Chương 14: Trốn Tránh Phụ Huynh

..............

-Môi Quỳnh làm sao vậy?...Hương nhíu mày nhìn đôi môi căng mọng của Quỳnh nay bị sưng lên còn có vết rách nữa.

-À hôm qua chị uống say quá,chắc là va nhầm vào đâu đó...Quỳnh gãi đầu cười trừ,chắc va nhầm vào răng Vy :)).

-Quỳnh uống rượu ít thôi không có tốt đâu,tối nay Quỳnh rảnh không?sang nhà em ăn cơm nhé...Hương cười vui vẻ cầm tay Quỳnh xoa xoa.

Tiếng gõ cửa phòng vang lên,Vy đẩn cửa kính đi vào trong phòng làm việc của Quỳnh cất tiếng nói cao hứng.

-Má à hôm nay tui muốn đi coi phim!...dáng vẻ hí hửng của Vy giảm dần khi thấy Hương đang cầm tay Quỳnh.

-Vy muốn đi sao không gọi Quỳnh về đón?...Quỳnh bất ngờ thu tay về đứng dậy khỏi ghế bước đến gần Vy.

-Má sao?đây là ai vậy Quỳnh?...Hương biểu tình lạnh lùng khi thấy Vy,thấp giọng hỏi.

Vy cũng không vừa,mặt mũi kiêu sa vênh thượng lên liếc Hương.

-Tui là vợ bé của bả...Vy nhướng mày cười khoa trương hất mặt về phía Quỳnh.

-Vợ bé sao,nói bừa...Hương cười lạnh nói.

-Vy hay nói đùa đó,đây là người yêu thằng Hiếu,trong thời gian thằng Hiếu nó đi học thì con bé ở với chị cho thuận tiện ý mà...Quỳnh thấy biểu tình khıêυ khí©h của Vy nên vội nói để Hương không hiểu lầm.

-Vy muốn đi xem phim...Vy liền ra vẻ làm nũng cầm tay Quỳnh đung đưa.

-Được để Quỳnh thu xếp xong rồi mình đi...Quỳnh rất thích Vy làm nũng,đáng yêu vô cùng,cười ôn nhu xoa đầu Vy.

Hành động của cưng chiều Vy của Quỳnh thu vào mắt Hương,Hương nóng mắt nghiến chặt răng bực tức khi thấy Quỳnh đối xử với Vy ân cần như vậy.chẳng nhẽ mình lại thua con nhỏ đó,Hương đã không có thì cũng không để ai có được Quỳnh,trong đầu Hương loé lên suy nghĩ đó.

-Hương ở lại giúp chị nốt cái kê lương tháng này nha.chị về trước đây...Quỳnh mỉm cười xách túi ra cửa.

..............

-Nhỏ đó là bồ mẹ chồng sao?...Vy không nhìn Quỳnh mà hỏi.

-Có bồ như vậy thì phước ba đời rồi con ạ,không dám mơ tưởng...Quỳnh thản nhiên nói mà vẫn chú ý lái xe.

-Nhỏ đó thích mẹ chồng đấy,vừa lẫy mẹ không để ý nó ghen với con sao,nó còn lườm con muốn lòi con ngươi nó ra ý...Vy nhớ lại mà bụp miệng cười,cảm giác trêu người khác như vậy hẳn là rất thú vị.

-Vậy sao,mẹ chồng không để ý...Quỳnh quay sang nhìn Vy mỉm cười nhẹ nhàng.

-Mẹ chồng ngu thật nha,nhỏ đó mê mẹ ra mặt mà mẹ không biết,đã vậy con dâu phải đến đó thật nhiều để chọc nhỏ đó ghen xì khói đầu ra cho vui nhà vui cửa...Vy cười vẻ mặt khoái trí.

-Nhâm phẩm của con dâu còn ít hơn cả điểm hoá của mẹ chồng đấy.mà này,hôm qua con có nhớ con nói gì với mẹ không?...Quỳnh đưa mắt nhìn xem vẻ mặt của Vy thế nào,Quỳnh muốn nói chuyện về Bảo Hiếu.cô muốn biết Vy định tương lai sẽ thế nào hay là cam chịu ở cùng Bảo Hiếu.

