hình như chính hắn mang anh từ trong nhà ra ngoài… Sau đó qua vài ngày thì em biết anh mang thai”.

Chuyện này khiến cho Tần Duy Nhất lập tức hóa thành pho tượng trống rỗng.

Không chỉ mình Tần Duy Nhất sợ ngây người mà trên khuôn mặt khoa trương thường ngày của Reeves cũng lộ ra một tia thấp thỏm kinh hãi, hắn lớn lên khá tuấn tú mà bộ dáng nhíu mày hiện tại cũng rất có mị lực, một chút mỹ cảm tà ác, đó là kiểu mà các cô gái thích nhất.

Tần Duy Nhất nhìn khuôn mặt trước mắt này, trong đầu chỉ có một ý tưởng——- mình phải xé xác nó!

Vài phút sau, Reeves từ trong khϊếp sợ phục hồi lại tinh thần, lắc lư lắc lư đến gần vài bước, dùng tiếng nói nhỏ như muỗi vo ve hỏi: “Mày, mày mấy tháng rồi?”. Tính tính ngày nếu thật sự là đêm hôm đó, hắn đối với Tần Duy Nhất làm chuyện kia, vậy thì đứa nhỏ trong bụng chẳng phải là…

Tần Duy Nhất tuyệt đối không muốn trả lời hắn, điều đó không có khả năng! Cậu đã phân tích loại bỏ qua kẻ tình nghi này không phải sao? Đù, với cái thằng nghênh ngang, thiếu đòn này thế mà mình đã từng cùng nó thò một chân?

“Gần được 11 tuần rồi…” Wina chen miệng vào. Xin hãy tha thứ cho trí não thê thảm như cô, tuy chủ nhân không muốn tìm cha bánh bao nhưng cô tuyệt đối không thể bỏ qua kẻ cặn bã kia được! Nếu tên tóc xanh chính là kẻ đã ăn sạch chủ nhân còn không chịu trách nhiệm thì cô muốn ngược chết hắn!

Bùm!

Đầu óc Reeves lập tức nổ tung, run run đưa tay muốn sờ mặt Tần Duy Nhất: “Duy Nhất, tao, tao… Tao sẽ phụ trách”. Hắn nghĩ bản thân vẫn còn thích Tần Duy Nhất, cho dù trước kia, tính cách cậu có chút yếu đuối, quá mức nhẫn nhục chịu đựng còn thích thằng bạn tốt nhất của hắn thế nhưng… hắn vẫn cứ thích cậu, nếu không cũng sẽ không đùa giỡn làm cho cậu luôn luôn tức giận, nhìn cậu khốn khổ không biết làm sao thì trong lòng hắn rất ngứa ngáy. Hơn nữa, từ lần trước gặp Tần Duy Nhất ở trường, đột nhiên phát giác khí chất cậu thay đổi thế nhưng lại trở nên phù hợp với yêu cầu tình nhân hoàn mỹ của hắn!

“Khoan đã! Tao không biết mày đang nói cái gì, nhưng sau này mày đừng nhắc lại chuyện này nữa!” Tần Duy Nhất cự tuyệt tiếp nhận sự thật này, cậu chướng mắt cái thằng nhóc còn chưa dứt sữa, hết sức ngây thơ này, càng quan trọng hơn là —- nó vẫn còn là vị thành niên!

Hai thằng nhóc nuôi đứa nhỏ mà hơn mấy nhà khác sao?.

“Duy Nhất!” Reeves đưa tay muốn giữ chặt cậu, đột nhiên bị một cánh tay lớn giữ chặt.

“Cháu là bạn trai của Tần Duy Nhất?”. Bác sĩ George vừa kiểm tra phòng trở về, nhìn thấy vẻ mặt Tần Duy Nhất đầy bi phẫn, lại nhìn thấy nét mặt áy náy bất an của Reeves, ông tự cho đã biết rõ chân tướng sự thật, nghiêm túc xách áo Reeves lên, ném đến phòng làm việc của mình, đóng cửa “Cốp” một phát.

Thừa dịp, tên tóc xanh bị công phu giáo huấn thì Tần Duy Nhất quyết đoán che lỗ tai trốn người ta, ở cửa bệnh viện ngăn đón một chiếc taxi phi cơ, bay về nhà.

“Chủ nhân, anh muốn trừng trị kẻ cặn bã kia như thế nào, em sẽ giúp anh!” Uy Na hầm hừ nói, giống như chính cô mới là người bị bội tình bạc nghĩa.

Tần Duy Nhất ỉu xìu, làm một cái thủ thế “Im lặng” đối với cô, “Không được phép nói một chữ nào liên quan tới thằng tóc xanh kia, ông đây mệt chết rồi, muốn đi ngủ !”. Sau đó, quăng vô sô ám chỉ tâm lý với bản thân: thằng đó tuyệt đối không phải cha đứa nhỏ, thằng đó tuyệt đối không phải cha đứa nhỏ của cậu, thằng đó là cha đứa nhỏ còn cậu là mẹ đứa nhỏ! Cậu bị tức đến mức nói năng lộn xộn, so với lúc cậu biết mình mang thai thì chuyện này khiến cậu không thể nào chấp nhận được!

Wina thấy cậu kháng cự như vậy liền chĩa ngón tay vào cậu: “Chủ nhân… Hai người nuôi đứa nhỏ so với một người thì thoải mái hơn nha”. Thật ra, cô cũng đau lòng cho chủ nhân, không muốn cậu cực khổ nữa. Ngược tới ngược lui kẻ cặn bã kia xong thì miễn cưỡng cũng có thể dùng lại, hơn nữa chủ nhân còn phải thi đại học, đến lúc sinh xong chả lẽ chỉ một người chăm? Mời người máy bảo mẫu, người máy chữa bệnh và chăm sóc đều phải có tiền đấy!

“Ông đây là kẻ có tiền, còn phải sợ thằng khốn đó sao?” Tần Duy Nhất nói một hơi xong, thuận tiện chỉ đầu ngón tay vào bụng mình với lời thề son sắt: “Nếu do ông sinh thì nó chỉ cần một mình ông đây là đủ rồi!”.

==============
« Chương TrướcChương Tiếp »