Editor: Lục Phỉ Thiên Hi
“Eo đàn ông không nên tùy tiện chạm vào“
Buổi tối sau khi tan học, Dịch Thâm đưa cho Kiều Tinh địa chỉ nhà, ý vị thâm trường mà nói:
“Ngày mai giữa trưa đến nơi này”
Kiều Tinh nhận lấy tờ giấy, gật gật đầu.
“Được”
Cảm thấy có chút kỳ quái.
“Hay ngày mai tôi cùng cậu đi về? “
Kiều Tinh thế nào mà không biết cùng nhau trở về có bao nhiêu là ái muội.
“Được a, cùng nhau”
Dịch Thâm nói như vậy, tờ giấy đưa cho Kiều Tinh bị lấy lại. Kiều Tinh dựa vào đèn đường, nhìn thoáng qua địa chỉ, đó là khu biệt thự gần trường học, Dịch Thâm quả thực có tiền a.
Giữa trưa ngày hôm sau, Kiều Tinh không hiểu sao có chút khẩn trương, cảm giác cứ như đi gặp ba mẹ chồng. Mắt thấy tan học, liền có chút luống cuống, đáng thương quay xuống hỏi Dịch Thâm.
“Cậu thật sự không thể tự đưa xe đạp cho tôi sao? “
“Bởi vì cậu đâm hỏng, cho nên tôi đã đi đổi một chiếc mới hoặc là cậu bồi tiền hoặc là hôm nay tự mình đến lấy”
Kiều Tinh cúi đầu, cô là loại người nghèo không có cơm ăn, nước uống cho nên vẫn là lựa sửa lại xe đi, chỉ là cô lại hỏi.
“Ba mẹ cậu sẽ không có ý kiến đối với tôi đi”
Trong mắt Dịch Thâm có chút sáng, nhìn Kiều Tinh chậm rì nói.
“Nhà tôi chỉ có mình tôi cùng bảo mẫu nấu cơm, nếu như” Dịch Thâm ngừng một chút, nói tiếp.
“Cậu rất muốn gặp ba mẹ tôi? “
“Không, không có” Kiều Tinh nhanh chóng lắc đầu.
Dịch Thâm giống như không nghe thấy lời Kiều Tinh vừa nói, tiếp tục nói.
“Thật ra cũng có thể, tôi có thể giúp cậu sắp xếp cho cậu gặp họ một lần”
“Không, không cần! Thật sự không cần”
Kiều Tinh bị lời nói bất ngờ của Dịch Thâm làm sợ hãi tới mức chân cũng mềm nhũn, cái gì mà sắp xếp cho tôi gặp ba mẹ cậu một lần, bọn họ cũng không có quan hệ gì, muốn cưới hỏi linh tinh mới cần gặp mặt ba mẹ a. Thoáng một cái suy nghĩ sâu xa, Kiều Tinh nhanh chóng kéo lại tư tưởng đang chạy loạn nơi nào trở về, tóm lại không gặp ba mẹ Dịch Thâm, thì cô yên tâm rồi.
Nhưng mà, Kiều Tinh có trăm triệu lần nghĩ đến cũng không tin được, mới vừa rồi mới cùng Dịch Thâm xác nhận ba mẹ Dịch Thâm khẳng định không ở nhà. Dịch Thâm còn nói, nhà cậu ta căn bản không ở nơi này, vì hiện tại học ở trường số 7 nên mới mua ở đây một căn. Kiều Tinh mới buông lỏng tâm trạng, đồng thời ghen ghét, có tiền muốn làm gì cũng được a.
Ai mà ngờ, Kiều Tinh theo sau Dịch Thâm mở cửa đi vào liền nghe thấy một giọng nữ vang lên.
“Dịch Thâm, con trở về rồi à”
Kiều Tinh nghe thế liền ngẩng đầu nhìn, thì thấy một người phụ nữ hơn ba mươi, làn da bảo dưỡng rất tốt, ngũ quan tinh tế, trên người mặc một bộ sườn xám, rất có khí chất.
Mà Dịch Thâm cũng có chút kinh ngạc.
“Mẹ, sao người lại ở đây? “
Cả người Kiều Tinh cứng lại, không dám động đậy đứng sau Dịch Thâm. Mà Dịch Thâm không thể hoàn toàn che được người của Kiều Tinh, mẹ Dịch Thâm liền có thể thấy được, điềm đạm hỏi.
