Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sóng Gió

Chương 8

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lúc này thức ăn dọn ra ngoài hiên ngồi cho mát, Ba Sơn và 2 người hàng xóm cũng vào ngồi chung 14 người ngồi thành vòng tròn ăn nói vui vẻ. Mẹ Sơn ngồi kế Hà (lo lắng cho xon Dâu bỏ mặc con ruột).

– Con ăn đi Hà. Kệ nó nó có tay có chân tự ăn được – vừa nói vừa gắp đồ ăn cho Hà.

Cả bọn cười tủm tỉm.

– Mà hnay sau mày im vậy Thành? Mọi bữa líu lo lắm mà hay là… Có mặt Hồng nên giả nai mậy? Sơn kím chuyện để giải nguy cho Hà.

Nam: Á. hôm trước Noel tao thấy thằng Thành chở con nhỏ nào tóc vàng nè.

Hồng: hôm đó anh chở em về anh chở con nào nữa hả.. Vừa nói vừa lườm Thành và nhận ra biết mình hố nên Hồng đỏ mặt luôn.

– Á à không đánh tự khai nha. Anh em luôn cơ àh. Chậc chậc. Bọn trẻ iò ghê thật tao với mày già rồi Quân ơi. Huhu – Hồ lên giọng.

– 2 Đứa mày bắt đầu lâu chưa vậy?

– Cũng 1 tháng rồi…

Quân: Tao đi nhẩy sông đây. Xấu như nó mà có gấu, còn tao phong độ vậy mà… Huhu. Vĩnh biệt mọi người.

Hải: ấy ấy chú có nhẩy sông anh xin đôi dép nhé hehe.

Quân: Bạn bè thế đó mình nhẩy sông mà nó xin đôi dép, đã thế không nhẩy nữa cho mầy ngồi chờ thời.

Nam: Mày cũng có gấu mà nói gì vậy?

Quân: đâu đâu.

Nam: con khỉ nãy mày chở đó.

– Em nè anh Quân phong giật nhầm phong độ – vừa nói Hồ vừa chớp chớp mắt nhìn Quân.

Quân: đôi dép nè Hải. Có gấu như nó thà tao chết cho rồi. Á á á tao đi đây.

– Sư phụ chờ con với. Sư phụ. – Hồ bè theo

– Ngộ không.

Rồi 2 thằng nó ôm nhau làm mọi người ôm bụng cười nắc nẻ.

– Mấy bạn mày vui thật Sơn àh. – Mẹ Sơn nói

– Dạ. Các bạn trong lớp làm trò wậy suốt đó cô. – Hà nhanh nhảo trả lời.

Biết mình bị hố Hà im lặng gục mặt. Bọn kia dễ gì bỏ qua cú này. Đầu tiên là thằng Nam:

– Mẹ Sơn hỏi Sơn sao Hà lên tiếng nhỉ? Thư ký riêng àh?



– Bậy. Trong phim người ta nói là thần giao cách cảm. Quân vừa vuốt râu vừa nói.

– Chúng mày lầm rồi. Đó là tâm đầu ý hợp. – Thành ngồi nãy giờ cũng lên tiếng.

– Anh hay quá hen. Thế anh có tâm đầu ý hợp với con Tóc vàng kia không? – Hồng cũng ăn theo.

– Ầy, con tóc vàng nào? Em bị thằng Nam nó lừa đó. Đừng tin no hay tin anh thôi nè.

Nam: Uhm. Mai tao gặp con tóc vàng sẽ nói lại cho nó biết ý tốt của mày nhé?

– Đó thấy chưa. Con tóc vàng đó – vừa nói vứa nhéo.

– Ui da. Anh Nam ăn miếng cá ạh. Anh đừng nói nữa kẻo gia đình em cháy nhà ạh….

Quân: mày thấy chưa Hải có gấu là thế đó, chứ như thằng Sơn đó hổm nch với con nào ngoài sân trường vui vẻ lắm, bảo giới thịu cho tao mà không chịu. Hic…

– Ê. Thừa nước đυ.c thả câu hả mậy? – Hà đừng nghe lời nó nha. Sơn xuống nước cầu hòa.

– Hà tin Sơn mà hihi.

– Ôi gấu người ta kìa…

Hồng: thế anh muốn làm gì làm đi em không qtâm nữa.

– Đừng mà. Tội nghiệp quan tâm anh đi mà…

– Thôi thôi mấy chú mấy chế đừng vậy, vừa ăn vừa cưới thế này chắc chết quá….

Ăn no thì Ba Sơn rủ mấy đứa con trai lên lai rai. Còn con gái xuống rửa chén dọn dẹp.

Bàn nhậu lúc này nhờ bọn con trai chém gió tình hình qtế, giá vàng, giá gạo, bóng đá, bóng chuyền, bóng bàn…. Được 1 hồi chỉ còn thằng Quân với Hải là trụ được nhưng Sơn vẫn kêu tụi nó vào ngũ tý hồi về.

