Nhiễm Nam vốn muốn chạy ra cản lại Long Ca không cho hắn đuổi theo hai người Meow Meow và Ni nhưng tiếc là vừa phá xích xong định đứng dậy liền bị hai tên Long Nhị và Long Tam đứng hai bên người nhìn hầm hầm khiến cậu ta không thể thực hiện được ý định.
Cơ thể vốn thương tổn đã hồi phục khá tốt nhưng từ lúc trưa đến bây giờ cũng không nghỉ ngơi được bao nhiêu, lại bị hành hạ, lại mất một phần ba cơ thể để tạo Ý Thể sau đó lại cấp tốc chữa thương nên hiện tại trông Nhiễm Nam lành lặn không bị thương bao nhiêu nhưng mệnh lực còn lại khá ít.
Cậu mập phá xích đứng dậy, nhìn hai tên cản đường mình cậu ta liền dự định dùng tốc độ để vượt qua bọn chúng đuổi theo Long Ca vừa mới nhảy ra khỏi tường nhà. Ý Thể coi như là để dự trù trường hợp bất lợi nếu có xảy ra đi.
Hai cái thần khí “Khí Bảy Màu” bao lấy Ý Thể bay lên cao, chuẩn bị đem nó giấu đi. Nhiễm Nam nhìn Long Nhị và Long Tam nói “hai bọn bây đợi đó, lần sau nếu gặp lại tao sẽ trả lại thù hôm nay”
Long Nhị và Long Tam nhíu mày nhìn tên mập. Long Tam nói “mày muốn chạy sao? Chạy được sao?”
“Tại sao không được?” Nhiễm Nam khinh thường hừ mũi. Nói xong, co giò liền chạy. Tốc độ nhiễm Nam chạy dưới mặt đất rất nhanh, giống như một cơn gió vậy. Vươn tay ra chộp lấy bờ tường bao sân sau của ngôi nhà, thân ảnh cậu mập liền biến mất trong màn đêm.
Ra khỏi nhà phân đà của Bàn Tay Đen, Nhiễm Nam liền nhìn hướng lên trời nhìn, thấy Ni đang ôm Meow Meow bay ở trên trời xa xa cậu liền tiếp tục đuổi theo.
Long Nhị trong nhà sững sờ nhìn một màn chạy thẳng này của Nhiễm Nam, không kịp ra tay cản lại, quả thật tên mập này chạy quá nhanh a.
“Mau mau đuổi theo, con tin chạy hết chúng ta lấy gì trao đổi tài liệu mật a”
“Nhị ca, yên tâm, hắn chạy không thoát được đâu?” Long Tam đưa tay chặn Long Nhị đang chuẩn bị mặc phản lực JetZ của Đa Diên vào đuổi theo Nhiễm Nam lại.
“Là sao?” Long Nhị khó hiểu quay sang nhìn Long Tam. Chỉ thấy Long Tam cười cười “Nhị ca lập tức biết thôi mà”
“Hừ, thần thần bí bí” Long Nhị thầm nghĩ, tên này lúc nào lại biết chơi trò mưu kế gì rồi?
Thật ra thì cũng không có mưu kế gì cho sâu. Lúc Long Tam vào nhà báo Long Ca chuyện bên ngoài, hắn nhanh trí nghĩ tới một chuyện. Ban ngày đã thấy hai cô gái mọc cánh vậy nói rõ hai người này có thể bay, bên ngoài khói mờ mịt như vậy, khả năng hai cô này bỏ chạy rất cao, một khi hai ả bay đi thật cao tam Long bọn hắn làm sao bắt lại đây.
Thật ra chỉ cần giữ một con tin Nhiễm Nam cũng đủ rồi, nhưng vấn đề là sau khi tra hỏi biết trong tổ chức của Nhiễm Nam không có ai quá mạnh nữa thì lòng tham của hắn bành trướng, của Long Ca cũng bành trướng. Nếu thả hai cô gái này đi, về sau không những sẽ bị trả thù, còn muốn nuốt gọn tổ chức này sẽ khó hơn nhiều. Tốt nhất vẫn là bắt giữ cả ba, sau đó gϊếŧ hai giữ một nhằm suy yếu lực lượng cao tầng của bọn chúng vẫn hơn.
Thế là Long Tam hiếm khi đầu óc thông minh đột xuất, liền nghĩ đến, hai cô gái kia biết bay nếu chạy thoát khó mà bắt lại, vậy tại sao không dùng tên mập làm mồi nhử ép hai cô quay trở lại chứ?
Hắn liền nảy kế nói cho Long Ca nghe, tên này gật đầu đồng ý cái rụp, còn hiếm thấy khen “tam đệ thật thông minh” khiến Long Tam cảm thấy được trọng dụng vậy, vui vẻ cười cười.
Làm theo lời Long Tam, Long Ca sau khi nhảy tường ra ngoài liền chạy sang hông nhà núp, Nhiễm Nam vừa nhảy ra khỏi tường nhà hắn liền nhìn thấy nhưng vẫn kiên nhẫn đợi.
Nhiễm Nam đuổi ra ngoài thấy Ni bay trên cao liền thông qua hồn lực truyền âm nói chuyện.