“Con là bạn học sao?”
Dịch Thâm tự nhiên, nghiêng người giới thiệu.
“Bạn học con, Kiều Tinh “
Mẹ Dịch Thâm cũng không hỏi nhiều, trên mặt nở nụ cười ấm áp.
“Các con mau vào nhà”
“Con chào dì”
Kiều Tinh cảm thấy mình không đi thì tốt rồi, rõ ràng Dịch Thâm đã nói ba mẹ cậu ta không ở nhà, vì sao lại gặp. Nhân lúc mẹ Dịch Thâm vừa xoay người, Kiều Tinh bất ngờ nhéo vào eo Dịch Thâm.
Dịch Thâm xoay người, đối mặt với Kiều Tinh nhếch miệng cười, Kiều Tinh không tiếng động mà lên án.
“Cậu nói dối”
Dịch Thâm thản nhiên cười, xoa đầu Kiều Tinh, thấp giọng nói.
“Eo đàn ông không nên tùy tiện chạm vào”
Kiều Tinh hận không thể đánh Dịch Thâm một trận, nhưng vừa lúc mẹ Dịch Thâm xoay người lại, nhìn cô nói.
“Kiều Tinh, hôm nay cháu ở lại đây ăn cơm trưa đi, con chính là bạn học đầu tiên Dịch Thâm mang về nhà”
“Cảm ơn dì, không cần phiền toái vậy đâu ạ, con đến mượn xe đạp của Dịch Thâm, xong con trở về trường ăn là được rồi ạ”
“Không phiền, không phiền, Trương tỷ đã làm cơm xong rồi, thêm một cái chén đôi đũa cũng không sao, các con ở lại đây, dì đi lấy chén”
Mẹ Dịch Thâm vừa nói xong liền đi vào bếp, Kiều Tinh cảm thấy mẹ Dịch Thâm không hề có chút nào gọi lại phu nhân hào môn.
Mẹ Dịch Thâm vừa đi, Kiều Tinh liền nổi giận với Dịch Thâm, nhưng Kiều Tinh vẫn chú ý mà nhỉ giọng, ngữ khí hung hăng nói.
“Không phải cậu nói ba mẹ cậu không mở nhà sao? “
“Bọn họ không sinh hoạt ở đây”
Kể từ khi Dịch Thâm dọn đến đây, đây là lần đầu tiên mà người nhà Dịch Thâm lại đây xem.
Kiều Tinh hiện tại không nghe lời Dịch Thâm nói.
“Cậu nói dối”
“Tôi lừa cậu làm gì? Cậu cho rằng tôi cố ý lừa cậu tới gặp cha mẹ tôi sau? Đừng nghĩ nhiều”
Lời nói của Dịch Thâm mang theo trào phúng, cùng với mày kiếm trên mặt, thật sự là mang theo bộ dáng tức giận.
Kiều Tinh tức giận muốn bùng nổ rõ ràng là Dịch Thâm sai, vậy mà cậu ta lại có mặt mũi nói vậy. Đúng lúc Kiều Tinh muốn bùng nổ, thì mẹ Dịch Thâm trở lại, gọi bọ họ tới ăn cơm.
Mẹ Dịch Thâm là một người phụ nữ ôn nhu, nói chuyện nhẹ nhàng, trên người mang theo hương vị của phụ nữ Giang Nam thoải mái. Mẹ Kiều Tinh ban đầu cũng là loại phụ nữ như thế, chỉ là về sau không còn như thế nữa, mà chỉ toàn oán trách. Kiều Tinh cũng đã lâu không có gặp mẹ, không phải không muốn đi, mà là không biết đối mặt như thế nào.
Đồ ăn nhà Dịch Thâm rất ngon, mẹ Dịch Thâm ôn nhu, trừ bỏ Dịch Thâm có chút chướng mắt, hết thảy đều tốt, Kiều Tinh còn ăn tới hai chén cơm
Cơm nước xong, Kiều Tinh liền đi ra mượn xe đạp, bọn họ hiện tại lớp mười một, bài tập rất nhiều, vừa nghe Kiều Tinh nói vậy, mẹ Dịch Thâm liền kêu Dịch Thâm ra gara lấy xe.
Dọc đường đi, Kiều Tinh cũng không qua hứng thú, khi nhìn mẹ Dịch Thâm, Kiều Tinh liền nghĩ đến mẹ của mình, nếu cha mẹ không ly hôn thì hiện tại mẹ cũng có bộ dáng như vậy đi.
