Song Kiếm

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
- Song Kiếm là một truyện võng du tiên hiệp (có thần tiên, yêu ma quỷ quái). Truyện kể về hành trình chơi game Song Kiếm của Đường Hoa (là nam, không phải là nữ) cùng vài người bạn. Tính cách của mọi  …
Xem Thêm

Chương 3: Trưởng thôn
"Chào mọi người." Một ông già lòng bàn chân sinh ra gió thăng lên giữa không trung, cất lời chào bọn người chơi đang còn mê man giữa thôn làng: "Ta là trưởng thôn, bất quá đừng có hiểu lầm, họ của ta không phải là Trưởng, mà tên ta cũng chẳng phải là Thôn. Ta gọi là trưởng thôn là bởi vì ta là trưởng thôn của tân thủ thôn số XXXXX này. Đương nhiên nếu như đây là tân thủ trấn thì ta phải là trưởng trấn, còn nếu là tân thủ thành..."

"Lấy đá chọi lão." Một anh bạn dũng cảm đứng bên người Đường Hoa lượm lên cục đá, giựt giây mọi người tiến hành công kích trưởng thôn đang dài dòng lảm nhảm.

"Xoẹt!" Một tia chớp từ trên trời giáng xuống, anh bạn dũng cảm kia lúc này biến thành tia sáng trắng. Trưởng thôn gật gật đầu vừa lòng nói: "Thằng nhóc này sẽ đi du lịch địa ngục một giờ... Khụ! Vừa rồi ta đã giải thích về pháp thuật, không biết có ai muốn nhờ ta giải thích tiếp về phi kiếm không?" truyện được lấy tại TruyenFull.net

Không ai nói gì cả. Tuy rằng cảm xúc rất kích động, nhưng cũng không ai muốn phải lãng phí một giờ đồng hồ cả. Trưởng thôn gật gật đầu, hất tay một cái, từ trong ống tay áo bay ra một thanh kiếm nhỏ màu trắng bạc, thanh kiếm nhanh như chớp xoắn một nhát vào ngay giữa bầy người, một tia sáng trắng dâng lên. Giữa tia sáng, anh bạn bi phẫn quát trưởng thôn: "Ông mày không có nói chuyện."

"Ai trông thấy ta gϊếŧ người lung tung thì đứng ra." Trưởng thôn rất hòa nhã thân cận, mặt cười cười nói.

Toàn bộ mọi người tập thể lắc đầu, lão già này là đang cố ý ngược đãi mọi người, nhằm thỏa mãn tâm lý u ám thích khi dễ người nhỏ yếu của lão.

"Tiếp theo... Chúng ta sẽ xem lại ba ngàn năm trước. Đúng rồi, ba ngàn năm này không tính theo năm Công Nguyên, mà là tính theo thời gian của thôn làng này. Cách tính thời gian của thôn làng này thường thường là dùng đồng hồ cát. Đồng hồ cát tức là bỏ cát vào trong một cái lọ, sau đó cứ mỗi một khoảng thời gian nhất định thì cát sẽ chảy xuống một ít, chúng ta sẽ căn cứ vào số lượng cát còn thừa để mà tính thời gian hiện tại. Đương nhiên là vẫn có sai biệt đó, đôi lúc thời tiết ẩm ướt, hạt cát sẽ rớt chậm một chút. Nói tới chuyện này, ta lúc trẻ cũng đã từng lĩnh hội sâu sắc rồi, đó là lúc ta cưới dâu... Sau đó dâu nhà ta lại không chịu a... Tuy rằng cuối cùng cũng miễn cưỡng động phòng đó, nhưng mà sự tình cũng kinh động lên tới huyện nha lận. Nói đến huyện nha, chắc chắn các ngươi còn chưa đi qua..."

Giữa một loạt tiếng thút thít, có mấy chị gái rốt cục nhịn không được nữa dũng cảm giơ tay lên quyết tuyệt quát: "Ông già, cho thoải mái chút."

