Cố Khách Từ rời khỏi không gian Chủ Thần về hưu, một đại ma vương ăn khổ nhiều quá, sau khi về hưu ăn uống không ngon nên muốn đi ăn cơm mềm.
Cực khổ lắm mới tuyển được người đẹp nhất, Cố Khách Từ ngã trên tay Hắc Mộc Nhai mở miệng tự tiến cử, cùng tranh với bảy tiểu thϊếp làm giáo chủ phu nhân.
Đông Phương Bất Bại: “Bổn tọa không cần một nam nhân làm phu nhân.”
Năng lực nghiệp vụ cấp một của Cố Khách Từ lập tức online, giơ tay vuốt tóc giọng nói đột nhiên trở nên mềm mại quyến rũ, ôn nhu thâm tình: “Nữ trang cũng là có thể nha~”
*** Người từ không gian Chủ Thần về hưu thì ít nhiều cũng có chút bệnh vặt, đại ma vương Cố Khách Từ chỉ khi ở trong hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm mới ngủ được. Vì thế, trong lúc giáo chúng quỳ gối run bần bật trước Đông Phương giáo chủ này——
Cố Khách Từ lại nằm trên bàn rộng bàn ngủ khò khò: Mỹ mãn.jpg
Cố Khách Từ về hưu không muốn nỗ lực chỉ muốn làm cá mặn, trãi qua cuộc sống ăn ngon uống ngon, vấn đề là bát cơm cơm mềm của hắn phải đẹp, mạnh, phải sống lâu!
Giáo chúng Thần Giáo: Nhật Nguyệt Thần Giáo, thiên thu vạn khởi, nhất thống giang hồ!
Cố Khách Từ: Xoay người giơ chăn nhiệt tình mời giáo chủ nằm chung.jpg
*** Cho đến khi các đại môn phái đánh lên Hắc Mộc Nhai vây công Đông Phương Bất Bại, Cố Khách Từ phát hiện có người thế mà có ý đồ đá bát cơm cơm mềm của hắn.
Nhìn cao thủ giang hồ nằm la liệt chung quanh bốn phía, Cố Khách Từ một thân nữ trang đuôi mắt ửng đỏ, giọng nói dịu dàng hỏi: “Vừa rồi là ai nói, muốn mạng phu quân ta?”
—— Đá bát cơm người khác, thiên lôi đánh xuống, hiểu?