"Vợ à?"
Tôi ngẩn ngơ sững sờ ở tại chỗ, nhìn nữ quỷ mặc quần áo màu đỏ trước mặt đang đưa lưng về phía tôi, trong lòng rất là khϊếp sợ.
Tôi hoàn toàn không nghĩ tới, tự nhiên tôi có thể thấy cô ấy. Tôi còn nhớ rõ buổi tối xứng âm hôn ngày đó, hai người ông Ba Lý và Trịnh Đạo đều nói với tôi, nói trừ phi cô ấy nguyện ý cho tôi nhìn thấy, tôi mới có thể thấy cô ấy, nếu không vô luận tôi nỗ lực như thế nào đều không thể thấy cô ấy. Hơn nữa buổi tối ngày hôm đó tôi đều thử rất nhiều lần, cũng cầu xin cô ấy rất nhiều lần, kết quả trước sau cô ấy đều không cho tôi xem, không nghĩ tới khi tôi gặp được nguy hiểm chân chính, cô ấy cư nhiên xuất hiện ở trước mặt tôi.
Trong lòng tôi kích động dị thường, ngay lập tức muốn tiến lên kéo nàng về phái mình chính diện nhìn cô ấy.
Kết quả tôi vừa mới có ý tưởng này thì trong đầu tôi xuất hiện từng cái mặt mà thôi, lại đột nhiên có một thanh âm, truyền vào trong lòng.
"Không muốn chết thì đánh mất ý tưởng này đi!"
Ối trời! Tình huống này là như thế nào, đây là giọng nói của vợ tôi sao? Chẳng lẽ tất cả suy nghĩ của tôi tự nhiên cô ấy có thể biết, chẳng lẽ những bí mật trong lòng tôi đều đã biết?
Tưởng tượng đến hậu quả khủng bố này tôi có cảm giác giống như bị người nhìn thấu vậy, cả người tôi cảm thấy không thoải mái. Nhưng mặc dù tôi không thoải mái, tôi cũng không có cách nào làm gì được cô ấy, bởi vì hiện tại cô ấy chính là cọng rơm rạ cứu mạng tôi, mọi chuyện tôi đều phải dựa vào cô ấy.
Nếu không nơi xa kia nhiều nữ quỷ như vậy, nếu không có cô ấy ở đây khẳng định trong nháy mắt tất cả bọn chúng đều nhào lên muốn lấy mạng của vài người chúng tôi.
Khi vợ tôi nhìn chằm chằm đám nữ quỷ kia, cảm xúc của chúng rất táo bạo, không ai dám tiếp tục tiến lên, nhưng cũng không có rút đi.
Hơn nữa bọn chúng rất thông minh, biết không có cách nào gần người tôi bèn chuyển mục tiêu sang người khác. Trong nháy mắt, bọn chúng vô thanh vô tức biến mất tại chỗ, sau đó lại vô thanh vô tức xuất hiện ở xung quanh chúng tôi, bao vây vài người chúng tôi kín không có kẽ hở.
"Tất cả mọi người hãy cẩn thận, chúng ta đứng gần nhau chút nữa, tuyệt đối không nên cách đến quá xa."
Trịnh Đạo không dám nói có quỷ, bởi vì mấy người Võ Trường Bình bọn họ vẫn là người thường, căn bản không có khả năng thấy mấy thứ này, chỉ có thể nhắc nhở bọn họ, làm cho bọn họ đều đứng gần lại đây, tới gần tôi, nói như vậy, có vợ tôi bảo vệ chúng tôi, tạm thời không đến mức lâm vào trong nguy hiểm.
Bọn họ cũng rất nghe lời, đã trải qua một màn quỷ dị vừa rồi, họ đều biết có chút không thích hợp, cho nên mặc kệ không nhìn thấy quỷ, họ đều ngoan ngoãn làm theo.
