Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sợ Xã Hội Bị Buộc Xuyên Tới Tiểu Thuyết Vạn Người Mê

Chương 18: Vai chính công

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngày thường chỉ có hắn là người cúp máy người khác, từ trước đến nay chưa có ai dám cúp máy hắn!

Hít một hơi thật sâu, Phong Hạ mặt đen như đáy nồi bấm số của Đường Mật thêm lần nữa.

Kết quả … lại phát hiện số của mình đã bị chặn!

"Bây giờ! Lập tức! Lập tức! Tôi muốn gặp mặt tên Đường Mật chết tiệt này!"

Phong Hạ nghiến răng nghiến lợi nói với Trần Tuấn.

"..." Trần Tuấn: Nhưng mà, tên trạch nam Đường Mật đó không ra khỏi của, anh ta cũng đâu thể đột nhập vào nhà riêng của người khác đúng không? QAQ

Cuối cùng, bị khí tức mạnh mẽ của sếp mình áp bức, Trần Tuân đã phải thận trọng đưa ra đề nghị.

"Tôi vừa nhận được một cuộc điện thoại, nói rằng cậu Đường Mật vừa gọi rất nhiều đồ ăn mang về. Nếu không ... chúng ta hãy giả trang thành shipper giao đồ ăn đến gặp cậu ấy nói chuyện một chút???"

"..." Phong Hạ: Haha, ship con mịa nó chứ per :))))

(*) Bắt đầu từ tháng 5 năm 2018, khái niệm "Fat House" trở nên phổ biến một cách khó hiểu, bắt đầu từ việc Coke trở thành "Fat House Happy Water".Họa sĩ nổi tiếng người Nhật Terumi Nishi, người từng là giám sát bức tranh của "Mushishi" đã đăng một dòng tweet nói rằng ông nghe nói pizza ở Trung Quốc có tên là "Fat House Happy Pie" và thấy nó rất thú vị.

"Sao hôm nay đồ ăn ship đến chậm thế..."

Đường Mật xem video một lúc mới nhận ra đã một giờ trôi qua mà đồ ăn của mình vẫn chưa đến!

Đang lúc cậu nghĩ xem có nên gọi cho shipper hay không thì phát hiện chuông cửa đột nhiên vang lên.

Đồ ăn tới!

Đôi mắt Đường Mật đột nhiên sáng lên, vội vàng đứng dậy, tròng chiếc mũ trùm chuyên dụng lên đầu.

Hôm nay đợi chuyển phát nhanh rất lâu, Đường Mật quyết định đội chiếc mũ trùm mặt chó giận dữ để bày tỏ sự không hài lòng với shipper!

Vì vậy, Đường Mật đội mũ trùm hình Husky, dung dăng dung dẻ đi đón đồ ăn của mình.

Kết quả -

Đường Mật vừa mở cửa, liền … phát hiện hôm nay hình như có rất nhiều người đến giao đồ ăn nha.

Hơn nữa đồng phục của shipper thay đổi rồi à?

Ngay lúc Đường Mật có chút khó hiểu nhìn những "shipper" mặc đồng phục đen đứng ở hành lang, thì đột nhiên một người đàn ông đeo kính cầm đồ ăn trên tay bước đến cửa phòng cậu.

"Cậu là... Đường Mật?"

Nhìn Đường Mật đội chiếc mũ trùm hình chó kỳ quái không để lộ mặt, khóe miệng Trần Tuấn hơi co giật.

Cái tạo hình này … mịa nó còn không đẹp bằng tạo hình Smart như mắc chứng tuổi dậy thì của cậu ấy nữa!

Cho nên! Sở Thanh nhất định đã bị Đường Mật nắm được nhược điểm trong tay!

"Vâng, là tôi, đồ ăn mang về này là của tôi!"

Đường Mật duỗi bàn tay ra, muốn lấy đồ ăn mang về từ tay "shipper".

Nhìn bàn tay trắng nõn mềm mại đối phương đưa ra, đầu ngón tay phiếm hồng nhạt như vỏ sò, đẹp đến mức Trần Tuấn ngẩn người một lúc.

Không ngờ Đường Mật này nhìn thì chẳng ra sao, nhưng lại có đôi bàn tay vô cùng đẹp mắt.

"Sếp, ngài có thể lên rồi."

Nhìn thấy shipper không những không chịu đưa đồ ăn cho mình mà còn lấy điện thoại ra nói chuyện với người khác, Đường Mật lập tức nhận ra hình như có chút không đúng.

Vì vậy -

Đường Mật không chút do dự muốn đóng cửa chống trộm lại, chỉ là bây giờ đã quá muộn!

Người đàn ông mặc đồ đen trong hành lang nhanh hơn cậu một bước mà chặn cửa lại, Đường Mật với tay chân gầy guộc thật sự không có cách đóng cửa chống trộm của nhà mình lại được.

"Xin lỗi, cậu Đường Mật, sếp của chúng tôi tim cậu có chút việc. Xin đừng căng thẳng, chúng tôi không có bất kỳ ác ý gì cả."

Trần Tuấn mỉm cười nhìn Đường Mật, vô cùng lễ phép nói.

Nhưng một trạch nam mắc chứng sợ hãi xã hội như Đường Mật lại run rẩy muốn bỏ chạy.

Đặc biệt là khi cậu biết được vị sếp mà Trần Tuân đang nói đến là ai.

“Đinh——!” một tiếng, thang máy mở ra, một người đàn ông cao ráo xuất hiện trước mặt Đường Mật.

Người đàn ông có ngũ quan lập thể (*), đường nét sâu và trông rất nổi bật. Chỉ là đôi mắt hẹp dài lạnh lùng cùng khí tức áp bức của người đứng đầu khiến người khác không dám nhìn thẳng vào khuôn mặt xuất chúng của hắn.

"Phong tổng."

Nghe được tiếng Phong tổng, Đường Mật giật mình!

Ôi mẹ ơi! Đây là vai chính công sao?!

Nhưng tại sao vai chính công lại tới tìm cậu?!
« Chương TrướcChương Tiếp »