“Ni, Nam cũng thoát rồi, chúng ta chia ra chạy nhé.”
Vừa nói đến đây cậu mập liền thấy không đúng. Rõ ràng lúc nãy tên cầm đầu leo tường ra ngoài đuổi theo rồi mà, vậy hắn đâu? Nhiễm Nam cảnh giác lên nhìn xung quanh.
Long Ca vốn muốn đợi Nhiễm Nam kêu gọi hai cô gái để tập hợp thì mới ra tay, nhưng mà bất chợt thấy tên mập này chuyển hướng chạy liền không chần chừ nữa, từ hông nhà cách hơn 15 mét liền ra tay đánh lén.
Hai tay hắn phóng ra nhanh hơn tia chớp, dài ra như cọng dây vậy, hai cánh tay đỏ hồng bóng loáng, có chút khói trắng tản ra, chỉ hơn một giây đã đánh tới trước mặt Nhiễm Nam.
Cậu mập vừa quay đầu liền trong thấy có gì đó đánh tới vội vàng đảo người một cái, lăn dưới đất một vòng tránh đi. Nghe tiếng gió rít bên tay, cậu mập vội vàng ngồi dậy nhìn lại liền thấy Long Ca từ đằng xa bay tới nhanh như đạn bắn, cả người tên này được một cánh tay nối liền từ xa đến bên cạnh người Nhiễm Nam.
Một tay Long Ca đánh hụt Nhiễm Nam nhưng một tay còn lại hắn lại thành công đạt được mục đích. Đó chính là chụp lấy bờ đất bên cạnh cậu ta làm điểm tựa, sau đó cánh tay co lại kéo cả người hắn bay tới. Là chiêu mà hắn dùng để đuổi theo Ni lúc ban ngày.
Nhiễm Nam vội vàng chạy qua một bên tránh bị Long Ca tông trúng, tiếc là chuyện không đơn giản như vậy, lần đầu chính thức đối mặt với Long Ca nên cũng không hiểu rõ về tên này thế là liền ăn thiệt thòi.
Long Ca vừa bay đến, tay phải đánh hụt Nhiễm Nam liền thu lại như cọng thun kéo dãn ra rồi thả tự do cho nó thu lại vậy. Bách một tiếng cánh tay hắn thu về kích thước bình thường. Sau đó đang bay trên không, Long Ca lần nữa đem tay phải đánh ra.
Nhiễm Nam vừa chuyển thân sang trái để tránh Long Ca liền bị tay phải tên này lần nữa đánh tới, đập thẳng vào bả vai phải cậu mập. Năm luồng lực lượng kinh khủng liền ầm ầm truyền lên người khiến Nhiễm Nam bị đánh bay lùi lại.
Toàn lực phòng ngự Nhiễm Nam cũng chưa chắc chịu được mấy đòn nói gì đây là đang vội vàng né tránh. Vai cậu mập liền nổ nát, xương vai bay đi rơi vào ruộng nước bùn sình, máu túa ra chảy ròng ròng. Cả người bay đập lên mặt đất, trượt dài trong ruộng, nước sình bị túa ra hai bên người như là chiếc xe hơi lao nhanh trong vũng nước vậy.
Long Ca từ trên không đáp xuống bên cạnh, hung dữ nhìn chằm chằm Nhiễm Nam.
Cậu mập đau đớn một tay ôm vai, cả người loạng choạng đứng dậy. Cắn răng nhịn đau, ánh mắt hung ác đối nhãn lại với Long Ca.
“Không phục hả nhóc” Long Ca cười cười nói.
“Mày chỉ giỏi đánh lén mà thôi”.
“Ha ha ha, đánh lén thành công cũng phải có bản lãnh đó nha, tao là tội phạm, trong giới dị nhân tàn khốc này, đánh lén không có gì gọi là mất mặt cả. Cho dù có đánh thẳng mặt thì mày tránh được sao?”
“...Hả” Nhiễm Nam đang nghe hắn nói bất chợt hự lên một tiếng thống khổ, miệng trào máu. Thì ra đang nói chuyện Long Ca lại ra tay đánh bất ngờ một cú nữa vào bụng cậu ta.
Tốc độ ra đòn của Long Ca rất nhanh, khoảng cách đôi bên không quá năm mét, nếu so tốc độ chạy của cậu ta với tốc độ ra đòn của Long Ca thì tên trùm này còn nhanh hơn hai bậc. Nhiễm Nam không có cách nào tránh kịp cả.
Năm luồng lực lượng đánh thủng bụng cậu chàng, luồng đầu tiên đánh vỡ da, luồng thứ hai làm mềm thịt, luồng thứ ba phá vỡ cơ, luồng thứ tư khoét một cái lỗ ở vùng bụng cậu mập, luồng thứ năm đập dập ruột gan bên trong.
Tỏng. Tỏng. Tỏng.
Rút ra bàn tay dính đầy máu, Long ca nhìn Nhiễm Nam gục xuống nước sình dưới chân, cười tàn nhẫn một cái. Hắn ngước mắt nhìn lên trời, âm trầm nói “Hai đứa bây xuống đây, quay trở về hay chưa hả”
Cả quá trình không đến hai phút đều diễn ra trước mắt Ni, cô vốn lo lắng định hạ xuống để hỗ trợ Nhiễm Nam nhưng bị hắn truyền âm cản lại.