"Roạt!" Lập tức một ngàn năm trăm tên người chơi trong tân thủ thôn giơ ba ngàn cánh tay lên cao, tất cả đều chỉ cầu được chết cho nhanh, không cầu sống nữa. Người nào dáng hơi thấp thì đứng lên trên tảng đá, hy vọng mình sẽ chạm đến tia sét đầu tiên. Khoảnh khắc này, quần chúng nhân dân biểu hiện ra trí tuệ cùng dũng khí vô cùng, khoảnh khắc này rồi cũng sẽ được ghi vào trong sử sách vĩnh viễn...

"Ngại thật, ta không biết quần công." Trưởng thôn rất tiếc nuối sờ sờ cái cằm đáp.

"......" Toàn bộ mọi người trong lòng thề, tương lai học nghiệp thành công, nhất định phải trở về gϊếŧ trưởng thôn một trăm lần rồi một trăm lần nữa. Chỉ là chẳng lâu sau, mọi người đều hiểu ra được sự thiện lương của trưởng thôn. Cũng hiểu ra được một đạo lý thô thiển: thiện lương cũng có phân chia tầng thứ. Đem trưởng thôn mà so sánh với NPC thế giới bên ngoài thì quả thật so với Quan Âm nương nương còn thiện lương hơn.

Trưởng thôn không nói nhảm nữa, tay một phất, trời đất trở nên mơ hồ, sau đó rõ ràng lại. Tất cả mọi người chơi như đều đặt thân vào bên trong mây khói, chẳng qua bên dưới mây là lầu các, hạc tiên, là hoa, là cây, và là cỏ, nhưng mà không trông thấy người nào.

Đột nhiên một trận gió mạnh thổi tới, mây bị thổi tan, ngàn tên người chơi túm lấy nhau mới miễn cưỡng đứng vững. Chỉ thấy phía Đông Nam đột nhiên xuất hiện một hố sâu màu đỏ như máu, một anh rất ngầu tóc đỏ đồ đen từ trong lỗ máu đi ra, chân đạp một đám mây màu máu ngắm nhìn khối tiên địa này.

Lúc này phía Tây Bắc xuất hiện một vòng gợn sóng, gợn sóng chợt mơ hồ, xuất hiện một anh chàng đẹp trai toàn thân ánh bạc, đầu đội mão màu tím kim, chân đạp một thanh bảo kiếm trôi nổi trên không trung.

Anh đẹp trai giơ kiếm trong tay chỉ, quát: "Lại là ngươi, ngàn năm xông lên Thiên Giới của ta hai mươi bảy lần, ý ngươi muốn như thế nào?"

Anh ngầu không nói chuyện, mắt chớp một cái, toàn thân có ánh sáng màu đỏ máu vọt lên cao mười trượng, như hổ đói nhìn chòng chọc vào anh đẹp trai.

"Lại muốn đánh? Vậy đến đây đi!" Anh đẹp trai cương khí chấn một cái, thanh bảo kiếm trong tay vụt lên hàng ngàn tia chớp mỏng như tơ, lưỡi kiếm càng là sắc bén bức người, phát ra tiếng rồng ngâm, tựa hồ lúc nào cũng có thể lao vụt ra.

Anh ngầu nhếch môi hơi hé răng cười lạnh, bắt một pháp ấn bằng một tay, mây máu trên thân xông lên trời cao biến ảo thành một con huyết long nhào qua anh đẹp trai. Anh đẹp trai kiếm khí giương lên, ngàn tia chớp dựng lên tận trời, xoắn nát con huyết long. Đồng thời, kiếm lôi điện trong tay biến thành kiếm ánh sáng, vạn tia sáng cuồn cuộn cùng bảo kiếm nhào qua gϊếŧ hướng anh ngầu.

"Tốt." Anh ngầu rốt cục nói chuyện, hắn cấp tốc một tay vần vũ trong không khí, cơ hồ trong nháy mắt trước mặt hắn xuất hiện một bức tường trong suốt màu máu tràn ngập những văn tự màu đen. Nhưng lực lớn tựa vạn sông đâu phải dễ dàng lật tay là chặn được, nháy mắt tường máu bị phá. Anh ngầu thừa dịp ánh sáng bị khựng lại, vừa lùi vừa động, lại một bức tường máu thình lình ngoi lên, lại vỡ, lại lập, lại vỡ, lại lập,...

