Chương 1: Hắn chỉ không thích cô

Đã ba tháng Hoắc Thành Dư không trở về căn nhà kia.

Hắn tự nhận đã cho Phó Nhứ đủ thời gian để chuẩn bị tâm lý, sự lạnh nhạt và im lặng trong khoảng thời gian này chính là lớp đệm lót tốt nhất cho việc chia tay.

Nếu Phó Nhứ biết ý nghĩ của hắn, có lẽ sẽ cảm kích sự tri kỷ này.

Trong khoảnh khắc, Hoắc Thành Dư từng suy nghĩ rốt cuộc giữa hắn và Phó Nhứ đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng cô gái này gây cho hắn cảm giác quá đỗi bình thản, đến mức khó mà dấy lên chút gợn sóng nào trong lòng hắn, khiến hắn nhanh chóng bị những chuyện khác thu hút sự chú ý.

Xe lái vào trong một chung cư khá cũ.

Vào trong sảnh, thấy có tấm biển đang sửa chữa để trước cầu thang, hắn đành phải đi bộ lên tầng 13.

Lúc trước khi bọn họ mua căn hộ này, công ty đang trong giai đoạn khởi bước, vừa mới có lợi nhuận.

Phó Nhứ cũng chỉ có vài vạn đồng trong tay, hai người góp chung vào mới đủ tiền đặt cọc.

Sau này chuyện làm ăn đi vào quỹ đạo, hắn nhanh chóng trả sạch các khoản vay nợ.

Hắn đứng ở cửa, mới nhớ ra, ba tháng trước Phó Nhứ từng nói với hắn, nhà cũ quá rồi, lớp sơn tường bong tróc rơi xuống, sàn cũng long ra, cần sửa chữa.

Hắn thuận miệng đồng ý, sau đó chẳng hỏi gì thêm.

Khi đẩy cửa bước vào, quả nhiên nhà cửa rực rỡ hẳn lên.

Hắn đột nhiên nghĩ ra, cô không tìm cô hỏi phí trang hoàng, mà tự chi tiền túi?

Phòng khách trống rỗng, hắn có chút buồn bực, trước đó lẽ ra nên hỏi xem cô có ở nhà không.

Hắn ngước mắt quan sát căn hộ, rồi xoay người rời đi.

Hoắc Thành Dư chưa từng nghĩ sẽ nói lời chia tay qua điện thoại, tiềm thức hắn cảm thấy làm vậy sẽ khiến Phó Nhứ cực kỳ tức giận.

Dựa vào sự tôn trọng, hắn muốn nói trực tiếp với cô.

Mãi tới khi Phó Nhứ gửi tin nhắn Wechat hỏi hắn chuẩn bị chuyến du lịch châu Úc đến đâu rồi, đã là chuyện của mười ngày sau.

Hắn thoáng thấy có cảm giác cấp bách, không thể tiếp tục kéo dài được nữa.

Hắn liếc nhìn thời gian, trả lời: Ở nhà chờ anh.

Cô: Vâng.

...

Lúc này thang máy đã được sửa xong.

Khoảnh khắc hắn tra chìa vào trong ổ khóa, cô mở cửa.

Hắn liếc nhìn mặt cô, vào nhà đổi giày: "Lại đang giảm béo?"

Phó Nhứ nhận cặp tài liệu của hắn rồi đặt lên bàn trà trong phòng khách: "Phụ nữ chỉ gầy xuống 5 cân thì cả diện mạo lẫn tinh thần đều tăng vọt."

Hoắc Thành Dư không có ham muốn tán gẫu với cô, chỉ "ừ" một tiếng cho có, rồi đi vào buồng vệ sinh rửa tay, sau đó mở tủ rượu, rót rượu vào ly.

Âm lượng TV hơi to, khiến hắn khe khẽ nhíu mày.

Phó Nhứ im lặng bấm nút tắt TV.