“Ni chạy đi, hắn cần con tin để trao đổi, sẽ không gϊếŧ Nam đâu”
Meow Meow biết Ni nghĩ gì, cô cũng la hét đòi cô thả mình xuống, biết đâu có cơ hội để mình ôm Nam bay đi thì sao.
“Không được, em đã đấu với hắn rồi, chúng ta chỉ cần hạ thấp xuống sẽ không thoát được nữa.” Ni lo lắng nói.
“Ni, ôm Meow Meow bay đi đi, nhưng đừng đi quá cao, hắn có thể sẽ đuổi theo, đây là tên mạnh nhất, hắn đi rồi chỉ còn hai tên đàn em Nam mới có khả năng chạy thoát” Thật ra đay là hắn an ủi hai cô mà thôi, nếu còn nguyên vẹn thì khác, bây giờ bị đánh trọng thương như vậy, lết còn không nổi, cậu mập bỏ chạy kiểu gì cho được.
Soạt soạt soạt. Long Nhị và Long Tam từ trong nhà vượt tường đi đến. Giọng tên Long Tam oang oang “thấy chưa Nhị ca, không phải Long Ca đã bắt lại tên mập rồi đây sao, ha ha ha”
“Nó sẽ không chết chứ?” Long Nhị nhìn bụng Nhiễm Nam đang nhoe nhoét những máu và nội tạng được cậu mập giữ lại không để rớt ra ngoài nói, cả cái bụng đang bị một luồng ánh sáng đỏ nhàn nhạt bao phủ không biết là cái gì.
“Không chết được đâu” Long Tam nở nụ cười nghiền ngẫm nói “quên đệ hành hạ hắn như thế nào ở trong nhà sao? cả con mắt còn mọc lại được mà, chắc không dễ chết như vậy đâu”
“Hai đứa bây đem nó về nhà canh giữ cho cẩn thận, tao đuổi theo hai con nhỏ kia” Long Ca nhìn Huỳnh Ni tiếp tục bay đi bỏ chạy thì nói nhanh một câu, sau đó bất đắc dĩ đành chạy bộ trong đồng ruộng đuổi theo hướng hai cô nàng.
Nhiễm Nam cảm thấy cả người đau đớn muốn ngất đi nhưng mà linh hồn thăng cấp chín lại khiến cậu ta thanh tỉnh không ngất được, quả là khổ không biết làm sao, thực lực cao cũng có cái dở của nó a. Cậu mập đành bặm môi, tranh thủ điều động mệnh lực chữa trị thương thế trên người.
Long Nhị tạo cái cán bằng băng nho nhỏ khiêng Nhiễm Nam trở lại trong nhà, dùng lòng băng nhốt cậu ta lại. Nhiễm Nam cũng mặc kệ hai tên này, cố gượng ngồi dậy, bắt đầu thiền, phục hồi được chút nào hay chút đó đã rồi tính..
Trốn vào ống cống trên bãi cỏ không được bao lâu, lưới Từ Võng bất chợt chớp lên mấy cái sau đó thì không có động tĩnh gì nữa. Tò mò Ni thử dùng hết sức bình sinh xé nó, vẫn không được, sau đó cô liền thử dùng mệnh lực hai cực nóng lạnh lần nữa ép lên. Không ngờ lần này liền đạt kết quả bất ngờ. Lần trước làm cả buổi nó mới bị hỏng, không ngờ lần này chỉ không tới hai phút lưới Từ Võng liền bắt đầu đứt vỡ như cây khô vậy. Trong chốc lát Ni liền thoát khỏi bị nó chụp lấy cả người, làm gì cũng vướng víu khó chịu. Thoát ra được cảm tưởng như nực nội lâu ngày bỗng có gió mát thổi vào lưng vậy. Cô thở phào nhẹ nhõm.
Thật ra sau khi bị Ni ép phá ở chỗ bọn tam Long, lưới Từ Võng đã hao hết gần như toàn bộ nguồn năng lượng của mình, không còn năng lượng thì chức năng tạo ra trường lực phân giải năng lượng không hoạt động được. Bị nhiệt lượng tác động lại không thể hóa giải bớt năng lượng của nó dĩ nhiên Từ Võng nhanh chóng bị ép hỏng, nứt vỡ nhanh chóng không cần đến một lực lượng quá mạnh mẽ cũng làm được.
Meow Meow quan sát một hồi không thấy Long Ca đuổi theo tưởng là đã thoát, không ngờ cuối cùng tên này cũng đuổi tới. Không biết hắn nghĩ gì, đã bỏ đi rồi mà còn quanh trở lại tìm trong từng ống cống một, cuối cùng cũng phát hiện ra cô và Ni.
Dưới cơn mưa đêm, trên đồng cỏ tối mờ mờ Ni và Meow Meow lần này đành phải chính diện đối kháng với Long Ca.
