Chương 2: Bảo San

Lúc này Trình Hữu Dương mới chú ý tới một người phụ nữ tiều tụy đứng cách đó không xa, trên vai buộc một tấm vải đen.

Hứa Lan Chi chú ý tới ánh mắt của con trai, nhìn theo, sau đó nhớ tới cái gì, vội vàng giới thiệu: "Nhân tiện, Hữu Dương, đây là chị dâu của con, hai người chưa từng gặp qua, đáng thương đứa nhỏ lâu rồi không ăn tối chung với chúng ta, nhân tiện vài ngày nữa cứ ở lại ăn tối đi…"

Trình Hữu Dương nheo mắt và nhìn người phụ nữ trước mặt.

Thảo nào anh cả thích, nhìn đẹp thật.

Trình Hữu Dương - người vẫn còn là sinh viên tốt nghiệp tại Trường Kinh doanh Stanford. Vào một năm trước, đột nhiên nhận được một cuộc gọi từ anh trai vào một đêm, nói rằng anh đã có bạn gái.

Trình Hữu Dương đang uống rượu cùng bạn bè có chút ngẩn người, tuy rằng anh cả không thường xuyên kết giao bạn bè như hắn, nhưng hắn vẫn là một người đàn ông mất trinh ở tuổi 17, sao mà hắn có thể như thanh niên 28 tuổi, gọi điện ầm ĩ khi vừa có bạn gái.

Hắn đưa tay lên giữa lông mày, bất đắc dĩ nói: "Anh à, chuyện này em thật sự không có thời gian nói với anh, em đang bận."

Không ngờ, Trình Hữu Thiên vẫn không buông tha cho hắn, cứ khăng khăng níu kéo hắn gọi điện thoại ở nước ngoài cả đêm, bắt đầu kể về lần đầu tiên họ gặp nhau.

Trình Hữu Thiên và Bạc San gặp nhau trên máy bay, Bạc San là một tiếp viên hạng nhất, trong một lần đi công tác, Trình Hữu Thiên tình cờ đáp chuyến bay mà cô phục vụ.

Ở bên nhau được vài tháng, Bảo San có thai, cô là một cô gái đến từ một vùng đất nhỏ ở phía nam sông Dương Tử, trong nhà họ Bảo chưa từng có thai trước khi kết hôn, nếu cha mẹ cô phát hiện ra thì nhất định không được, họ đánh gãy chân cô mất.

Cô đã khóc và hối hận vì sao mình lại rơi vào bẫy của Trình Hữu Thiên và để anh "làm ác" vào ban đêm?

Càng nghĩ, cô càng sợ hãi, Bảo San khóc càng lúc càng lớn, mãi cho đến khi Trình Hữu Thiên ôm cô vào lòng, an ủi: "Bảo bối, đừng khóc, chúng ta kết hôn đi."

Lúc này Bảo San rốt cục ngừng khóc, rưng rưng nhìn anh hỏi: "Thật sao?"

Cô biết gia đình anh là một gia đình giàu có, là kiểu gia đình coi trọng xứng đôi vừa lứa, liệu nhà họ có đồng ý cho anh lấy cô không?

"Đương nhiên, là em không biết, mẹ của anh trọng yếu nhất chính là đứa bé" Trình Hữu Thiên vuốt bụng Bảo San, "Em có đứa nhỏ như vậy, ai dám đối xử khó dễ với em làm cái gi?"

Bảo San bật cười, mặc dù cảm thấy thủ đoạn này là mưu mô, nhưng nghĩ đến Trình gia sẽ chấp nhận mình, cô cũng không thèm để ý mấy chuyện vặt vãnh này nữa.

Đúng như dự đoán của Trình Hữu Thiên, khi mẹ anh là Hứa Lan Chi nghe tin Bảo San có thai, bà lập tức từ bỏ ác cảm và giang tay đón cô vào lòng.

Bảy tháng sau, Bảo San hạ sinh một cô con gái chưa kịp bú sữa mẹ, Trình Hữu Thiên gặp tai nạn xe hơi và chết ngay tại chỗ.