Rốt cục khi anh ngầu thối lui đến trước hố đen, ánh sáng phá tường không được trôi đi mất tăm. Anh đẹp trai nhếch mép cười tay bắt một cái ấn quyết, đột nhiên bên ngoài tường máu kiếm khí đại thịnh. Anh ngầu vừa thấy không ổn, vội vàng vung tay, một cái đỉnh tinh xảo nho nhỏ trong tay đón gió lớn lên, sít sao chụp lấy phi kiếm vừa phá tường vụt đến.

"Thu!" Anh ngầu nghiến răng, một ngụm máu phun lêи đỉиɦ, đỉnh lập tức ép nhỏ lại vài phần. Anh đẹp trai ngay lập tức kết ấn, ấn được kết càng nhanh thì trong đỉnh phát ra tiếng vang lại càng kịch liệt, thỉnh thoảng lại có xu thế phi kiếm phá đỉnh mà ra. Rất nhanh đỉnh bị phi kiếm cự cho lớn lên bằng chừng một mẫu đất, nhưng tiếc rằng đỉnh này không phải vật phàm, vẫn chưa thể bị phá.

"Nguyên thần xuất khiếu!" Anh đẹp trai rống một tiếng, một cụm ánh sáng màu trắng vụt bắn vào bên trong đỉnh. Nháy mắt bên trong đỉnh ánh sáng rực rỡ, một cụm ánh sáng mạnh mẽ phá đỉnh bay ra, bảo kiếm cùng ánh trắng đang bám trên thân kiếm cùng bay vào trong cơ thể anh đẹp trai.

Anh ngầu âm trầm cười, lật tay đem đỉnh thu vào trong túi, hai tay chưởng ra, mây máu trên thân biến thành con ưng khổng lồ, giương cánh rít lên. Anh đẹp trai mặc dù hơi thở dốc, nhưng cũng không cam yếu thế, toàn thân kiếm khí tung hoành hoá thành phượng hoàng gườm gườm nhìn con ưng. Chiến hoả tràn ngập, thắng bại chỉ trong một nháy mắt.

* * * * * *

"Sao lại hết rồi?" Ngàn tên người chơi cùng căm phẫn hướng lên trời rống to. Mắt thấy thời khắc kịch liệt nhất tới rồi, vậy mà lại... Giống như là "chiến đấu" đến thời khắc cuối cùng, vậy mà người nữ lại nói với ngươi: "hôm nay em đèn đỏ", cảm giác bứt rứt tận tim phổi kiểu này đủ để khiến người ta phạm phải án gϊếŧ người một trăm lần.

Trưởng thôn không để ý tới mọi người, lầu bầu nói: "Trong bao của mỗi người đều có một bình thuốc dịch dung. Dùng nó thì các ngươi có một lần, cũng chỉ có một lần lựa chọn thay đổi tướng mạo, chiều cao, nhưng không bao gồm giới tính cùng những vẻ ngoài đặc thù. Trời thì lớn, đất thì lớn, lạy trời cho gió thuận mưa hoà, lạy đất cho ngũ cốc bội thu... Mặt khác trong bao của mỗi người còn có một cây nhang thơm, có thể hướng trời đất cầu phúc, chú ý nhang này cùng thuốc dịch dung chỉ có thể sử dụng sau khi ngươi tới cấp 10 và trước khi rời tân thủ thôn. Được rồi, phía dưới nghiêm, giải tán."

"Xì!" Có một bộ phận người xem không văn minh hướng lên trời chĩa ngón giữa.

* * * * * *

Cơ hồ mọi người đều có cùng một ý tưởng với Đường Hoa: tìm phi kiếm! Tìm mần răng? Đương nhiên là làm nhiệm vụ, trong trò chơi ngươi level 1 thì đưa cho ngươi vũ khí, sau đó căn cứ vào yêu cầu đẳng cấp bất đồng của trang bị, khi ngươi tới đẳng cấp tương ứng thì sẽ cung cấp nhiệm vụ nhận trang bị rác rưởi cho ngươi. Rác rưởi thì rác rưởi, dù sao cũng là trang bị a.

Thêm Bình Luận