Mặt khác ba người không bị quỷ thượng thân còn dễ nói, nhưng hai người Võ Trường Bình và Vương Vĩ đã từng bị quỷ thượng thân hành động lại không nhanh chóng như vậy, Võ Trường Bình còn tính miễn cưỡng, giãy giụa bò lại đây, nghĩ muốn khôi phục còn phải trong chốc lát, nhưng Vương Vĩ lại không được như vậy, anh ta đi không tới hai bước, liền "Bịch!" một tiếng, ngã xuống mặt đất, căn bản không nhúc nhích được, nếu không phải mấy vị cảnh sát khác chạy tới mạnh mẽ kéo anh ta trở về, phỏng chừng hiện tại khẳng định anh ta lại bị quỷ thượng thân.
Khi kéo được Vương Vĩ túm trở về sau, anh ta cũng đã không được, trong miệng chỉ có hít vào, không có khí thở ra.
"Đại sư, cậu ấy làm sao vậy?" Tuy rằng Võ Trường Bình rất suy yếu, nhưng Vương Vĩ là anh em của anh, nhìn thấy Vương Vĩ không ổn tự nhiên anh cũng rất sốt ruột.
Hai người Trịnh Đạo và ông Ba Lý liếc mắt nhìn Vương Vĩ một cái, lại nhìn thoáng qua tiểu quỷ trong tay của vợ tôi, bất đắc dĩ thở dài một hơi, lắc lắc đầu.
"Không cứu được nữa, dương khí đều bị hút khô rồi, hơn nữa toàn thân còn vào nhiều âm khí như vậy, tôi cũng vô lực xoay chuyển trời đất!" Ông Ba Lý bất đắc dĩ nói ra.
"Như thế nào lại không thể cứu được?" Có một cảnh sát cảm xúc rất kích động, dưới tình thế cấp bách, anh ta túm chặt cổ áo của Ông Ba Lý, muốn đánh Ông Ba Lý, cũng may Võ Trường Bình kịp thời quát lớn dừng lại.
Bị người ta túm chặt cổ áo, khả năng này cả đời Ông Ba Lý đều rất ít gặp phải, đổi lại người là tôi, tôi khẳng định nổi trận lôi đình, nhưng ông Ba Lý không giận, ông chỉ là bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Vương Vĩ.
"Tôi nói ra các anh cũng không hiểu, vừa rồi, vì sao anh ta cùng Võ đội trưởng xuất hiện hành vi quái dị? Đó là bởi vì anh ta bị tiểu quỷ thượng thân, tất cả tư tưởng cùng thân thể đều bị tiểu quỷ kia khống chế. Hơn nữa bây giờ tôi rất nghiêm túc nói cho các anh biết, tiểu quỷ nhạp vào người anh ta là lệ quỷ chuyên môn hút dương khí người sống, một khi làm cô ta nhập vào thân rồi, chậm thì hút quá nửa dương khí, làm thể năng người giảm xuống mức rất lớn, nhiều thì trực tiếp hút hết dương khí con người, làm cho người kia đi đời nhà ma!"
Nghe được Ông Ba Lý nói, lúc ấy tôi đã không nhịn được đánh một cái rùng mình, nhìn đôi mắt màu đỏ của tiểu nữ quỷ trong tay vợ tôi kia, như thế nào cũng cảm thấy đáng sợ.
Mẹ kiếp, thật là hù chết tôi, trách không được vừa rồi vợ tôi lại đi ra, phải biết rằng Trịnh Đạo đã nói với tôi, nếu không gặp phải sinh mệnh nguy hiểm, cô ấy sẽ không dễ dàng xuất hiện, này mẹ nó nếu vừa rồi tiểu nữ quỷ thượng thân tôi, nói không chừng vừa lơ đãng, tôi sẽ bị nó sống sờ sờ hút chết.
Lại nhìn Vương Vĩ nằm trên mặt đất, giống như đã hoàn toàn không có cảm giác gì nữa, mặc cho bọn người Võ Trường Bình kêu tên của anh ta như thế nào thì anh đều không có bất cứ phản ứng gì.