-Không nhớ,con dâu say chẳng nhớ đã làm gì nói gì đâu mẹ à...Vy đang đùa thấy mặt Quỳnh lại chăm chú như vậy,chắc hẳn đang muốn nói chuyện quan trọng.

-Ừ vậy thôi,đến đâu thì đến.giờ mình đi xem phim đã...nghe Vy nói tránh né như vậy,Quỳnh cũng không nói hỏi sâu để Vy khó chịu,liều chuyển chủ đề.

Mẹ chồng con dâu cùng dắt nhau vào rạp xem phim,Vy chọn phim ma kinh dị,Quỳnh không đồng ý vì nói Vy xem sợ quá mà thét phọt cả em bé ra thì chết nên mua vé xem phim tình cảm gia đình "Điều bố mẹ chưa kể".Vy muốn ngồi ghế tình nhân để dựa cho đỡ mỏi lưng,vào rạp ngồi đã đổ dựa hẳn vào người Quỳnh mà hưởng thụ sự êm ả.Quỳnh cười mỉm vòng tay ra ôm Vy để cho thoải mái,trong lòng không khỏi vui sướиɠ.trông họ thật giống một cặp tình nhân đang âu yếm nhau.bộ phim rất cảm động,càng về sau càng cao trào cảm xúc.kết quả cả Quỳnh cả Vy đều khóc đến mệt tim.đến khi ra ngoài Vy thút thít liên tục trách khứ mắng mỏ Quỳnh vì đã chọn phim buồn làm Vy khóc như vậy,tại sao lại chọn phim hay như vậy.Quỳnh cười cưng nựng lau nước mắt cho Vy,bà tướng này thật khó hầu hạ mà,hay cũng chửi mắng cho được.

Xong Quỳnh lái xe đưa Vy đến một trong những nhà hàng của mình.gọi những món Quỳnh cảm thấy tâm đắc nhất cấp cho Vy ăn no căng tròn bụng mới lái xe về nhà.vừa vào nhà đã nhận được điện thoại bố mẹ kêu cô về nhà có việc,cô pha thuốc bổ cho Vy uống rồi đợi Vy đi ngủ rồi mới yên tâm đi ra ngoài.

-Con gái rượu của bố mẹ về rồi đây...Quỳnh thấy mẹ mình đang ngồi sofa xem phim liền xà vào lòng mẹ nịnh nọt.

-Nhà tao với nhà mày xa nhau lắm hay sao mà chỉ khi tao gọi về mày mới vác mặt về không thì chắc cả tháng không thấy đâu,chắc tao với bố mày có chết ở đây mày cũng không biết quá...mẹ cô trách móc con gái đã lâu không về nhà.nghĩ cô mấy tháng nay làm cái gì mà không về ăn cơm với bố mẹ một bữa.

-Mẹ nói cái gì vậy,con bận việc cửa hàng mà,chứ ngu gì mà không về để còn ăn bám bố mẹ nữa chứ...cô nhanh miệng giải thích,chẳng nhẽ lại nói là con ở nhà nuôi gái thì chắc ông bà già lại tăng xông quá.

-Quỳnh về rồi đấy ạ,mau lại bê hoa quả ra giúp em...Hương nghe tiếng Quỳnh ríu rít bên ngoài.giọng nói vui vẻ vọng từ trong bếp ra.

Quỳnh nghe vậy lật đật vào trong bếp,thấy Hương vừa gọt xong đĩa hoa quả thật đẹp mắt.

-Muộn vậy mà Hương vẫn còn ở đây sao?...Quỳnh cười nhẹ nhàng.

-Bảo con bé ngủ luôn ở đây thì nó không chịu,có đứa con gái ngoan thế này thì ai chẳng thích chứ...Mẹ cô cũng đi từ ngoài vào,rất hài lòng vỗ vai Hương.