Dịch Thâm dường như biết Kiều Tinh có tâm sự, cố ý chọc cô.
“Thế nào, đồ ăn nhà tôi rất ngon đúng không? Ăn xong liền nhớ mã không quên”
Dịch Thâm không lên tiếng thì còn tốt, vừa lên tiếng thì Kiều Tinh liền nhớ tới lửa giận lúc nãy, trong lòng lại không thoải mái, xung quanh không có ai, Kiều Tinh liền hướng Dịch Thâm gầm nhẹ.
“Một chút cũng không ngon! Cậu lưu manh”
Dịch Thâm để Kiều Tinh tùy ý mắng, một câu cũng không nói, nhưng mà bước chân bước nhanh hơn bình thường, đi đường cũng không cố sức, nhưng Kiều Tinh vẫn phải chạy mới có thể đuổi kịp.
Kiều Tinh cảm thấy có chút áy náy với Dịch Thâm. Cô không có lý do nào mắng cậu ta, ăn của nhà cậu ta, hơn nữa ăn cũng không ít. Nhưng vừa rồi không khống chế được cảm xúc, sau khi rống xong tinh thần liền sa sút, cúi đầu chạy theo Dịch Thâm. Cô hẳn là nên nói xin lỗi với Dịch Thâm đi, nhưng mà….
“Phịch” một tiếng, không chút nghi ngờ Kiều Tinh đâm vào lưng Dịch Thâm, sờ sờ cái mũi, ngẩng đầu lên hỏi.
“Sau lại không đi tiếp? “
Dịch Thâm xoay người nhìn Kiều Tinh, sau đó thả chậm bước đi, chờ Kiều Tinh đi song song với mình, mới mở miệng nói.
“Vẫn không vui? “
Kiều Tinh nhìn Dịch Thâm bằng ánh mắt kỳ quái.
“Không có”
“Tôi vừa rồi để cậu mắng, một câu cũng không cãi lại, cậu vẫn không vui? “
Kiều Tinh há miệng thở dốc, cuối cùng chỉ thấp giọng nói “Cám ơn cậu”
Thì ra, Dịch Thâm thấy cô không vui nên mới trêu chọc cô, muốn làm cô vui vẻ, thế nhưng cô lại mắng cậu ta, vậy mà không sinh khí.
Hình tượng Dịch Thâm trong lòng Kiều Tinh bắt đầu cao hơn một chút, thật không nghĩ tới, người ta tốt như vậy, tốt như thế, cô không nên đi trêu người ta. Vốn muốn họ sau khi giải quyết xong mọi chuyện rõ ràng, thì cô có thể muốn làm gì thì làm, nhưng Dịch Thâm tốt như thế, có lẽ cô nên tránh xa cậu ấy ra một chút. Sau khi đem xe đạp sửa xong thì cách xa cậu ta một chút, với hai người như thế đều tốt. Để Dịch Thâm mai mốt khỏi lắc lư trước mặt cô, với cô mà nói, Dịch Thâm không khác gì khối thịt, Kiều Tinh nhìn đến chảy nước miếng, thế nhưng khối thịt này là thịt ngon thịt tốt, nên cô sẽ làm một con hồ ly tốt, không đem khối thịt tươi này bỏ vô miệng.
Chiếc xe đạp đắt đỏ kia đặt trong gara, giữa trưa Kiều Tinh tính đem đến chỗ nào đó mà sửa lại, buổi chiều có thể trả lại cho Dịch Thâm. Kiều Tinh hít một hơi, nhìn thoáng qua Dịch Thâm, như thế nào mà người này lớn lên lại hợp với tâm ý của cô thế, giống như ông trời tạo ra Dịch Thâm là cho cô. Chỉ là, Kiều Tinh trong lòng thở dài một cái, không thể đem khối thịt Dịch Thâm này ăn, nhớ kỹ, mày phải nhớ kỹ! Kiều Tinh là người như vậy, có khả năng FA cả đời đi, chỉ thích truy đuổi, bị thích ngược lại thì cảm thấy là gánh nặng.
