Hôm nay là lễ cưới của Lãnh Thiên Long và Hàn Linh Hương. Ai ai cũng mong chờ lễ cưới này. Mới sáng sớm, các phóng viên nhà báo đã có mặt để mong có thể có những tin tức hot nhất. Các gia tộc lớn có tiếng cũng đều có mặt. Rất nhiều cổ đông, doanh nhân trong nước và ngoài nước đến tham dự vì họ đều là bạn làm ăn của Lãnh Thị và Hàn Thị. Các tập đoàn lớn đều đến sớm để nhân cơ hội có thể kéo được vài cái hợp đồng.
Trong phòng nghỉ của Hàn Linh Hương, vì Lâm Linh Chi là một makeup artist có tiếng trong giới showbiz nên hôm nay hôn lễ cô muốn chính tay bạn thân mình makeup cho mình. Makeup xong cô cho gọi nhà tạo mẫu tóc nổi tiếng Asilen đến. 2 tiếng đồng hồ trôi cuối cùng cô cũng makeup và làm tóc xong. Cô lấy hộp đựng váy cưới ra rồi đi thay. 10p sau cô bước ra khiến nhà tạo mẫu tóc, các stylist trầm trồ khen ngợi. Lâm Linh Chi nhìn cô bật khóc, cô thấy cô bạn mít ướt của mình khóc liền chạy ra ôm, chi nức nở nói:
- "Linh Hương hức..... hức... cậu lấy chồng rồi không được quên mình đâu nha."
Cô nghe cô bạn mình nói vậy liền phì cười vỗ lưng Chi nói trêu:
- "Bà cô của tôi ơi, tôi đi lấy chồng chứ có phải đi luôn đâu."
Biết mình bị ghẹo, Lâm Linh Chi liền lau nước mắt phụng phiu dỗi cô. Cô nhìn khuôn mặt xị kia liền ôm Chi vào lòng cười. Lúc này, hai tên thuộc hạ đến gõ cửa cung kính nói:
- "Tiểu thư, đã đến giờ hôn lễ, lão gia cho mời cô ạ."
Cô nghe vậy liền đứng lên chỉnh lại bộ váy rồi cùng cô bạn thân mình đi ra.
Buổi lễ bắt đầu, cô được ba dắt tay đi trên thảm đỏ tiến tới sân khấu. Tất cả các khách mời đều ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của cô. Phải nói vẻ đẹp của cô đến các đại minh tinh, ảnh hậu cũng không sánh bằng. Hàn Linh Hương mặc chiếc váy cưới rất đẹp, tà váy dài hơn mét được thiết kế dạng đuôi cá, vì là váy cúp ngực nên để lộ ra xương quai xanh trông rất quyến rũ. Đằng sau lưng là một lớp ren mỏng phủ lên có những họa tiết được thiết kế rất đẹp. Toàn bộ váy được đính kim cương nhỏ rất tỉ mỉ. Thể hiện sự quý phái, tinh khiết của cô. Cô bước tới đâu lấp lánh tới đó.
- "Ba giao con bé lại cho con." Hàn Long Hoàng đặt tay cô lên tay anh nói.
Lãnh Thiên Long không nói gì chỉ cười gật đầu. Hàn Linh Hương nhìn anh, cô đứng hình luôn, thật không thể ngờ, mọi hôm anh đã đẹp rồi, hôm nay lại đẹp hơn, thật sự không có gì chê được anh. Rất đẹp, rất đjep là đằng khác. Lãnh Thiên Long khoác lên người bộ âu phục màu trắng thiết kế theo phong cách của Anh Quốc, tôn lên dáng vẻ quý phái nhưng vẫn lạnh lùng ngạo mạn của anh.
- "Lãnh Thiên Long, con có đồng ý làm chồng của cô Hàn Linh Hương không? Sẽ chăm sóc, che chở bảo vệ và yêu thương cô ấy như chính sinh mạng của con không? " Cha xứ cất tiếng lên hỏi
- "Lãnh Thiên Long tôi đời này chỉ làm chồng của Hàn Linh Hương. Sẽ chăm sóc, che chở bảo vệ và yêu thương em hơn cả chính sinh mạng của mình." Anh nhìn cô dâu nói. Lời anh nói không phải lời thề nữa mà là lời khẳng định như đinh đóng cột rồi. Cô nghe anh nói vậy, trái tim cô liền đập rất nhanh. Tất cả khách mời nghe anh nói vậy liền ngạc nhiên, đây là Lãnh Thiên Long chủ tịch lãnh khốc tàn ác của tập đoàn Lãnh Thị sao, sao lại đứng trước mặt Hàn Linh Hương lại có mặt ôn nhu như vậy. Cha xứ nghe anh trả lời liền quay sang hỏi cô dâu:
- "Hàn Linh Hương, con có đồng ý làm vợ của anh Lãnh Thiên Long không? Sẽ chăm sóc, che chở bảo vệ và yêu thương anh ta như chính sinh mạng của con không? " Cô ngập ngừng rồi mói nói:
- " Tôi.... Tôi đồng ý."
