Chương 32.2: Không gian thần kỳ

Hai người đi trước một bước đến kho hàng, đằng sau nhà họ Lăng có hai cái kho hàng lớn, trong đó có một kho để đồ đạt lẫn lộn, trước khi mạt thế đến, Lăng Tử Thác đã cho người dọn dẹp lại toàn bộ, để đặt các thùng chứa nước, một kho khác thì để vài chiếc xe hư, thừa dịp người khác còn chưa tới, Lăng Tử Đồng vội vàng đem xe việt dã ở trong không gian thả ra hai chiếc.

Đợi đến lúc mọi người đều đến, nhìn cỗ xe giống như đúc xe của thiếu gia, Lăng Tứ kích động thậm chí huýt sáo trông rất giống lưu manh, nếu ở lúc bình thường, bọn họ sẽ không quá coi trọng chiếc xe này, nhưng bây giờ là mạt thế, hai chiếc xe này không thể nghi ngờ chính là bảo bối hoàn mỹ nhất trong lòng bọn hắn.

Ngay cả Lăng Nhất ngày thường ổn trọng nhất cũng đều không che dấu được bộ dáng tươi cười.

"Mỗi tổ một chiếc." Lăng Tử Thác nhìn Lăng Văn cùng Lăng Nhất nói.

Xe này hình như cùng loại với xe việt dã quân dụng, không gian khá lớn, sáu bảy người đều dư dả.

“Cảm ơn thiếu gia.”

Thiếu gia vốn không có nghĩa vụ giúp đỡ bọn họ, nhưng lúc bọn họ không hề có chuẩn bị, thiếu gia đã đem hết thảy những điều có thể suy nghĩ đều chuẩn bị tốt, bọn họ đương nhiên cảm động, cũng bởi vì thời khắc này, mà bằng lòng trở thành tùy tùng trung thành đi theo thiếu gia.

Buổi chiều tất cả mọi người trở về phòng nghỉ ngơi, bảo tồn khí lực thật tốt, ngày mai ra ngoài tìm vật tư.

Lăng Tử Thác cùng Lăng Tử Đồng cũng trở về phòng Lăng Tử Đồng, vừa mới vào cửa, Lăng Tử Đồng nói: "Anh trai, em đi vào không gian xem một chút, không biết rau dưa và trái cây em trồng đã chín hay chưa.”

Mặc dù có chút không muốn nhìn thấy Đồng Đồng biến mất, Lăng Tử Thác cũng biết mình không thể cản trở, anh chỉ là ở trên môi Lăng Tử Đồng cắn khẽ một chút, nói: "Đồng Đồng trở lại sớm một chút."

"Được." Chớp chớp đôi mắt to ướŧ áŧ, nội tâm đều là vui vẻ.

Trong nội tâm mặc niệm, sau một khắc, Lăng Tử Đồng biến mất ở tại chỗ.

Lăng Tử Thác ngầm thở dài, nằm ở trên giường, cảm nhận hương vị còn chưa biến mất của Đồng Đồng, nhắm mắt lại.

Vào vô số lần, Lăng Từ Đồng đã từ từ đối với cảnh trí thay đổi trước mắt cũng trở nên lạnh nhạt, ý thức tìm kiếm ra bên ngoài, phát hiện Lăng Tử Thác có lẽ đã ngủ say, lúc này Lăng Tử Đồng mới phóng tâm thu thập đồ trong không gian.

Lúc trước đều là tiện tay ném vào bên trong không gian, đồ bên trong cũng tùy ý mà ném loạn, nhìn vật tư đã xếp thành núi, Lăng Tử Đồng có chút đau đầu, cô nhìn thấy một bao giấy vệ sinh ở bên chân, ý tưởng đột phá muốn dùng tinh thần lực để đưa ra chỉ thị: Lên.

Vốn chỉ là tiện tay thử một lần, lại thấy giấy vệ sinh bay lên vài cm, sau đó là rơi xuống ầm ầm.

Không thể tưởng tượng nổi nhìn ngón tay mình, chẳng lẽ có thể dùng tinh thần lực để sửa sang lại mọi thứ ở đây?

Vì để nghiệm chứng một chút mới vừa rồi không phải là bản thân hoa mắt, Lăng Tử Đồng chỉ giấy vệ sinh trên mặt đất một lần nữa, nói câu: Lên.

Một ít bao giấy vệ sinh run run rẩy rẩy bay lên, nhưng cũng bay được một hai cm lại rơi xuống đất.

Thật sự có thể làm được!

Lăng Tử Đồng muốn lập tức ra ngoài nói cho Lăng Tử Thác, nghĩ đến Lăng Tử Thác có thể đã ngủ say, Lăng Tử Đồng lại bỏ đi cái ý nghĩ này, cô hướng rau dưa cùng cây ăn quả cách đó không xa đi đến.

Nhiều vật tư như vậy, nếu đã có thể sử dụng tinh thần lực di chuyển, cũng không nhất thiết phải vội sắp xếp lại.

Rau dưa cùng cây ăn quả chỉ trồng trên một mảnh đất, xung quanh dùng hàng rào giản dị vây quanh.

Mấy ngày hôm trước cà chua cùng khoai tây, dưa chuột đã phun ra chồi non, xanh biếc ướŧ áŧ trong suốt, Lăng Tử Đồng cẩn thận sờ sờ chồi non, kinh ngạc nâng tay ngón tay lên, phía trên vậy mà ướt.

Cô ngẩng đầu, trên trời một mảnh xanh thẳm, trên đất cũng là một mảnh khô ráo.

Nước trên cái cây từ nơi nào mà đến vậy?

Vừa rồi tinh thần lực có thể điều khiển khăn giấy, hiện tại trên cây lại có giọt nước, không gian này càng ngày càng thần kỳ, Lăng Tử Đồng xoa xoa tay, đứng dậy, còn nhiều thời gian, dù sao không gian này đã là của cô, về sau cô sẽ tìm hiểu từng chút một sự kỳ diệu của không gian này.

Lại nhìn kỹ cây ăn quả, đều sống, cây táo cùng cây anh đào đã đơm hoa. Dựa theo tốc độ này, đại khái không bao lâu nữa cô có thể thu hoạch được trái cây tươi ngon để ăn.

Sau khi quan sát hết thảy những thứ này, Lăng Tử Đồng tìm cái cuốc, lại xới đất trống bên cạnh chỗ rau dưa, trồng thêm loại rau dưa khác, có cà, đậu đũa, còn có ô mai cùng dưa hấu.