Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sổ Ước Luân Hồi

Chương 120: Một VS Ba. Trúc Cơ Kỳ Đại Chiến.

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhiễm Nam nghe thấy giọng nói lạ hoắc vang lên thì cũng rất ngạc nhiên. Cố quay đầu lại để nhìn xem là ai. Cử động nhỏ vậy thôi cũng khiến hắn đau đớn nhe răng nhếch miệng. Dù nãy giờ Mệnh Lực cũng rất cật lực chữa trị toàn thân cho hắn. Thế nhưng bề ngoài thì đã lành lặn nhưng bên trong vẫn còn rất nhũn nhão.

Trong vũ trụ bốn loại tu luyện. Luyện Hồn, luyện Linh, luyện Thể và luyện Mệnh. Luyện Thể giúp cơ thể chắc chắn bền vững vô cùng, thiên về ngạnh công, bạo lực chiến đấu. Luyện Mệnh Lực như Nhiễm Nam cũng giúp cơ thể vũng chắc, có một phần giống với luyện Thể thế nhưng không thể cứng cáp bằng. Bù lại Mệnh Tu có sức hồi phục rất kinh người. Bàn về đánh nhau tàn nhẫn bạo lực thì Mệnh Tu còn xếp trên cả Thể Tu. Nhưng mà cho dù lúc này Nhiễm Nam tăng cấp đến cấp 30 hắn cũng không thể trong thời gian mấy phút mà phục hồi đến mức có thể đứng lên được.

Linh hồn tên mập tỉnh táo nên hắn thử ước từ Sổ Ước một lượng Mệnh Lực khổng lồ để hỗ trợ chữa thương. Đáng tiếc điều ước lại không thành. Liên tục hạ yêu cầu của điều ước. Đến điều ước thứ ba cuối cùng Nhiễm Nam cũng nhận được một lượng Mệnh Lực khổng lồ như ý của hắn thế nhưng khiến hắn khóc không ra nước mắt là mớ Mệnh Lực này lại là loại cơ bản cấp 1. Lượng thì nhiều mà cấp thì không đủ khiến hắn hồi phục một miếng da cũng không đủ bởi vì cơ thể hắn đã bị Mệnh Lực làm cho tiến hóa mạnh mẽ hơn rồi. Giống như hai miếng sắt dính nhau bằng keo 502 vậy, bây giờ tróc keo, đem cơm nguội tới dán lại thì có tác dụng gì?

Nhiễm Nam rất muốn hỏi lý do là tại sao? Sổ Ước như nghe được tiếng gào thét phản đối của hắn. Trên trang giấy liền hiện lên mấy chữ “Mọi thứ từ căn bản. Cao cấp tự tiến hóa lên” khiến hắn đọc được mà tức muốn hộc máu. Còn may, lúc này có người xuất hiện cứu hắn.

“Đại tá Khá?” Nhiễm Nam nhìn thấy một quân nhân khí huyết mạnh mẽ, ánh mắt cương trực đang bay lơ lửng giữa không trung gần hắn. Ông ta cũng là dị nhân hoặc tu tiên giả sao?.

Cạnh ông có hai nam một nữ cũng bay lơ lửng bên cạnh. Toàn bộ điều là lão giả nhưng lại quắc thước. Rất đẹp lão. Trên người ba người này có một sự áp lực giống như Quách Phong vậy. Điều là tu tiên giả trúc cơ kỳ.

Quách Phong một chân đạp lên lưng Nhiễm Nam phòng khi hắn lại bỏ chạy. Lão ta ngẩng đầu lên nhìn, bình chân như vại nói:

“Nhị Quốc Vệ, Tứ Quốc Vệ và lão Ngũ Quốc Vệ trong Ngũ Đại Quốc Vệ, còn có một viên đại tá nữa. Các người là thế lực sau lưng thằng nhóc này sao? Không đúng a. Nếu hắn là người của ngũ đại gia tộc các ngươi thì...”

Lão nói tới đây thì ngưng bặt. Đúng vậy, nếu tên này mà là thuộc vào Ngũ Đại gia tộc thì bọn họ từ lâu đã có một đội quân tu cái công pháp kia rồi mới đúng. Hoặc là cái công pháp đoàn đội kia là tên mập mới tìm thấy gần đây. Điều này càng phi lý. Rõ ràng công pháp đó đã được dịch thành tiếng Việt. Vậy nói rõ nó đã được nghiên cứu từ lâu lắm rồi. Hay là gần đây mới được dịch xong cho nên Ngũ Đại gia tộc chưa có thử nghiệm liền bị tên này trộm đi. Lần này ba lão già trúc cơ kỳ này đến đây chính là để thu hồi lại công pháp?