Từ hồi Hương mới vào làm thư ký cho Quỳnh đã qua lại nhà bố mẹ Quỳnh chơi thường xuyên.đến nhà liền phụ giúp mẹ Quỳnh cơm nước đảm đang,khi rảnh còn đi mua sắm hay đi tập gym với mẹ.thỉnh thoảng còn đánh cờ với bố và giúp bố chăm sóc mấy cây cảnh để lấy lòng bố mẹ Quỳnh.thấy Hương vừa xinh đẹp hiểu chuyện lại ngoan ngoãn như vậy khiến bố mẹ Quỳnh rất hài lòng liền gọi Hương là con gái nuôi.Hương làm vui lòng bố mẹ như vậy Quỳnh cũng yên tâm,vì cô bận nhiều việc rồi đến hai cậu cu kia nữa không thể thường xuyên trò chuyện với ông bà được,có Hương sang đây cho ông bà đỡ buồn cũng đỡ được phần nào áy náy trong cô.

-Thằng Hiếu có bạn gái rồi sao,sao không bảo nó dẫn về đây cho bố mẹ xem mặt mũi như nào mà đã đi du học rồi?...Bố cô cầm tờ báo dở qua dở lại.

Quỳnh có tật giật mình theo phản xạ nín thở,suy nghĩ nên nói gì đây,nói dối thì không tốt,nếu còn để Hương vạch trần là Vy đang có bầu nữa thì chỉ có nước bị đuổi ra khỏi nhà.còn nói thật thì càng chết nữa,để bố mẹ biết rồi tìm hiểu về Vy thấy quá khứ của Vy sẽ làm khó cô và Vy nữa.thật là đau đầu chết mất,chỉ có thể mắng thầm Hương đã chim lợn cho ông bà biết thôi.

-Sao không trả lời?...bố cô bỏ tờ báo xuống nhìn cô.

-Dạ dạ thì chuyện bọn trẻ con sao con biết được,chắc thằng Hiếu định tết nó về rồi dẫn về nhà.giờ hai đứa nó chú tâm cho việc học lắm bố ạ,kệ cứ để nó học xong rồi thích yêu đương gì cũng được...nói mà không dám nhìn thẳng vào bố,cô thấy giờ tránh né vẫn tốt hơn.

-Lại để hai đứa nó giống con à,đến tuổi này còn chưa có ma nào dòm ngó vì cái khó tính của mày.cứ để hai đứa cháu bố yêu đương thoải mái đi,bố cũng mong nhà mình có cái đám cưới hỷ sự cho vui nhà vui cửa...bố cô nghiêm giọng chỉnh đốn cô.

-Mà mẹ nghe cái Hương nói con bé đấy ở cùng với con à?...mẹ cô thêm lời vào.

-Dạ con bé nó không tìm được nhà trọ nên con bảo bé đến ở với con cho đỡ tốn tiền thuê nhà,dù sao nhà rộng vậy giờ chỉ có mình con...cô vừa nói vừa nuốt nước bọt sợ mẹ biết được chuyện Vy có bầu.đưa tay thấm nhẹ mồ môi trên trán.

-Mai bảo con bé qua đây cho bố mẹ xem mặt...mẹ cô có vẻ vừa lòng.

-Dạ con bé bận bịu nhiều thứ lắm nhưng con sẽ bảo nó có thời gian thì sang đây cho bố mặt xem mặt ạ giờ cũng muộn rồi con về trước đây...cô nói thật nhanh rồi vội đứng dậy cầm túi ra cửa.

-Này trở Hương về luôn đi,muộn rồi mẹ không muốn để Hương đi taxi về...mẹ cô chẹp miệng khi thấy cô vội vàng như vậy,nói vọng ra cửa.

Trở Hương về nhà,trên đường Hương cứ líu lo hỏi chuyện này chuyện kia của Quỳnh.Quỳnh cũng chỉ trả lời rồi cười cho qua chuyện,trong lòng vẫn đang không vui vì Hương lại nói chuyện của Vy cho bố mẹ nghe.cô chỉ sợ bố mẹ cô biết chuyện rồi làm khó Vy,cô không muốn Vy bị bất kỳ tổn hại nào cả nên suy nghĩ bứt rứt mãi không yên.Hương cứ đòi Quỳnh vào nhà chơi một lúc rồi về nhưng Quỳnh từ chối,đi được một lúc lâu như vậy rồi tự dưng lại cảm thấy nhớ nhớ Vy,muốn về thật nhanh ngắm Vy ngủ nên Quỳnh quay xe về nhà luôn.