"Thật là chó chết cái địa phương quỷ quái gì thế này, ông đây liều mạng với chúng mày!" Một cảnh sát không khống chế được cảm xúc của mình, nâng súng hướng lên trời bắn pằng pằng pằng một băng đạn.
Không nghĩ tới, một tràng súng bán ra xem như đại sự bị hỏng rồi.
Tục ngữ nói tiếng súng có thể làm quỷ kinh sợ khiến cho quỷ không dám dễ dàng tới gần, nhưng vừa rồi là sau khi Vương Vĩ chết, anh ta mới bắn súng, lúc này tiếng súng rất hiển nhiên không thể đủ cho quỷ kinh sợ, mà trở thành tiếng pháo báo tang, sẽ đưa tới càng nhiều tiểu quỷ.
Quả nhiên sau khi viên cảnh sát kia bắn súng xong anh ta lập tức bị một nữ quỷ thượng thân, lúc kia mới kêu một cái nguy hiểm, chỉ thấy cái tên này này cầm lên cây súng vừa rồi của anhta chĩa về phía chúng tôi bắn phá.
"Pằng pằng pằng!" Một băng viên đạn đi xuống, đương trường có anh em cảnh sát bị bắn trúng, bởi vì Võ Trường Bình nằm trên mặt đất, cho nên không bị viên đạn nào bắn phải, cũng bởi thân thủ của Trịnh Đạo nhanh nên kịp thời chạy đến một thân cây núp vào, mà còn lại ông Ba Lý chậm một bước, trên cánh tay bị bắn một phát thương, ngay lập tức máu chảy ra như suối đau muốn chết.
Vị cảnh sát bị quỷ thượng thân kia bắn xong một băng viên đạn thì ném súng trong tay xuống, trong miệng anh ta phát ra một tiếng kêu quái dị, đột nhiên nhào về phía Ông Ba Lý bắt lấy cổ Ông Ba Lý muốn cắn vào đó.
Bởi vì tay ông Ba Lý phải bị thương, hành động chịu hạn chế nên đã bị vị cảnh sát bị quỷ thượng thân kia gắt gao bóp lấy cổ, hơn nữa sức lực của anh ta rất lớn, ngay cả Võ Trường Bình còn có chúng tôi mấy người đều cùng nhau xông lên cũng không thể kéo anh ta ra được.
Tình huống phi thường khẩn cấp, tôi nhìn mặt ông Ba Lý đã đỏ bừng, bị bóp chặt cổ sắp không chịu được nữa.
Lúc ấy Trịnh Đạo bị bức nóng nảy bèn thả tiểu quỷ ra muốn cắn nữ quỷ trên người anh ta.
Kết quả mới vừa lấy hồn ông trên người ra, cái nắp còn không có mở thì vị cảnh sát bị quỷ thượng thân kia đột nhiên buông lỏng Ông Ba Lý ra, cũng không quay đầu lại liền chạy đi.
"Khụ khụ khụ ······" Khi ông Ba Lý được buông ra ông không ngừng ho khan.
Ông vừa ho khan vừa gắt gao bắt lấy tay của tôi.
"Khụ khụ ··· mau ··· mau ······"
Dáng vẻ ông Ba Lý giống như chuyện gì trọng đại lắm đã xảy ra, nhưng bởi vì vừa rồi ông bị bóp cổ quá độc ác, cho nên nói chuyện không quá thông thuận.
"Làm sao vậy ông ba, ông muốn nói cái gì?" Tôi đỡ ông Ba Lý một phen hỏi.
"Nhanh lên ··· nhanh lên đuổi ··· đuổi theo nó!" Cuối cùng ông Ba Lý cũng nói ra được lời mình muốn nói.
