Moon"sNovel
Trong số những người đã mất mạng, có cả Park - bạn ông Kim.
Tất nhiên, cả nhóm đã biểu quyết về vấn đề này trước khi bước vào Hầm ngục kép, và quy đinh rằng không ai được tranh cãi về chuyện này. Nhưng ông Kim - một người đã mất hết lý trí - cái gọi là biểu quyết chỉ còn là một ký ức nhạt nhòa trong tâm trí.
"Tôi sẽ tự ra chỗ đó, nên anh cất thanh kiếm đi đượckhông?"
Ông Song hỏi ông Kim.
"Sau những gì đã xảy ra, làm sao tôi tin được ông chứ? Ngừng nói nhảm và đi tiếp đi!"
Thở dài, ông Song đi đến bệ thờ, theo sau là ông Kim và thanh kiếm sắc bén của ông ta.
Jinwoo cắn môi.
"Đâu phải lỗi của ông ấy..."
Rốt cuộc, toàn đội đã biểu quyết và thống nhất kết quả. Đối với Jinwoo, sau tất cả những gì họ đã trải qua, việc đổ lỗi cho ông Song là tận cùng của sự hèn nhát.
"Nhưng..."
Jinwoo không đủ sức ngăn chặn ông Kim. Một người nằm ở top đầu hạng D, và một người đứng bét hạng E. Sức mạnh đôi bên quá chênh lệch.
Thậm chí, Jinwoo còn bị mất một chân. Nếu hành động thiếu suy nghĩ, không chỉ Jinwoo mà cả Juhee, người đang trị liệu cho cậu ta, cũng sẽ trở thành mục tiêu cho ông Kim trút giận.
"Chết tiệt".
Jinwoo cay đắng nhắm mắt lại. Một lần nữa, anh ta nguyền rủa sự bất lực của mình.
Trong khi đó, ông Song đã đứng trên bệ thờ.
woosh ~!
Một ngọn lửa đỏ xuất hiện ở rìa bệ thờ. Các thợ săn nuốt nước bọt, họ thận trọng chờ đợi những gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Nhưng không có gì xảy ra.
Ngoại trừ sự xuất hiện của ngọn lửa.
"Cái quái gì..."
Chờ mãi không thấy có chuyện gì xảy ra, ông Kim và những người khác bắt đầu cảm thấy lo lắng.
"Này cậu Sung, thế này có đúng không??" - Ông Kim hỏi Jinwoo.
"Tôi không chắc..."
Jinwoo đoán rằng Giới luật thứ ba sẽ kích hoạt khi một người đứng lên bệ thờ.
"Hay là nó không bắt chúng ta phải hiến tế?"
Nếu vậy, đó là một tin tốt lành. Ông Song có cơ hội được cứu sống. Gương mặt Jinwoo sáng bừng lên. Cậu nhờ hai Thợ săn đứng gần đó giúp mình đứng dậy.
"Các anh có thể giúp tôi đến bệ thờ không?"
"Jinwoo, nhưng chân của cậu..."
Juhee cũng đứng lên cùng Jinwoo. Sau khi sử dụng gần hết mana, bộ dạng của cô ấy vô cùng nhợt nhạt. Nhờ nỗ lực của cô, Jinwoo có thể chịu được cơn đau khủng khϊếp từ vết thương ở chân.
"Phải nhanh lên..."
Tình trạng của Juhee. Cơn giận dữ của ông Kim Ung. Nỗi sợ hãi của các thợ săn khác.
Cậu không có nhiều thời gian.
Với sự giúp đỡ của hai thợ săn, Jinwoo đã đến bệ thờ.
"Cùng lên đó nào".
Hai thợ săn kia ngập ngừng trong giây lát. Nhưng họ quyết định đặt niềm tin vào Jinwoo và bước lên trên bệ thờ.
Đáp lại, ba ngọn lửa nữa bừng lên từ rìa của bệ thờ.
woosh ~!
woosh ~!
woosh ~!
Jinwoo đăm chiêu
"Số ngọn lửa bằng số người đứng trên bệ".
Ông Song, hai Thợ săn nọ và chính cậu. Bốn ngọn lửa bập bùng quanh bệ thờ, như muốn tạo thành một vòng tròn.
Nhìn kỹ lại, họ cần thêm 2 ngọn lửa nữa để hoàn thành vòng tròn.
Và như vậy, những người còn lại cũng phải đứng lên bệ thờ.
"Chú Song, nếu chúng ta chờ ở đây, liệu đội cứu hộ có tới giải cứu chúng ta không?"
Jinwoo hỏi ông Song.
Ông Song lắc đầu.
"Kể từ khi Cổng này mở ra, tính đến nay là tròn 7 ngày. "Những thứ đó" sẽ hành động trước khi quân tiếp viện đến đây".
"Với một cổng hạng D, 7 ngày là quá lâu..."
"Ừ thì, Hiệp hội vốn là thế mà".
Nếu các Thợ săn không xử lý các cổng, sau 7 ngày cổng sẽ mở hoàn toàn và lũ quái vật sẽ tràn ra. Mục tiêu thực sự của một cuộc Đột kích là tiêu diệt con Trùm và đóng cổng Hầm ngục lại.
Jinwoo nhìn xung quanh. Bức tượng Thần vẫn ngồi yên, lặng lẽ quan sát họ.
Nếu thứ đó được phép rời khỏi đây...
Chắc chắn sẽ xảy ra một vụ hủy diệt.
Tất nhiên, nếu những bức tượng trong phòng có thể tự do di chuyển, nhóm của họ sẽ là những người đầu tiên bị tàn sát. Jinwoo nhận ra rằng họ không thể trông chờ ai giúp đỡ.
Jinwoo gọi Juhee và ông Kim.
"Hai người lên đây được không?"
Juhee lập tức làm theo lời anh. Ngay cả ông Kim, sau vài giây do dự cũng nhanh chóng làm theo.
Hai ngọn lửa nữa xuất hiện và hoàn thành vòng tròn.
woosh ~
Các thợ săn thở hổn hển.
"Huh?"
"Chuyện gì? Chuyện gì vậy?"
Đúng như Jinwoo dự đoán, một cái gì đó đã xảy ra.
"Nó đang đến."
Từ vòng tròn ngoài cùng, những ngọn lửa nhỏ màu xanh bắt đầu xuất hiện. Từng ngọn, từng ngọn, những ngọn lửa bùng lên và tạo thành một vòng tròn lớn bao quanh bệ thờ.
"34... 35... 36"
Jinwoo đếm được 36 ngọn lửa xanh.
Số ngọn lửa đỏ bằng số người đứng trên bệ. Còn 36 ngọn lửa màu xanh... Con số 36 có ý nghĩa không?
Trong khoảnh khắc đó,
ọp ẹp
Cánh cửa phòng vốn đang đóng chặt, bất ngờ mở ra.