Huỳnh Ni toàn lực phòng ngự như tường đồng vách sắt. Long Ca nhìn thấy hai cô gái như con rùa trước mặt liền cảm thấy một hồi đau đầu. Hắn thề, một khi bắt được hai cô, hắn sẽ không gϊếŧ ngay như đã bàn với Long Tam lúc tên này vào gọi mình ra mà đem về cho huynh đệ hắn hành hạ một phen cho đã tức mới được.
Lần trước Long Ca có thể phá vỡ phòng thủ toàn phần của mình, không biết sau khi thăng cấp thì có thể trụ được với hắn bao lâu đây? Huỳnh Ni có chút lo lắng. Mặc kệ thôi, chuyện đến nước này tới đâu hay tới đó, dù cho lần này lại bị bắt ít ra cũng phải khiến tên này mệt chết mới được, vậy mới tăng cao cơ hội chiến thắng về sau.
Đáng lý Ni có thể bay lên trời thật cao chạy thoát nhưng nghĩ tới Nhiễm Nam đang bị chúng bắt, nếu để tên này quay về thật không biết hắn có giận chó đánh mèo lên Nhiễm Nam hay không. Ni quyết định cù cưa với tên này, vừa giữ chân hắn lại vừa tiêu hao bớt sức lực kẻ địch vẫn tốt hơn, tranh thủ thời gian cho cậu mập hồi phục.
Bóp bóp bả vai, Long Ca lao nước mưa trên mặt, nhìn tia sét xa xa trên bầu trời, nghe tiếng sấm rền vang, tiếng gió lạnh vù vù, một lần nữa hai tay hắn quai tròn quanh vai như hai cánh quạt máy, chỉ thấy vòng tròn màu da người không nhìn rõ được cánh tay hắn đâu. Một giây cũng quay hơn 4 vòng chứ không ít hơn. Hạt mưa rơi xuống cũng bị tay hắn quạt ra gió thổi bay sang ngang.
Vυ"t. Vung hai cánh tay lên trời rồi phạt thẳng xuống Ni, năm luồng lực lượng đầu tiên từ tay trái liền đánh cho thần khí “Khí Bảy Màu” chớp sáng một cái rồi biến về hình dạng dây chuyền, tay trái tiếp tục đập lên đầu cánh Tốc Phong Dực. Cùng lúc tay phải của hắn cũng từ trên đánh xuống, bốn luồng lực bài sơn đảo hải liền đánh cho Tốc Phong Dực chịu không nổi biến về nguyên trạng là cặp cánh tí hon.
Tiếp đó nắm đấm bàn tay phải của Long Ca với bốn luồng cường lực trực tiếp đập lên lưng phải của Ni. Tuyệt Biến Tố Y được mệnh lực không màu bán trong suốt gia trì sáng lên đón đỡ toàn bộ sức mạnh của Long Ca truyền đến.
Bình.
Vụt.
Bách. Hai tay Long Ca thu về kích thước bình thường nhanh như chớp. Lông mày hắn nhíu chặt lại.
“Không sao cả? ha, tốt” Huỳnh Ni mừng rỡ. Lần trước cũng như vậy mà cô bị đánh tới gãy vai, mất cả buổi xế mới phục hồi hoàn toàn được. Không ngờ sau khi tấn cấp lên cấp 8, mệnh lực hoàn toàn biến dị mang tới cho mình khả năng phòng ngự cao như vậy, không biết lực công kích thì như thế nào nhỉ? Nếu mình có thể hạ gục luôn tên này thì quá tốt.
Đáng tiếc mệnh lực không còn được bao nhiêu, nếu vẫn còn lần sử dụng tốc biến thì có thể thử một lần, nếu mà đánh hụt thì được không bằng mất. Hay là… Thử như vậy xem sao, hừ, con gái cũng không phải chỉ biết chịu đựng đâu.
“Chị Meow Meow, chị bay lên trời tránh đi, để em đối phó với tên này.”
“Đừng mạo hiểm” Meow Meow quan tâm khuyên.
“Không sao, hắn không làm gì được em, em muốn thử tấn công hắn xem sao”
“Vậy em cẩn thận, không được thì mặc kệ hết, cứ bay lên với chị” Meow Meow đứng thẳng lên, vuốt vuốt vai Ni, dặn dò.
Huỳnh Ni có hơi không thích ứng cử chỉ của Meow Meow, dù sao chị ấy còn là tình địch của mình đó a.
Long Ca đứng đằng xa trầm ngâm. Xem ra cô ả này thay đổi rồi, mình có dùng toàn lực cũng không chắc đánh bại được cô ta. Phải thay đổi đối sách mới được.
Huỳnh Ni đi lên trước, để Meow Meow ở phía sau chạy đi rồi dùng Tốc Phong Dực bay lên trời cao. Meow Meow ở tuốt trên cao, bồi hồi vỗ cánh dừng tại chỗ quan sát Ni bên dưới.
“Nhóc tỳ, tính làm gì hả?” Long Ca nhìn Huỳnh Ni hiên ngang đi tới cảm thấy con nhóc này đỡ được một đòn của mình hình như là bắt đầu kiêu ngạo lên rồi thì phải?
Thật ra cô nàng chỉ là đang giả bộ kiêu ngạo, khinh thường Long Ca, mục đích chính là tiếp cận gần người Long Ca để bất ngờ ra tay mà thôi.
