- 🏠 Home
- Đô Thị
- Teen
- Sóng Gió
- Chương 11
Sóng Gió
Chương 11
Cuối năm công việc buôn bán nhà Thành cũng nhộp nhịp hẳn, Sơn cũng phải chạy đôn chạy đáo, nhà nhà người người cùng mua sắm. Sơn cũng không wên mua ít quà vào cho Bà Cô với mấy em ở trong trung tâm. Lúc này trên lớp cũng không có học hành gì, thầy cô thì cho lớp tự quản. Hà đổi chỗ hẳn xuống ngồi kế Sơn. Đánh cờ carô, chém gió với tụi bạn, tối thì rủ đi xem chợ Hoa xuân…
– Sơn nè. 28 Tết qua nhà mình ăn cơm nha. Ba mình nhắn Sơn hoài kia.
– 28 Tết hả? Sơn sợ còn bận việc nhà Thành đó. Nên không hứa với Hà được.
– Ăn buổi trưa, Sơn không có thời gian ăn trưa luôn àh? Hứ.
– Qua ăn xong về kì lắm.
– Kì thì khỏi qua luôn đâu hic.
– Chưa gì đã khóc rồi. Để Sơn tranh thủ qua sẵn cám ơn Ba Hà về việc Bà cô với mấy em luôn.
– Uhm. Nhớ đó không qua nhà tui tết tui xuống dưới ăn cho sạch nồi. Đừng bảo sao tui ác nha.
– Èo. Ăn nhiều cho mập hehe.
– Ăn nhiều tập Erobic nhiều. Rồi dáng lại đẹp thôi…..
Tết bận thật chứ từ sau 23 tết, xuất nhập kho liên tục, Sơn còn phụ công nhân khuân vác nữa mới kịp. Sơn nhờ có sức nên công việc cũng không làm khó được. Tới 26 tết Hồng còn qua phụ Thành làm việc và cùng mẹ Thành mua sắm nữa chứ (chắc muốn lấy ck lắm rồi)….
Tối 26 tết cả nhóm họp mặt 6 trai 4 gái ( giống bữa đi nhà Sơn). Vì tết sẽ không được họp đông đủ vậy đâu. Cả bọn ăn uống đùa giỡn vui vẻ xong rồi ra về. Hà bảo Sơn chở đi mua đồ gì đó. Nên 2 đưa tách ra. Chạy được 1 đoạn Hà vòng tay ôm cứng eo Sơn.
– Ước gì ngày nào cũng được ôm như vậy thì hạnh phúc biết bao.
– Thì Hà cứ kím 1 anh chàng nào đó ôm là được mà.
– Kím thì dễ nhưng Hà không có cảm tình ôm chẳng khác khúc gỗ.
– ….
– Sơn đã yêu Hà chưa?
– Xin lỗi Hà. Hà đừng làm khó Sơn mà.
– Uhm. Hà biết mà. Còn 2 năm nữa thôi phải không Sơn?
– Uhm. 2 Năm sau sẽ có câu trả lời mà.
– Hà đợi đó…. Về thôi Sơn.
– Không đi mua đồ àh?
– Không. Chỉ muốn đi riêng và ôm Sơn thôi…
10 H40 sáng 28 tết âm lịch. Sơn mang 1 giỏ quà sang biếu nhà Hà…. Kính coong kính coong… 1 Phút sau Hà chạy ra, Hà mặc quần shot ngắn, áo thun cổ cao rộng, trán còn lấm tấm mồ hồi.
– Sơn qua rồi àh? Mang gì thế?
– Giỏ trái cây này gửi nhà Hà, chứ đi không ngại lắm…
– Uhm. Thôi vào nhà đi. Hà nấu sắp xong rồi.
– Chờ tý. Ở đây có nhà thuốc tây nào gần không?
– Chi? Sơn bệnh ah?
– Tý sợ bị tào tháo rượt…
– À há, hôm nay dám chọc Hà nữa àh. Giỏi tý thưởng hihi. Vào đi.
Đóng cổng dắt xe vào trong Sân nhà Hà, nhà Hà không to bằng nhà Nhi nhưng được cái thấy nho nhã và mộc mạc hơn, nhà 2 tầng có gara xe hơi nữa…
– Ba ơi, Sơn tới rồi nè, Ba dùm tiếp Sơn tý, con đang bận tay nấu ăn.
Ba Hà đang trang trí mấy cái chậu hoa kiểng chơi tết.
– Sơn đến rồi ah? Mang quà bày vẽ nữa chứ. Vào nhà đi cháu.
– Chào chú, cháu mới tới. Dạ. Chỗ này có là gì so với những gì chú giúp Bà cô với các em đâu ạh…
– Thằng nhóc này. Lần này thôi nhé. Lần sau thì đừng vào gặp chú nhé. Học sinh có tiền bạc đâu mua quà cáp.
– Dạ. Cháu biết rồi.
Bước vào nhà, thì bỗng…. ĐÙNG… 1 Tiếng nổ vang lên.
…
Tiếng nổ chua chát vang lên rất to sau đó là ” Terrorist win”… ( Thời đó mới có Hafl Life sau này là CS) Ba Hà mở cửa 1 căn phòng nhỏ.
– Khánh, Con chơi game làm gì mở tiếng to thế, xuống rửa tay ăn cơm nào.
– Dạ. Vậy mới đã, Con xong ngay đây ba.