Sau khi lấy xe, Dịch Thâm muốn đi sửa cùng Kiều Tinh, nhưng lại bị Kiều Tinh kiên quyết cự tuyệt. Kỳ thật, Kiều Tinh có bí mật mà không muốn ai biết, lúc đầu cô hỏi xem bàn đạp xe sửa hết bao nhiêu tiền, kết quả gần một ngàn nhân dân tệ*, mà loại rẻ chỉ cần hơn 300, hơn nữa nhìn sơ qua không khác mấy, nếu Dịch Thâm đi theo, cô không thể nào đổi loại 300 này được, tiêu 300 tệ cả tâm cô đều đau TvT
(* 1 nhân dân tệ (hay 1 tệ) = 3,334 VNĐ1000 tệ = 3 334 000 VNĐ) Chỗ sửa xe khá gần trường học, bọn họ cùng nhau về trường rồi tách ra, chẳng qua lúc tới cổng trường thì gặp Đồng Giai Xu và bạn cùng bàn Phương Thiến, hai người nhìn thấy Kiều Tinh và Dịch Thâm cùng nhau đi tới, hai mắt liền tỏa lửa.
Kiều Tinh không sợ bọn họ, thậm chí còn nhìn thoáng qua Đồng Giai Xu khoe khoang. Đồng Giai Xu quay đầu đi, Phương Thiến đang an ủi Đồng Giai Xu cái gì đó, âm thanh không lớn, nhưng Kiều Tinh và bọn họ cách nhau không xa, Kiều Tinh nghe thấy cái gì đó mà trà sữa, nhưng cũng không để ý lắm. Ngược lại là Dịch Thâm, có chút buồn cười mà nhìn Kiều Tinh.
“Hiện tại hết giận? “
Kiều Tinh hừ nhẹ, im bặt không nói tới việc mình vừa lấy Dịch Thâm làm bia trút giận. Kiều Tinh hướng tới chỗ sửa xe mà đi, cùng chủ sửa xe thảo luận việc sửa lại bàn đạp xe, thanh toán xong rồi trở về phòng học.
Thẳng đến buổi chiều tan học, Kiều Tinh mới biết trà sữa kia là ý gì, bởi vì khi đó, ở trên người Kiều Tinh đã bị trà sữa của Đồng Giai Xu làm ướt.
Hôm nay là ngày Kiều Tinh cùng bạn học trực vệ sinh phòng học cùng hành lang, Diệp Tri bởi vì phòng kí túc có việc nên vắng học, nên Kiều Tinh lãnh thêm phần của Diệp Tri. Hiện tại trong lớp ngoại trừ những người trực vệ sinh, một số không muốn đi ăn mà ở lại trong lớp làm bài tập, Đồng Giai Xu và Phương Thiến cũng ở trong số đó.
Kiều Tinh vừa quét đến gần chỗ Đồng Giai Xu, liền cảm giác sau lưng có ai đó đẩy mình một cái, Kiều Tinh lảo đảo hai bước, nhưng không có ngã xuống. Trong lòng bùng cháy, vừa định ngẩng đầu lên xem ai đẩy mình, bỗng cảm giác trước ngực truyền tới hơi lạnh, còn truyền tới hương của trà sữa. Mà đồng phục trước ngực bị ướt, hôm nay trời nóng nực, lại quét dọn vệ sinh, nên Kiều Tinh cũng chỉ có mặc đồng phục mùa hè, là áo tay ngắn. Tuy đồng phục cũng không tệ, nhưng bởi vì bị ướt mà hình dạng áσ ɭóŧ cũng lộ ra. Hơn nữa còn dính ướt khí chịu, Kiều Tinh cảm thấy cả người như sắp nổ tung.
Mà người làm ra là Đồng Giai Xu làm ra vẻ mặt vô tội, không liên quan tới mình.
“Kiều Tinh, sao cậu làm đổ trà sữa của tôi”
Kiều Tinh tức giận, nói không ra lời căn bản chính là Đồng Giai Xu cố ý, thời điểm cô đυ.ng bàn của Đồng Giai Xu thì không lâu sau trà sữa mới đổ xuống. Kiều Tinh mới không tin, không phải Đồng Giai Xu giở trò quỷ. Kiều Tinh ủ trong lòng một ngọn lửa lớn sắp mắng người, còn chưa kịp mở miệng, liền nghe thấy âm thanh của Dịch Thâm từ cửa truyền vào.
“Kiều Tinh đã xảy ra chuyện gì? “
Dịch Thâm vừa lấy nước lau sàn, hiện tại mới trở về.