Huỳnh Ni vừa xắn tay áo vừa hùng hổ tới gần Long Ca.
Một bước.
Hai bước.
Ba bước.
Long Ca không hiểu là suy nghĩ cái gì, cũng im lặng đứng đó chờ, mắt hắn âm trầm, từ vừa rồi đánh vào người cô ta hắn liền cảm thấy, mình có tăng lực cao hơn nữa cũng chưa chắc đánh nhúc nhích nổi cô. Hừ, mình cũng không phải muốn gϊếŧ cô ta, cần gì ra sức đánh, đến đây, khoảng cách gần không tin con nhóc này còn tránh được.
Bốn bước. Năm bước.
Huỳnh Ni chỉ còn cách Long Ca không tới năm mét. Chân cô khụy nhẹ xuống tụ lực, thần khí “Khí Bảy Màu” hình dây chuyền bay lơ lửng sau lưng cô chớp sáng liên tục, tùy thời biến đổi hình dạng tấn công.
Long Ca là tên cáo già, kinh nghiệm vào sinh ra tử mấy chục năm chiến đấu với dị nhân cùng Cục Phòng Vệ và cảnh sát, từng chi tiết nhỏ điều không lọt khỏi mắt hắn. Huỳnh Nhi chỉ khẽ cử động hắn liền ra tay trước, khoảng cách này đủ để ra tay giữ cô ta lại rồi. Hai tay hắn đã vận đủ sức, khói nhạt tỏa ra, da tay hồng lên bóng lưỡng.
Huỳnh Ni phóng tới, cả người căng lên, Tuyết Biến Tố Y cũng lờ mờ phát sáng, phòng ngự toàn diện khai mở. Tốc Ngõa khai mở, dưới gót phun ra chùm lửa trắng đẩy tốc độ Ni lên thật cao. Thân cô như một cái bóng trắng lướt đến. Long Ca hơi bất ngờ, hắn còn chưa kịp tung chiêu, Ni đã sát vào mặt hắn.
Hai người cùng thời gian xuất chiêu.
“Chết nè” Huỳnh Ni hét, thần khí từ sau lưng biến hình thành một đoản kiếm bay vào lòng bàn tay, mệnh lực bao trong suốt bao trùm lên trong tích tắc chuyển thành màu đỏ, trở tay chém ngang.
Xoẹt.
Thần khí nhằm ngay cổ Long Ca lướt ngang cực nhanh, không khí bị chém quá nhanh chỉ nghe như có một tiếng xé gió mà thôi.
Thân thể Ni lướt ngang người Long Ca, tay phải vươn ngang ra cầm theo thần khí ở dạng đoản kiếm, mấy giọt máu đỏ tươi từ đầu dao bay lướt trong mưa đêm.
Mưa mỗi lúc nặng hạt hơn, bãi cỏ ngày càng tối đen. Mấy cái đèn đường xa xa ngoài lộ leo lắt cố gắng tỏa sáng trong màn đêm. Có con ếch con vui thích tắm mưa, vừa kêu ộp ộp vừa nhảy tới dưới chân Long Ca lúc này còn đang bất động như trời trồng tại chỗ sau khi đọ chiêu.
“Hự...”
Huỳnh Ni cười khổ, rốt cuộc cũng thất bại. Tên này không hổ là tội phạm lâu năm a, phản ứng nhanh vô cùng, dị năng của hắn cũng thật là quá quái dị đi. Ra tay nhanh như vậy, khoảng cách gần như vậy, thế mà hắn vẫn né được.
Long Ca l*иg ngực phập phồng, thật may là ả ta chém vào cổ mình, nếu là đánh vào tim phổi thì quá thật hắn không tài nào tránh kịp. Đầu cổ thì lại khác, giống như đôi tay, hắn có thể sử dụng dị năng kéo dài cổ mình ra. Trong chớp mắt ngàn cân treo sợi tóc, hắn liền hất mạnh đầu ra sau, cổ kéo dài ra, hiểm hóc tránh một nhát chém chí mạng.
Tay phải hắn vuốt lấy vết máu trên cổ, chỉ chậm một phần ngàn giây thôi là động mạch cổ hắn đứt rồi, xem ra hắn cũng quá là khinh địch rồi, lần sau nếu gặp đối thủ là nữ cũng không thể tùy ý như vậy được. Cũng tốt là cuối cùng mình cũng bắt được cô ta rồi.
Kể lể thì lải nhải dài dòng. Thật ra hai người trao đổi chiêu thức vừa qua chưa đến một giây mà thôi.
Ni lướt qua người Long Ca nhưng cũng đồng thời bị tay trái hắn đưa ngang ra ngăn lại.
Tay trái của Long Ca bị đẩy lùi do quán tính của Ni chạy, bàn tay hắn phản ứng như chớp quay vào trong quấn một vòng quanh eo của Ni, kéo cô nàng lại sát người hắn. Mười thơm nhè nhẹ từ người Ni chui vào mũi hắn, phảng phất như hương hoa mật sáng sớm vậy, hít một hơi sảng khoái tinh thần, hít hai hơi yêu đời tươi đẹp.