Hải: Bậy. Tao đang uống với mấy chú, đang vui không sao đâu.

Quân: chừng nào tụi tao mệt vào nằm nghĩ mà. Mày đừng lo.

– Uhm. Vậy nhớ chừa sức chiều về nhé.

Nói xong Sơn quay vào nhà lúc này 1 h 20 rồi. Nhìn qua thấy Hà đang nghe nhạc bằng radio

( Nhà nghèo nhưng 2 bên có tấm phảng to, nam nằm 1 bên nữa nằm 1 bên). Nhớ lại bữa nói chuyện với Thành hôm trước, nên liền tiến đến gần Hà tìm cách nói chuyện.

– Hà ra vườn hái trái cây ăn không?

– Uhm. Đi nằm đây cũng không ngũ được. Hihi

2 Đứa ra ngoài vườn tìm được ổi, cốc, tầm ruột… Bẻ cho 1 rỗ. Chạy vào nhà làm 1 chén muối ớt mang ra 2 đứa ngồi ăn. Nhưng không ai nói gì cả. Chắc không biết bắt đầu từ đâu. Cuối cùng người lên tiếng vẫn là “phái mạnh”.



– Hnay về nhà Sơn vui quá nhỉ? ( Phái mạnh ở đây là mạnh dạn nhé)

– Uhm, xả stress rồi về cbị thi các môn chính chứ. ( Môn phụ thi trước tết dương lịch rồi)

– Ước gì tuần nào cũng được 1 buổi như vậy nhỉ…

– Cũng không dễ để rủ hết cả đám đi chung…

– Uhm. Tụi nó cũng vui mà ở bên Sơn lúc này Hà mới vui nè… Nói xong Hà nghiêng đầu tựa vào vai Sơn. Sơn lặng im không nói gì cả… Được một lúc thì Hà lên tiếng trước

– Sơn rủ Hà ra đây đâu chỉ để hái trái cây cho Hà ăn phải không? Nói đi Hà đang chờ nghe nè…

– Uhm. Có 1 chuyện mà Sơn phải nói Hà chứ sợ để lâu quá sẽ là ngộ nhận mất. Sơn biết Hà thích Sơn chứ. Đâu phải Sơn không biết nhưg mà Hà thấy đó nhà Sơn vậy so với Hà vậy… Liệu sau này Hà chịu được không?

– Sơn không tự tin vào bản thân mình ah? Sơn sợ sau này không lo Hà àh? Hà biết Sơn ngại nhưng mà sao Sơn không nghĩ là Hà cũng đi làm cũng có lương sẽ phụ được cho Gia đình mà. Hà tin Sơn sẽ không làm Hà thất vọng đâu.

– Uhm. Đó là chuyện thứ 1 còn chuyện thứ 2 là…..

– Là sao? Sơn cứ nói đi Hà nghe nè

– Mình đã hẹn ước với 1 người con gái khác.

Hà bật dậy nhìn chằm chằm vào Sơn tỏ vẻ ngạc nhiên.

– Là sao? Hà chưa hiểu lắm.

– Là vậy nè….. Sơn cũng kể cho Hà nghe về lời hứa 5 năm.

– Thì ra là vậy. Hic….

– Hà đừng khóc mà.

– Hà khóc là mình không lầm khi chọn người yêu là Sơn, Sơn chung tình lắm không giả dối. Nếu hết thời hạn 5 năm người đó không xuất hiện Sơn sẽ đến với mình chứ?

– Hà tốt với Sơn vậy thì sao Sơn phụ lòng Hà được. Ok. Nếu tới thời hạn 5 năm mà cô ấy không xuất hiện thì Sơn sẽ ở bên Hà chăm sóc Hà trọn đời. Mà liệu tới đó Hà quen anh khác thì sao nhỉ?

– Khờ ơi. Hà muốn quen thì bây giờ có btrai lâu rồi. Con của bạn bè của ba mẹ thiếu gì công tử thiếu gia muốn làm quen với Hà, mà Hà từ chối hẳn, Hà không dễ yêu đâu nhá. Có Ngốc như Sơn làm Hà phải để ý thôi hihi. Vậy hứa nha.

– Sơn hứa. Bây giờ Sơn sẽ xem Hà như bạn thân thôi nha…

– Uhm. Còn Hà xem Sơn là btrai của mình. Hà sẽ cố gắng làm Sơn wên người đó. Hihi.

Bỗng nhiên…. Chụt… Hà hôn lên má của Sơn 1 cái rõ kêu.

– Bên anh, em thấy bình yên và ấm áp lắm.

– Thôi. Vào nhà cbị về nào CÔ BẠN THÂN XINH ĐẸP….
« Chương TrướcChương Tiếp »