Thì ra thằng em Hà đang chơi game mở âm thanh to quá nên thế… ( Làm giật cả mình).
– Chào anh Sơn đi Khánh, bạn chị 2 đó.
– Em chào anh, Chị 2 nhắc anh suốt, nói sau này lớn lên em phải giỏi như anh đó…
– Em cố gắng học thật giỏi thôi, là hay hơn anh rồi.
– Có 1 điều em chắc hơn anh đó.
– Điều gì?
– Đẹp trai hơn anh… Nói xong nó chạy ra sao rửa tay.. Sơn ngớ người rồi phì cười với câu nói của thằng nhóc.
Nói về thằng em Hà, khoảng 10 tuổi trắng trẻo, hơi ốm, nhìn hao hao Ba Hà, mê game lắm, nhưng học cũng giỏi ( nhà có truyền thống là thế).
Đang nhìn xung quanh phong khách, ngôi nhà được sắp xếp gọn gàn và lịch sự…
– Dòm gì thế Sơn? Ra nhà sau nè, Hà với mẹ dọn cơm rồi vào ăn thôi. Hà từ nhà sau đi lên.
– Nhà Hà đẹp thật đó. Tuy nhỏ hơn nhà Thành như bày trí rất gọn gàn và khoa học.
– Ba Hà sắp xếp đó. Thôi vào ra sau ăn cơm thôi.
Đi ra nhà sau theo Hà, Sơn ngó thấy 1 đóng giỏ quà, nước ngọt, bia… Đầy 1 góc nhà ( Chắc là người ta tặng wà cho Ba mẹ Hà)
Bước ra sau, mâm cơm được bày trên bàn rất nhiều món ăn và đẹp mắt.
– Cháu chào cô ạh.
– Chào cháu, nghe Hà nói nhiều bây giờ mới gặp cháu đó. – Mẹ Hà nhìn mình và nói.
– Dạ.
– Nhà cháu ở đâu? Cha mẹ làm gì?
– Dạ nhà cháu ở huyện MX ạh, cháu lên đây ở trọ và đi làm, Cha mẹ cháu là nông dân ạh.
– Uh. – Câu trả lời khô khốc.
– Em, Sơn mới tới chơi lần đầu mà – Ba Hà tắm rửa từ trên lâu đi xuống.
– Em chỉ hỏi bình thường thôi mà.
– Khánh, Hà đâu, lên ăn cơm nè.
Khánh với Hà thay đồ xong cũng chạy xuống…
Tất cả ngồi vào bàn ăn, với gia đình Hà thì không sao với Sơn thì ngại lắm dù cố tỏ ra vui vẻ nhưng thấy sao sao đó.
– Sơn ăn đi. Sao thế? – Gấp cho Sơn 1 miếng thức ăn.
– Sơn.. Cám ơn Hà.
– Cháu cứ coi đây như buổi cơm gia đình đi, cứ tự nhiên, cháu còn thế là chú giận đó. – Ba Hà nói.
– Dạ, cháu biết rồi.
Bữa cơm cũng kết thúc, Sơn định phụ dọn dẹp thì Ba Hà bảo ra phòng khách ngồi uống nước nói chuyện, “cung kính không bằng tuân lệnh” Sơn ra ngồi ngoài ngồi nói chuyện với Ba Hà. Lúc sau, ra sau đi vệ sinh thì tính cờ nghe được cuộc trò chyện của Hà và Mẹ ( 2 người way lưng lại rửa chén)
– Con chỉ thích Sơn thôi, những người khác con không quan tâm. Hà nói
– Con nghĩ kỉ đi. Sơn chả có gì? Nghề nghiệp không? Gia đình cũng không khá giả gì? Liệu sau này con có hạnh phúc không?
– Thì Sơn học xong ra trường, đi làm thì cũng có nạy nọ như người ta thôi.
– Đó là chuyện tương lai, biết đâu mai này nó làm không được, mày lại khổ đó.
– Sơn là người có nghị lực. Con tin vào điều đó.
– Thiệt không thể hiểu được, Vũ con bác Huấn, Công con chị Quyên. 2 Người đó mẹ thấy cũng được mà.
– 2 Người đó chỉ là công tử biết sài tiền chứ đâu biết kiếm tiền như Sơn. Nếu khởi đầu từ 2 bàn tay trắng thì sao hả mẹ?
– Thôi. Dù sao mẹ cũng không thích nó lắm…
Nghe tới đó, Sơn vội bỏ đi lên nhà trên ( wên đi vệ sinh luôn) với tâm trạng không mấy vui vẻ.
Một hồi Mẹ Hà và Hà lên ngồi chơi. Tới 12 h30 Sơn xin về còn đi làm. Chào Ba mẹ Hà, Hà tiễn Sơn ra cổng,
– Cám ơn Hà nhé, bữa cơm ngon lắm.
– Uhm. Chừng nào rãnh qua Hà nhà chơi nhé. Chừng nào Sơn về quê?
– Chắc sáng 29 tết.
– Hà chở Sơn về nhé. Hihi.
– Thôi Hà ở nhà phụ Ba mẹ đi, Thành nó chở Sơn về rồi…. Sơn về nha. Hà vô nhà đi nắng lắm.
– Uhm. Sơn lên sớm với Hà nha…. Chụttt… Bye Sơn.
Nụ hôn đó không có cảm giác như những lần trước vì bây iò đã khác rồi… Buồn hơn…
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Teen
- Sóng Gió
- Chương 11