Chương 1

Thời điểm tỉnh lại, đầu còn có chút choáng. Nhân tài vừa mới động, chỉ nghe được bên người bùm bùm một trận vang, sau đó trên mép giường liền lập tức có nhiều người vây xung quanh. Bảy tám khuôn mặt như thế một để sát vào, chính là lại soái khí, cũng không khỏi làm trong lòng cô cả kinh.

“Yến Nhi? Có chỗ nào không thoải mái?” Soái ca thứ nhất mở miệng chính là lòng tràn đầy lo lắng.

“Yến Nhi, đừng thương tâm, nếu ngươi muốn chúng ta có thể tiếp tục túc trực bên linh cữu.” Soái ca thứ hai mở miệng trực tiếp nói một đoạn khiến cô không hiểu cái gì hết.

Thấy những nam nhân khác cũng muốn nói chuyện, nằm ở trên giường cô gái nói chậm rì rì vứt tới một câu: “Mấy tiểu tử các ngươi, yêu Đinh Yến Nhi đến điên rồi đi? Ta là Liễu Tĩnh Nguyệt.”

Lời nói vừa nói xong, các soái ca sôi nổi lùi lại một bước, sắc mặt xanh mét nhìn trên giường, nữ nhân tự xưng là Liễu Tĩnh Nguyệt, tất cả đều ngạc nhiên.

Làm mình ổn định, hít một cái thở sâu, không chớp mắt mà nhìn trên giường cô gái tự xưng mình là Liễu Tĩnh Nguyệt , sau đó đột nhiên vọt tới mép giường, túm nữ nhân rời khỏi giường, rống lớn nói: “Đinh Yến Nhi, ngươi con mẹ nó mau thanh tỉnh cho ta ! Liễu Tĩnh Nguyệt đã chết, nàng đã chết!”

“Ái Mây Thấp, ngươi điên rồi, còn kí©h thí©ɧ nàng?” Một bên nam nhân tức muốn hộc máu lôi kéo tay Ái Mây Thấp , sốt ruột mà nhìn nữ nhân đang ngồi trên giường với mảnh mờ mịt, ngốc lăng.

“Đừng ngăn cản ta! Hồ Liền Phong, ngươi nhìn xem nàng hiện tại bộ dáng là như thế nào? Ngươi còn muốn để nàng thương tâm đến bao giờ? Còn muốn sủng nàng?” Ái Mây Thấp tuy rằng ngoài miệng gào thét, chính là kéo nữ nhân động tác lại cực kỳ mềm nhẹ, thật cẩn thận.

“Trước từ từ. Các ngươi nói ── Liễu Tĩnh Nguyệt đã chết?” Trên giường, nữ nhân đột nhiên bất ngờ hỏi , mềm như bông thanh âm nói không nên lời tư vị.

Trên mép giường mấy nam nhân liên tục gật đầu, vài người hốc mắt hồng ti che kín, trên mặt đều là thần sắc tiều tụy . Xem tình hình, mấy nam nhần này có lẽ mấy đêm đã không ngủ.

"Các ngươi nói hàm hồ! Ta như thế nào đã chết?” Trầm mặc lúc sau, nữ nhân hét to, kinh thiên động địa mà bùng nổ.

Ở nhà tang lễ trang nghiêm, mọi người đứng chen đầy. Di ảnh ở trên cao, trong đó là cô gái có gương mặt nhẹ nhàng, thanh xuân sức sống, dung mạo tuyệt đẹp cùng đôi mắt cuốn hút, làm người nhìn cảm nhận được sự linh động, nhẹ nhàng của cô gái .

Một cô nương còn trẻ đẹp mà đã mất sớm? Tuổi xuân chết sớm a, tai họa cư nhiên đổ xuống, là nàng quá ngắn mệnh?

Mọi người đứng ở đây, trên mặt lộ ra thần sắc bi thương , nhưng đôi mắt lại lăn long lóc mà chuyển động xung quanh, nhìn cửa, rất sợ bỏ lỡ trò hay.

“Ngươi nói Ngô Thế Lân rốt cuộc có phải hay không là nam nhân của Liễu Tĩnh Nguyệt ?”, một người lặng lẽ nói nhỏ, hỏi.

“Thật đúng là khó nói. Ngươi xem hắn đứng ở nơi đó vẫn không nhúc nhích, liền nước mắt cũng không rơi một giọt. Là nam nhân của nàng nhìn thế nào cũng không giống?”

Đúng vậy. Ngô Thế Lân rốt cuộc có phải hay không là nam nhân của Liễu Tĩnh Nguyệt, vấn đề này ở đây mỗi người đều muốn biết, chính là đều không có cơ hội để biết. Bởi vì Liễu Tĩnh Nguyệt đã chết a. Liền như thế hoa lệ mà ngỏm củ tỏi, xong đời. Ngô Thế Lân có phải hay không là nàng nam nhân phảng phất giờ khắc này lại không quan trọng.

Đứng ở linh đường, nam tử quả nhiên là nam nhân bị đồn đãi trong cuộc bàn tán vừa rồi, Ngô Thế Lân mặc một thân hắc y tây trang. Thẳng thắn thân hình, tùy ý mọi người chung quanh đi tới đi lui, không chút nào chịu ảnh hưởng.

Hẹp dài đơn phượng nhãn, ánh mắt ám trầm gắt gao khóa trụ di ảnh đang được treo cao. Một khuôn mặt tuyệt mỹ khắc sâu vào mắt người, giờ phút này lại hung hăng mà nhăn ở cùng nhau, trong đầu óc hỗn độn chỉ có một ý niệm.

Liễu Tĩnh Nguyệt, đồ nhãi con liền như thế đã chết? Một chữ chưa nói, một động tác cũng không có làm, liền như thế thẳng tắp mà nằm ở bên trong quan tài , chờ bị hôi phi yên diệt?

Ngươi là nhãi con đần độn, ngươi quá muốn làm anh hùng ngu ngốc đi. Liền vì Đinh Yến Nhi, một đồ đê tiện, ngươi đến nỗi phải hi sinh tính mạng của mình.

Giờ phút này linh đường một trận xôn xao lên. Ở cửa xuất hiện mấy người thu hút tầm mắt mọi người, làm những người đang đợi ở đây để xem trò vui bị kí©h thí©ɧ, vui vẻ ra mặt.

Tới tới, trò hay mở màn.

Mọi người ngẩng cổ chờ mong đứng ở cửa là cô gái đang bị bảy tám cái nam tử quan tâm vây quanh, Đinh Yến Nhi mỏng manh mà dựa vào trong lòng ngực Ái Mây Thấp , kia là một gương mặt xinh xắn, trên đó lại là sự yếu ớt, mệt mỏi nhưng lại không mất đi vẻ đẹp mà còn khiến nam nhân nhìn vào chỉ muốn yêu thương.

Ai nha, là nam nhân, thấy vẻ đẹp đó đều phải tan nát cõi lòng. Đinh Yến Nhi, quả nhiên là khắc tinh của các nam nhân trong truyền thuyết .