Ni vừa định trở tay đâm tiếp một nhát vào đầu Long Ca đã bị hắn nhanh hơn dùng tay phải chụp lấy tay phải của cô giữ lại. Nếu tính về sát thương và phòng ngự Ni lúc này đã cao hơn Nhiễm Nam, thậm chí cô có thể đâm thủng phòng ngự của Long Ca nhưng đó là do mệnh lực biến dị tạo ra sáng thương có thuộc tính, còn bàn về sức bật, hay lực lượng cơ bắp để giằng co thì cô vẫn yếu hơn nhiều. Bị Long Ca một tay ôm chặt eo, một tay nắm chặt tay mình cô không cách nào giằng thoát ra được.
Thần khí từ dưới đất ngóc đầu lên, tại chỗ xoay vòng định lướt tới đâm vào đầu Long Ca. Đáng tiếc hắn là tên cáo già. Từ màu sắc của thần khí hắn đã đoán được là cùng loại với cái l*иg che cho Meow Meow lúc còn ở nhà, là thứ có thể điều khiển từ xa mà không cần cằm nắm nên luôn đề phòng.
Vừa bắt được Ni vào tay, Long Ca bẻ ngoặt tay phải Ni, đánh rơi thần khí dạng đoản kiếm xuống đất sau đó ôm cô nhảy lùi ra xa. Một tay hắn ôm chặt eo, một tay choàng qua vai kẹp cổ cô, hắn gằn giọng.
“Hạ nó xuống bằng không tao bóp nát cổ mày”.
“Nằm mơ, hừ” Hai tay ni đưa lên ra sức kéo tay đang kẹp cổ của hắn ra, khó khăn phun câu trả lời. Mệnh lực còn lại trong người cấp tốc lưu động tỏa ra hai bàn tay. Một nóng hôi hổi, một lạnh lẽo dị thường lập tức đánh vào thần kinh cảm giác của Long Ca khiến hắn đau đớn mém chút đã buông tay.
“A, khốn kiếp, tao không tin không ép được mày” Cả người hắn nóng rang lên, khói tỏa mù mịt, toàn thần da thịt sáng bóng, chuyển dần sang màu hồng. Dị năng toàn thân khởi động. Từ từ đôi tay chuyển sang màu hồng đậm, cả người trở lại màu da bình thường, toàn bộ dị năng gần như tập trung lên tay, đối kháng với nhiệt độ đang liên tục ăn mòn da hắn từ hai bàn tay của Ni.
Vừa ôm cô nhảy tới nhảy lui tránh né thần khí đâm chém vừa ra sức ép Ni thở không nổi, cứ như vậy Long Ca cùng Ni thi xem ai lì hơn ai.
Meow Meow hối hận mình trước khi bỏ chạy không ra nhà xe tìm lại khẩu shotgun Viễn Xạ Lục Nguyên Thần của mình thì bây giờ mình có thể từ tít trên trời cao bắn xuống hỗ trợ Ni rồi. Cô chỉ có thể hạ thấp độ cao xuống, dùng linh lực của mình gây trói buộc Long Ca hổ trợ Ni mà thôi.
Meow Meow hạ xuống, từ bàn tay cô, năm luồng dây leo dày cộm uốn éo tụ lại thành hình sau đó phóng tới, bò trên không trung một vòng bao vây Long Ca lại, sau đó vòng tròn dây leo cuốn nhỏ lại, cuối cùng năm sợi to dày sao nhiều lần chụp hụt cũng bám được chân hắn, mấy sợi dây nhỏ lập tức sinh ra chằng chịt như mạng nhện kìm chân hắn lại.
Do Meow Meow cấp bậc thấp, lại không có nhiều kỹ thuật hay biến dị giúp tăng chiến lực nên Long Ca chỉ cần gồng chúc sức liền bức đứt toàn bộ dây leo. Bị cô làm phiền như thế nên mấy lần hắn xém bị thần khí “Khí Bảy Màu” chém trúng.
Dây leo bị đứt liền mọc ra sợi khác tiếp tục cuốn lấy hắn, trừ khi Meow Meow cạn kiệt linh lực còn không hắn đừng hòng có thể tập trung đối phó Huỳnh Ni được.
Cảm nhận da tay chỗ nóng vô cùng đau, chỗ lạnh mất cả cảm giác. Tay phải Long Ca dường như sắp bị phế tới nơi vậy. Còn mai cấp bậc dị năng của hắn cao cũng khiến cơ thể có nhiều kháng tính nên chưa đến mức hư mất.
Thoáng nghĩ hung ác, Long Ca tay trái ôm Ni, tay phải kẹp cổ cô, hai chân vận sức bứt đứt dây leo xong, gần như bị thần khí của Ni bay ngang chém đứt lỗ tai, hiểm hóc tránh được một chiêu. Hắn hất đầu ra sau, cổ dài ra như con ma cổ dài sau đó thu lại cực nhanh, đầu hắn đập thật mạnh vào đầu Ni.
“Á” Huỳnh Ni hét lên, sau ót như bị người ta lấy búa gõ đinh vào, đau rần lên. Cô choáng váng. Phòng ngự của cô rất mạnh nhưng đó là dưới sự hỗ trợ của Tuyệt Biến Tố Y. Hiện tại đầu mình tơ hơ bên ngoài, bị Long Ca đập một phát muốn long não.