Ông ta cũng biết dưới tay Ngũ Đại Quốc Vệ có một đội quân tu tiên cấp thấp, thế nhưng lũ đó học thứ công pháp khác, cũng không thích hợp đoàn đội phối hợp như bản công pháp mà Nhiễm Nam lộ ra khi ở Ẩn Viện.

Nếu vậy thì càng không thể để tên mập này thoát khỏi tay mình được. Một là mình cần công pháp đoàn đội đầy đủ. Hai là càng không thể để Ngũ Đại Quốc Vệ nắm trong tay công pháp này. Họ và Quách Gia không tính là kẻ thù nhưng vẫn là có cạnh tranh với nhau không ít đâu.

“Nhóc mập. Biểu hiện không tệ a. Từ đâu mà cậu có nhiều bom hạch nhân mini như vậy, còn cổng không gian kia nữa?” Lão ngũ Quy Vệ hiếu kỳ nhìn Nhiễm Nam hỏi. Lúc trước Nhiễm Nam gửi định vị trực tuyến cho bốn người bọn họ đi đến. Sở dĩ lần này ba người trong năm người Ngũ Đại Quốc Vệ ra quân chính là sợ Quách Gia xuất ra tu tiên giả cấp cao. Quả thật họ đã đoán đúng, lão bất tử cấp cao nhất Quách Gia tự mình ra mặt.

Khi họ còn chưa tới nơi thì tín hiệu lại bị ngắt. Lúc đó Nhiễm Nam đang đánh nhau với Lôi Ca, điện thoại đành phải cất vào Bao Tay Trữ Vật. Lúc Nhiễm Nam lấy điện thoại định quay lại video “gϊếŧ gà dọa khỉ” thì bị lão Quách chen ngang. Điện thoại cũng rơi ở đó. Bọn họ đi theo GPS chia sẻ từ Nhiễm Nam nhưng chưa tới nơi để giúp tên này thì bom hạch nhân mini nổ to khiến cả bọn giật mình bay gấp sang. Lúc này Nhiễm Nam lại bị Quách Phong truy đuổi vào nội thành. Bốn người lại tới chậm một bước.

Nhiễm Nam giằng co với Quách Phong. Kích nổ tiếp bom hạch nhân mini gây động tĩnh không nhỏ khiến nhóm bọn họ đã theo tới nhưng có điều lại ở từ xa quan sát chứ chưa vội cứu người. Dù sao chỉ là đại tá Khá giới thiệu. Ba người của Ngũ Đại Quốc Vệ cũng phải xem xét biểu hiện xem có xứng đáng thu nhận hay không chứ?

Mặc dù Nhiễm Nam toàn thân được Ảo Y che đậy nhưng bốn người vẫn nhận ra được thương thế cực nặng của hắn. Nội việc hắn nằm im không nhúc nhích nổi là biết. Nhìn thấy Nhiễm Nam trốn vào Thời Không Giới bất thành và sức sống dai nhách. Mọi người điều sợ hãi than thở không thôi. Lúc này họ mới quyết định ra tay cứu hắn.

“Các vị là thế lực tu tiên mà đại tá Khá nhắc đến sao? Các vị ta cũng hơn 19 tuổi rồi, không còn là thằng nhóc nữa” Nhiễm Nam truyền âm linh hồn lực trao đổi với cả ba người bên cạnh đại Tá.

Cả ba gật đầu một cái. Lão ngũ lên tiếng “Nơi này không thích hợp dây dưa. Lão bất tử Quách Phong hôm nay nể mặt bọn ta, thả thằng nhóc này một lần được chứ?”

“Hừ, mơ tưởng. Cả năm người Ngũ Đại Quốc Vệ các ngươi hợp sức lại thì may ra còn là đối thủ của ta, chỉ ba người các ngươi không đấu lại ta đâu, rút đi thì hơn” Quách Phong không chút nhượng bộ, lạnh lẽo nói. Ông ta tu luyện công pháp cao cấp, hơn hẳn một bậc so với công pháp trung cấp của Ngũ Đại Quốc Vệ. Bình thường năm người hỗ trợ lẫn nhau, tăng phúc tương sinh mới đủ sức khiến ông ta thua thiệt. Bây giờ chỉ có ba người, lão không hề e ngại.