Cha xứ nói tiếp:
- " Vậy ta tuyên bố, hai con chính thức trở thành vợ chồng, hai con có thể đeo nhẫn cho nhau."
Nghi thức xong xuôi, mọi người bắt đầu nhập tiệc. Phải tiếp khách trong bộ váy cưới nặng này lại thêm đôi cao gót 12cm, Hàn Linh Hương bắt đầu thấy chân mình đau và sưng lên nhưng cô vẫn cố nhịn đi chúc tiếp. Lãnh Thiên Long thấy sắc mặt và cử chỉ của vợ mình thay đổi liền quan sát thân hình cô từ trên xuống dưới. Nhìn xuống dưới chân mặc dù tà váy rất dài nhưng anh vẫn nhìn ra là cô đau chân. Anh lại gần ôm cô dìu cô xuống ghế. Cô thấy anh ôm eo mình liền đỏ mặt. Anh đứng dậy đi lên sân khấu, nhận mic của thuộc hạ đưa, anh nói:
- " Tôi, Lãnh Thiên Long, cảm ơn tất cả khách mời hôm nay đã đến dự lễ cưới của tôi. Hiện giờ vợ tôi đang mệt nên tôi xin phép được đưa vợ mình về ghỉ trước. Mọi người cứ tiếp tục bữa tiệc. Cảm ơn!"
Nói xong anh đi thẳng xuống chỗ cô bế bổng cô đi về biệt thự Lãnh Thiên. Về đến nơi, cô thấy trước cửa có hơn hai chục tên thuộc hạ của anh đang cung kính chào. Anh bế cô xuống xe đi thẳng vào nhà. Quản gia Chu thấy cậu chủ về liền cùng người hầu cung kính chào. Anh không nói gì bế cô đi thẳng lên lầu, vào phòng anh đặt cô ngồi xuống giường. Anh khụy một chân xuống cởi giày cho cô, nhìn thấy chân cô sưng đỏ lên trong lòng anh thấy xót vô cùng. Anh đi vào nhà tắm lấy một chậu nước ấm ra ngâm chân cho cô. Cô thấy bớt đau và dễ chịu. Cô nhìn anh cảm động nói:
- "Cảm ơn."
Anh nghe thấy cô nói nói vậy liền đưa ánh mắt cưng chiều nhìn cô. Anh nói:
- "Không phải cảm ơn, vì em tôi có thể làm tất cả."
Anh nói gì cơ, vì cô anh làm tất cả sao, cô liền đỏ mặt, trái tim cô đập liên tục. Anh rút điện thoại ra gọi cho quản gia Chu. [Quản gia Chu là quản gia của biệt thự Lãnh Thiên, ông đã ở bên Lãnh Thiên Long khi cậu còn nhỏ ]
- "Quản gia Chu, Linh Hương bị sưng chân, chú mang thuốc lên phòng cho tôi." Anh nói xong liền cúp máy. Anh nhìn cô nói:
- "Anh dìu em vào tắm, tắm xong ra anh bôi thuốc cho."
- "Không cần đâu, tôi có thể tự đi được."
Anh nghe cô nói vậy thì gật đầu. Cô bước vào nhà tắm. 2p sau quản gia Chu mang lên đưa anh tuýp thuốc mỡ. Cô tắm xong chuẩn bị mặc quần áo thì trượt chân ngã. *Aaaa... * tiếng hét của cô vang lên. Đúng lúc anh mới tắm xong ở thư phòng về. Vừa mở cửa nghe tiếng hét của cô anh phi thẳng vào nhà tắm. Thấy cô đang trần chuồng dưới sàn nhà anh với lấy cái khăn tắm quấn lên người cô rồi ẵm cô ra giường. Vì đau nên cô cũng không để ý khi nãy anh nhìn thấy hết thân hình của mình. Đến khi anh nhấc chân cô để lên đùi rồi bôi thuốc cô mới hồi thần lại. Đỏ mặt nói:
- "Anh nhìn thấy hết rồi?"
Anh thấy cô hỏi thì gật đầu. Cô xấu hổ vùi mặt vào chăn. Anh bôi thuốc cho cô xong liền đi lấy bộ ngủ lụa dài tay HM đưa cho cô thay rồi đi về thư phòng. Anh tắm qua nước lạnh lần nữa. Từ trước đến nay, anh sợ nhất là chạm vào nữ giới. Nhưng ở gần cô du͙© vọиɠ anh lại lên rất cao. Anh không muốn cưỡng ép cô, anh muốn chính cô phải tự dâng lên cho anh. Tắm xong lần nữa anh về phòng thì thấy cô ngủ rồi. Anh vén chăn nằm lên nhẹ nhàng sợ sẽ làm ồn giấc ngủ của cô.
- -----------------------------------------------------------