Chương 2

Tử Vi tinh vẻ mặt kinh hãi lắp bắp nhìn ta:

"Tam công chúa, người còn chưa biết chuyện gì sao?! Bát hoàng tử đã vượt qua kỳ thi tiên pháp cao cấp trước khi trở thành Thiên phi luôn mà!"

"Nà ní?!"

Cái tên kia, người mà suốt ngày ngủ trong lớp, ngoài ngủ ra thì cũng chỉ có biết chơi đấu địa chủ, vậy mà lại là một cao thủ giấu nghề? !

Ha, hóa ra từ đầu tới cuối học dốt chỉ có ta 😊

Nhớ lại lần trước lúc kiểm tra lý thuyết tiên pháp, tên này không chỉ không cho ta nhìn bài, lại còn làm màu lấy tay che bài thi lại như thể sợ ta nhìn lén, ta đây vô cùng thức giận, quyết định liều mạng một phen.

Thế là ta ôm Thiên Đế vừa chạy vừa hét: "Cẩu tặc Ngao Truy, mau thả Thiên Đế xuống!" để đề phòng trường hợp fans hâm mộ của Thiên Đế phẫn nộ đến mức ném dép vào người ta.

Không sai, Thiên Đế, một quả trứng bình thường vậy mà lại có cả fans. Không những thế số lượng còn vô cùng đông đảo.

Lúc đầu ta cũng vô cùng bối rối, nhưng sau khi nghĩ lại, ta nghĩ có lẽ là có lẽ là do đám tiên quân bị sập phòng nhiều quá, mới khiến cho chị em tiên nữ phải quay xe tìm idol ảo.

*Sập phòng: một cụm từ ngôn ngữ mạng thường dùng ở Trung quốc, thường được sử dụng trong fandom, nghĩa bóng chỉ sự sụp đổ hình tượng của idol trong lòng fan.

Được rồi, ta chịu thua, ta chả có gì trong tay ngoài cái hôn ước từ bé chết tiệt này!

Ta, Ngao Truy và quả trứng Thiên Đế chính là ba người trong mối hôn ước từ bé phức tạp như kiềng ba chân kia. Nguồn gốc của mọi thứ để mà phải nói thì là bắt đầu từ ba nghìn năm trước.

Cha ta, khi ấy là Long Vương biển Đông Hải và cha của quả trứng kia, khi ấy là cựu Thiên đế, đã định ra hôn ước từ bé cho chúng ta.

Chính Long Vương Bắc Hải, cha Ngao Truy đã đứng ra làm chứng cho mối hôn ước đó. Nhưng ba người họ lại lén uống Tam thập đàn Tiên nhân Túy của Đào Hoa Ổ, uống đến choáng váng cả đầu óc, mới gây ra cớ sự sau đó.

Trong lúc uống rượu, bọn họ rảnh rỗi lôi khế ước đính hôn ra ôn lại, tiện thể điểm chỉ vào luôn, mà không thèm để ý rằng Long Vương Bắc Hải đã uống đến say mèm, tay quờ quạng điểm chỉ sai chỗ, từ làm chứng trở thành đương sự.

Đến khi tỉnh táo phát hiện ra thì ván đã đóng thuyền, ba bảo ấn tỏa sáng rực rỡ chói mù con mắt. Bảo ấn có Thiên Đạo phù hộ, sức mạnh khỏi phải bàn cãi, nếu cố tình phá khế ước, sẽ bị Thiên Đạo trừng phạt, ăn luôn chín chín tám mốt đạo thiên lôi.

Thế mới nói đã uống rượu - không điểm chỉ!*

*Đã uống rượu bia – Không lái xe! =)) nhớ nha

Tám mốt đạo thiên lôi này mà giáng xuống, có 10 vị đại tiên thì cũng đến 9 vị không đỡ nổi rồi. Tới lúc nó giáng xuống chúng ta, khéo lại quay cả hai người thành heo thui mất thôi!

Thế là ta và Bát hoàng tử đành ngậm ngùi kiếp tiểu thϊếp chung chồng, cũng chính là quả trứng chưa nở kia suốt bấy lâu nay. Chỉ chờ đến khi Thiên Đế tương lai nở ra rồi, chúng ta sẽ quyết định xem ai sẽ là người thực hiện hôn ước. Nếu là nam thì ta gả đi, còn nếu là nữ thì hắn cưới về.

Nhưng quả trứng không thể phân nam nữ này lại vô cùng tài năng. Thông thường, trứng rồng thì chỉ tầm hơn 100 năm là đã đạp vỏ mà ra rồi, nhưng đã hai trăm năm trôi qua, quả trứng vẫn im lìm không hề có động tĩnh.

Chính vì thế, nhiệm vụ quan trọng tối cao của ta và Ngao Truy mỗi ngày là ấp trứng.

Ngao Truy vốn là Bát hoàng tử Long cung, mẫu thân hắn là công nên cho dù bản thể là rồng cũng là một con rồng có bộ lông đuôi lộng lẫy ấm áp, có thể thoải mái mà ấp trứng, cực kỳ tiện dụng.

Ngược lại, mẫu thân ta là một con rắn trắng bạc, ta thừa hưởng nhiệt độ cơ thể từ mẫu thân, là một con rồng bạo chúa máu lạnh.

Bảo ta đi ấp trứng sao? Ối giời ơi, Thiên Đế tương lai mà biến thành trứng đông lạnh là không phải do ta đâu đấy :v

Chính vì thế, ta điên cuồng đi tìm kiếm gương chiếu yêu khắp thế gian hòng mò ra bằng được xem Thiên Đế là nam hay là nữ.

Nếu là con cái, ta sẽ để Ngao Truy ấp cho đến khi nào nở thì thôi.

Thế nhưng đời không như là mơ, tìm nát cả thiên hạ vẫn không được, thế nên đành phải lết thân xác đi theo lời Tử vi tinh xuống Minh giới thăm dò.

"Ngao Truy, đợi ta với nào, sao ngươi bay nhanh thế!"

Ta ôm quả trứng trong tay, không dám bay quá nhanh, nhưng Ngao Truy lại bay như ma đuổi, tốc độ 70 dặm 1 giờ, cả người vô cùng thoải mái tự tại.

Ta ở phía sau hốt hoảng đuổi theo, phía sau còn có bao nhiêu fans hâm mộ của Thiên Đế đang đe dọa kia kìa! Cuối cùng cũng đuổi kịp, ta lập tức nhảy lên đi cùng với Ngao Truy,

"Hừ, mệt quá đi, mà ngươi còn không thèm đợi ta nữa."

Ngao Truy tức giận trừng mắt:

"Ta mà không nhanh chân thì đã bị người ta phun nước bọt chếc chìm rồi!"

"Không đến mức đấy đâu, cùng lắm thì bị lộ.t da, đán.h gãy xương thôi chứ gì. Không có gì đáng nói đâu ..."

Khuôn mặt Ngao Truy lập tức lộ ra nụ cười đen tối,

"Không đáng nhắc tới à ..."

"Ngươi... ngươi, hả? Bình tĩnh đi, bốc đồng là ma quỷ ... ÁAA!!!!"

Ôi mẹ ơi, Ngao Truy thế là lại ném ta xuống từ trên mây, hơn ba nghìn mét đó!