Ông muốn chúng tôi đuổi theo cảnh sát kia, nhưng chung quanh còn có nhiều nữ quỷ như vậy, ai không muốn sống dám đuổi theo chứ, ngay cả Trịnh Đạo người nuôi dưỡng tiểu quỷ cũng không dám dễ dàng đuổi theo.
Nhưng lời nói kế tiếp của ông Ba Lý làm tôi khẩn trương chết khϊếp, bất đắc dĩ, cắn răng đuổi theo.
"Nhanh lên đuổi theo đi, tên nhóc thối này vừa rồi lấy trộm mất hồn đèn trên người tôi, bên trong hồn đèn có hồn phách của Lý Vĩ, hơn nữa muốn thu hồi mệnh hồn, cũng phải dựa vào nó, không có nó, liền tính là chúng ta tìm được mệnh hồn của Lý Vĩ, cũng không mang đi được, vì vậy nhanh lên một chút đuổi theo lấy lại hồn đèn trở về, bằng không Lý Vĩ sẽ hoàn toàn không cứu được!"
Nước mắt ông Ba Lý đều sắp chảy ra, phải biết rằng Lý Vĩ chính là mệnh căn tử của ông, nếu không có hồn đèn thì mệnh căn tử của ông cũng sẽ không có, như vậy cho dù chết ông cũng vô pháp báo cáo với tổ tông, cho nên ông mới có thể sốt ruột như thế.
Mà tôi nghe ông Ba Lý nói xong, càng thêm sốt ruột, rốt cuộc Lý Vĩ có quan hệ gì với tôi, tôi nghĩ không cần tôi nhiều lời, mệnh của cậu ấy cơ hồ cùng là mệnh của tôi, vừa rồi tên cảnh sát kia đoạt đi hồn đèn dùng để thu hồn phách của Lý Vĩ, tôi nhất định phải đuổi theo nó mang về, nếu không Lý Vĩ nhất định phải chết.
Nghĩ đến đây, tôi không rảnh lo bất cứ chuyện gì, cắn chặt răng, không màng vợ Quỷ khuyên can, cầm lấy Thất Tinh Kiếm của ông Ba Lý nhanh chóng đuổi theo.
"Cẩn thận đấy, quỷ thượng thân anh ta không phải là quỷ đơn giản mà là tiểu quỷ người khác nuôi dưỡng!" Giọng nói của ông Ba Lý vang lên phía sau lưng tôi
Nhưng tôi không quản được nhiều như vậy, dọc theo đường đi đều luôn gắt gao chạy theo đối phương, nhưng đối phương đang chạy vội vàng lại đột nhiên không chạy nữa, lại còn xoay người nhìn tôi, vẻ mặt tươi cười quỷ dị.
Mà ở sau lưng anh ta, tôi thấy một nữ quỷ mặc quần áo màu đỏ treo trên cây cách đó không xa.
Cả người nữ quỷ đều mặc quần áo màu đỏ, tóc rất dài, sắc mặt giống như sáp ong, tôi biết màu đỏ chủ hung, mà khẳng định tên quỷ này rất lợi hại, không dễ chọc.
Lúc ấy trong lòng tôi có cảm giác thật khó chịu, hơn nữa vợ quỷ của tôi không ngừng báo động cho tôi, nhắc nhở tôi có nguy hiểm.
Giọng nói thúc giục của vợ tôi từ trong lòng tôi truyền tới, đồng thời cô ấy không ngừng túm quần áo của tôi, thiếu chút nữa túm rách quần áo của tôi.
Chính tôi lại biết tôi không thể không đi, bởi vì tôi không thể mặc kệ Lý Vĩ.
"Hắc hắc hắc!" Vị cảnh sát lộ ra tươi cười vô cùng quỷ dị, sau đó ngay trước mặt tôi lấy ra hồn đèn anh ta đoạt từ Ông Ba Lý nơi đó, đột nhiên xoay người, hung hăng ném về phía nữ quỷ áo đỏ cách đó không xa.