Long Ca nổi nóng lên, lần nữa đánh đầu ra ngoài lấy trớn, đập trán hắn lên đầu Ni một cái nữa.
Coong. Coong.
Tới lần thứ ba, cần cổ Long Ca đang kéo dài ra ngoài liền bị dây leo của Meow Meow cuốn lấy kéo ra ngoài. Long Ca mém bị kéo ngã. hai chân hắn bành ra đứng tấn kiềm lại thân hình, giằng co kéo cần cổ lại với day leo.
Thần khí “Khí Bảy Màu” bay một vòng quay lại, từ bên cạnh Ni đâm thẳng vào cổ hắn.
Da bị cắt đứt, thần khí đâm vào được 5 milimet liền bị kìm lại, Long Ca đổ mồ hôi hột, dị năng liên tục chớp động dồn về chỗ thân khí, bền hóa cơ cổ giằng co với no không cho đâm vào sâu thêm nữa.
Một phút.
Hai phút.
Ni mệnh lực cạn kiệt, thần khí rơi phịch xuống đất.
“Con kia xuống đây, phì phì… Không đừng trách tao bẻ cổ con này” Long Ca thở hồng hộc, đạp Huỳnh Ni nằm bẹp xuống nền đất ướt, hung hăng đe dọa Meow Meow.
Đội mười đã vượt qua một Huyện, đã chạy được hơn nữa chặng đường. Theo đúng dự tính chỉ khoảng hơn nửa tiếng nữa sẽ đến địa chỉ mà Huấn cung cấp cho họ. Trời đã tối mịt. Làng quê hai bên đường trôi qua vùn vụt bên cửa sổ xe.
Bây giờ đã là 6:00 tối, một ngày dài đã trôi qua gần hết.
Long Ca mỗi tay đẩy một người, áp giải hai cô gái quay trở lại phân đà. Tồi hoa lạt thủ, hắn đạp hai cô ngã vào nền đất sân sau nhà, mệt mỏi cầm bình trà lên tu ừng ực. Chưa khi nào hắn phải phí sức đánh nhau như vậy a. Mẹ nó hai con đ*.
“Đại ca sao không…?” Long Tam đứng bên cạnh làm động tác cắt cổ nói. Hắn không hiểu sao đại ca không gϊếŧ luôn mà còn lôi hai cô ả về đây làm gì a? Không lẽ hắn đổi ý muốn thu phục cả ba vào dưới trướng, không thể được, phải xúi bẩy đại ca gϊếŧ đi mới được.
Long Nhị liếc mắt nhìn Long Tam, cảm thấy tên này khó sống chung a, về sau phải cẩn thận kẻo hắn đâm sau lưng lúc nào không hay đi.
Ừng ực, ừng ực.
Long Ca há họng ra “khà khà, mệt quá, mẹ nó hai đứa bây không biết hai ả này khó dây lắm a, Nhìn tay tao đi, bị như vầy là do bọn chúng đấy, mẹ kiếp, gϊếŧ thì đơn giản quá, sao có thể được” Hắn đưa cánh tay xanh xanh đỏ đỏ, da phồng thịt tái ra cho hai tên đàn em nhìn. Cánh tay này xem như tạm thời phế luôn rồi, không có mười ngày nữa tháng đừng mong dùng tay phải đi đánh đấm với ai nữa. nhấc tay thôi đã thấy một trận đau nhức tê rần rồi.
“Vậy đại ca định làm gì với ba tên này?” Long Nhị ngồi cùng bàn trà hỏi.
“Cho tụi mày đó, hành hạ hay làm gì cũng được, đừng có để hai đứa nó sống khỏe là được” Long Ca phẩy phẩy tay trái với hai tên nhị Long nói nhẹ nhàng “Tao ngồi đây xem, ha ha ha”.
Long Tam và Long Nhị liếc nhìn lẫn nhau, trong mắt Long Tam lóe lên vẻ độc ác.
“Muốn chém hay gϊếŧ thì làm đi, đừng hòng giở trò với bọn tôi” Huỳnh Ni đầu óc đã tỉnh táo lại sao mấy cú đập của Long Ca, mở miệng hét. Cô thà tự sát cũng sẽ không để bọn chúng lợi dụng mình làm bất cứ điều gì.
Nhiễm Nam nhìn chằm chằm nhị Long đang tới gần Meow Meow và Ni, cắng răn hỏi “Bọn mày định làm gì?”
“Nhị ca, theo đệ thấy gϊếŧ thì uổng quá, hai con nhỏ này đẹp như hoa hậu thế này, trước khi gϊếŧ chết hay là anh em mình chơi nát bướm đi rồi hãy gϊếŧ, thấy thế nào” Long Tam cười cợt liếc Nhiễm Nam rồi nói.
“Đệ chỉ biết có dâʍ ɖu͙© thôi sao? Hay là muốn gϊếŧ cứ gϊếŧ đi thôi” Long Nhị nhíu mày, hắn cũng không thích hành hạ người khác cho lắm, hắn thích dùng đầu óc làm việc hơn, thắng người khác bằng đầu óc mới vui hơn nhiều.