Quỳnh đỗ đèn đỏ,bên đường là vườn hoa nghe tiếng kêu chật vật phát ra từ trong một cái hộp xốp.thấy tiếng kêu không ngừng nên cô mở cửa xem xuống xem là cái gì trong hộp.mở ra thì là một con chuột,à không phải là một con mèo con mới đúng,rất bé lại còn đen nữa,bé đúng bằng bàn tay Quỳnh.thấy nó ở đây kêu tội vậy chắc nó đói lắm,Quỳnh lại nghĩ đem nó về cho nó ăn gì rồi sẽ tìm người nuôi hộ nó.

Về đến nhà Quỳnh liền bế mèo con chạy lên phòng Vy lay Vy dậy.Vy bị đánh thức không vui chút nào đạp Quỳnh ra.

-Con dâu à xem mẹ chồng mang cái gì về này...Quỳnh háo hức muốn cho Vy xem bé mèo Quỳnh vừa nhặt được.

Vy ngáy ngủ mở mắt thấy trước mặt là một loài sinh vật nhỏ bé.dụi mắt chu môi nói.

-Mẹ chồng lại tha cái gì về nhà thế...cái miệng chu lên thật đáng yêu,Quỳnh nhìn bộ dạng Vy ngáy ngủ cưng như vậy thật muốn hôn cho cái.

-Con mèo con á,thấy nó ở trên đường một mình nên mẹ chồng mang về cho nó làm bạn với con dâu...Quỳnh đem mèo con đến trước mặt Vy vui vẻ nói.

-Sao nó xấu quá vậy?trông không khác gì con chuột cống...Vy mở mắt to ra nhìn.

Giờ ở dưới ánh đèn Quỳnh mới nhìn kĩ,bé mèo này nếu không kêu meo meo thì Quỳnh sẽ nghĩ nó là con chuột mất.bé đúng bằng bàn tay Quỳnh,lông thì vừa đen vừa xám vừa ánh vàng nữa,công nhận xấu thiệt.Quỳnh và Vy cứ nhìn chằm chằm bé mèo đang uống sữa một lúc lâu như vậy.

-Sao nó bé thế mà đã mở mắt rồi...Vy không nhịn được hỏi.

-Chắc nó không được ăn được một thời gian nên mới nhỏ vậy.mà công nhận xấu thế nhỉ...Quỹnh cũng gật đầu ngán ngẩm với nhan sắc của bé mèo,uống no sữa lên bụng nó phình ra,người thì bé bụng lại như quả bóng nhìn thật kỳ quặc,không khác gì con cóc.

-Mẹ chồng đặt tên cho nó đi...Vy vẫn không rời mắt khỏi bé mèo xấu xí đang kêu meo meo ấy.

-Cứ gọi là mèo được rồi tên làm gì...Quỳnh xua tay nói.

-Gọi là Huệ đi...Vy vẻ mặt thản nhiên nhìn Quỳnh.

-Chó mèo ai lại đặt tên người,ít nhất phải tên tiếng anh cho sang con dâu hiểu không...Quỳnh nhíu mày phì cười khi nghe Vy nói.

-Mẹ chồng nhìn nó có chút ý tứ nào không mà bày đặt sang với chả trọng.gọi là con Huệ được rồi,mèo ta phải lấy tên ta...Vy vuốt vuốt đầu mèo nhỏ,rồi nhìn sang Quỳnh,lại vuốt vuốt đầu Quỳnh giống vậy.

Quỳnh nhìn Vy thật lâu,rồi quay mặt đi nói Vy lên phòng ngủ tiếp.trong lòng cố ấn xuống cái cảm xúc yêu thương vượt mức dành cho Vy.không thể để nó tiếp tục như vậy,vì Quỳnh biết không bao giờ thứ tình cảm này được đáp lại.vậy nên tốt nhất gϊếŧ chết cảm giác đơn phương này sẽ không làm cho mọi chuyện rối thêm.Quỳnh tự nhủ với lòng mình.