“Ý kiến hay đó, Tam đệ. Hai đứa đè ra hϊếp tới chết cho đại ca, ta ngồi đây xem, à, hai thằng kia đâu rồi, kiêu ra chơi chung cho vui” Long Ca hỏi tới chính là hai tên sát thủ trong coi phân đà này.
“Bọn nó đi Sài gòn rồi đại ca, làm nhiệm vụ ám sát ai đó rồi” Long Nhị trả lời, hiện tại cả phân đà nơi này chỉ có tam Long bọn chúng mà thôi, mấy sát thủ ở đại bản doanh ban ngày cũng tản ra, tạm thời đi đến đại bản doanh ở tỉnh khác hết rồi.
“Làm đi” Long Ca ra lệnh.
“Đại ca, chỉ hai đứa em sao chơi tới chết nổi chứ” Long Nhị nhắn nhó, hắn hơi khó chịu rồi a.
“Ha ha, nhị ca, không nổi thì dùng dị năng mà chọc vào a, đệ làm trước đây. Để đệ vào nhà lấy thêm bàn ghế ra đây, à đúng rồi, trước nhà có bộ bàn đá, rất thích hợp đêm mưa thế này đó, ha ha ha” Long Tam cười ha hả đi lấy đồ. Long Nhị cũng không tiện chống đối nữa, bắt đầu trói tay hai cô lại bằng còng băng tạo ra từ dị năng lực của hắn, sau đó loay hoay lột quần áo Huỳnh Ni và Meow Meow ra.
Long Tam dùng dị năng tạo ra hai cánh tay đất giúp hắn bưng một cái bàn đá từ sân trước ra sân sau. “Ấy, nhị ca, lột đồ phụ nữ mà cũng làm không được nữa à, sao lâu thế”
“Giỏi thì lại đây mà lột, đồ hai con nhỏ này là quần áo dính liền, tao thử xé rồi nhưng không rách nổi, cổ áo lại nhỏ như vậy, không lột xuống được” Long Nhị nhún vai hết cách nói.
“Để đệ, há há, sướиɠ mày rồi nhé thằng mập, được xem phim con heo miễn phí trực tiếp nhé.” Long Tam đem bàn đá để ngoài trời mưa, đi ngang qua Nhiễm Nam bị trói vào cột nhà vẫn không quên trêu chọc hắn.
Hai tên kéo Ni và Meow Meow ra ngoài sân, đặt hai người nằm sấp lên bàn đá, mông chổng lên trời. Mặc cho hai người giãy giụa cũng không thoát được. Sau khi đánh nhau với Long Ca, hai cô gái cũng gần như kiệt sức rồi, làm gì phản kháng lại hai tên sung sức Long Tam và Long Nhị chứ.
Mưa đã giảm bớt, chỉ còn lại lất phất, tiếng sấm sét cũng không còn nhiều nữa. Sân sau phân đà huyện A của Bàn Tay Đen sắp sửa diễn ra một màn hϊếp da^ʍ tập thể.
Long Tam thử vài lần vẫn không lột đồ Ni ra được, hắn bực hết cả người. Tuyệt Biến Tố Y của Ni biến thành một bộ đồ là quần tây áo thun, kín từ trên xuống dưới. Không có kẽ hở nào cho hắn làm bậy được cả. Nóng máu lên, hắn ép cô ngồi xuống nền đất ướt, lưng thon tựa bàn đá, mông căng bị bùn đất trây vào, Tuyệt Biến Tố Y không thấm nước nhưng cũng bị dính lấy đất cát. Hắn nắm tóc cô giật ngược lên, bị đau Ni đành há họng kêu hét “A”.
Long Tam vạch quần hắn ra, cây giống của liền đón gió lớn lên, giật tưng tưng dưới trời mưa như con trâu điên thấy cờ đỏ chuẩn bị tông tới vậy.
Meow Meow học theo Ni, ngay tại chỗ biến Thú Y thành bộ đồ áo thun quần jean, bịt hết đường không cho Long Nhị hãʍ Ꮒϊếp mình. Tên này chỉ có thể bắt chước Long Tam, quay người cô lại, đặt cô lên bàn đá, một tay nắm đầu cô nhấn xuống, chuẩn bị cho đút hàng vào họng cô. Cạnh hai bên hàng to như chuối sứ của hắn là hai thanh băng kẹp song song, hắn sợ Meow Meow điên lên, cắn đứt hàng của mình a. Không biết tên Long Tam nghĩ gì? Không sợ cô gái kia nhai hàng của hắn như ăn giò cháo quẩy sao chứ?
“Khốn kiếp, không thể nhịn được nữa, lũ chó chết tụi bây” Mặt Nhiễm Nam vì tức giận mà đỏ lên.
“Hừ, không nhịn thì mày làm được gì, ha ha, tam đệ cứ chơi thoải mái, để đại ca cho hắn xem rõ hơn” Long Ca hừ lạnh, cởi trói xích sắt cho Nhiễm Nam, nắm đầu hắn kéo ra ngoài mưa, đẩy mặt hắn sát vào mặt Ni để hắn nhìn rõ Long Tam đang đút “trụ kình thiên” vào miệng Ni, bắt cô ngậm lấy.