“Ha, mạnh miệng như vậy. Lão nương đã lâu không đánh nhau. Hôm nay ba chúng ta cùng lão làm nóng người một chút đi” Tứ Quốc Vệ lên tiếng. Bà ta tu luyện công pháp Hỏa hệ, tính tình nóng nảy xao động. Biệt danh lại gọi là Hắc Vệ bởi vì bà thích mặc đồ toàn thân đen nhánh, lưng khoác áo choàng đen bằng hợp chất đặc biệt khó hỏng, vô cùng bền. Thân hình vẫn rất chi và này nọ. Nhiễm Nam nhìn thoáng qua còn tưởng là cô nàng 18 xuân xanh nào đó chứ.

“Đến đây đi” Hai bàn tay Quách Phong nắm lại. Chân lão vẫn vững vàng đạp chặt Nhiễm Nam dưới đất. Hai luồng linh khí màu đen như khói khiến người nghẹt thở từ hai nấm tay tỏa ra. Ở khoảng cách gần thế này Nhiễm Nam mới rõ ràng sự khủng bố của trúc cơ kỳ là như thế nào.

Trước đây đọc qua cách phân chia cảnh giới trong công pháp linh tu mà hắn ước ra thì không cảm thấy gì. Tận mục sở thị mới để hắn biết được cường độ năng lượng mà tu linh giả cấp 120, bước vào trúc cơ kỳ nó mạnh như thế, áp lực tỏa ra mạnh gấp mấy chục lần so với năng lượng Mệnh Lực cấp 30 của mình.

Hai tấm đĩa mỏng to như bánh xe bò vô hình được hình thành hai bên trái phải Quách lão. Ở giữa giống như một mặt phẳng vậy, nhưng đường viền vòng tròn bên ngoài lại có khí đen lướt dọc theo vành đĩa.

Hai cái đĩa linh khí xoay tròn cực nhanh giống như đĩa nhạc xưa được đưa vào máy phát. Tiếng không khí bị xé rách rít lên nghe nhói cả tay.

Quách Phong thi triển thủ đoạn, biến Linh Lực của lão thành hai cái đĩa bén nhọn xoay cực nhanh, phóng nhanh như “thuấn di”, không đến một phần triệu giây đã cắt ngang qua người Hắc Vệ. Sau đó chúng nó tiếp tục phóng thẳng lên trời mây ở xa xa, bay vượt qua mọi tầng mấy, biến mất vào môi trường chân không bao la của Vũ Trụ bên ngoài trái đất.

Nhiễm Nam nghẹo đầu lại nhìn lên trên không trung, trợn ngược cả mắt. Không lẽ cứu binh vừa đến bốn người thì đã chết một người rồi?

Thân ảnh Hắc Vệ bị cắt làm hai mà không chút phản ứng. Công pháp bà tu luyện có công dụng tạo ra phân thân chứa năng lượng hỏa thuộc tính. Thứ mà Quách Phong chém đứt chính là nó. Chân thân bà ta lúc này ẩn giấu ở gần đó mới xuất hiện.

Lão Nhị Quốc Vệ tu luyện công pháp Mộc hệ, tương sinh với hỏa hệ. Ông ta cũng vung tay lên. Linh lực màu xanh lục nhàn nhạt phát tán vào không khí, tỏa ra chiếm lấy toàn bộ khu vực bán kính 600 mét chung quanh.

Lão Ngũ Quốc Vệ tu luyện công pháp Thổ hệ, thiện về phòng ngự. Lão ta liền tạo ra một quả cầu thổ hệ linh lực màu nâu đất bán trong suốt bao bọc gần như toàn bộ thân hình của chính mình và Nhị Quốc Vệ, Bạch Vệ.

Phân thân hỏa hệ của Hắc Vệ bị chém đôi, tích tắc sau liền bộc phát, quần áo trên người nó liền bị đốt trụi.

Mô tả thì lâu, thực tế từ khi Quách Phong phóng ra hai đĩa linh lực bén nhọn đến bây giờ trôi qua chưa đến một giây. Phản ứng của cả bốn người điều cực nhanh.

Hai phần phân thân hỏa hệ phát ra lửa đỏ cam phóng thẳng vào mặt Quách Phong rồi nổ tung.



Ầm…

Một ngọn lửa cực nóng nổ bung ra thế nhưng nó không khuếch tán rộng rãi mà lại thu hẹp lại còn cỡ một đầu xe container. Khí lãng sinh ra đẩy đất đá dưới chân văng đi khắp nơi, đập cả lên đầu Nhiễm Nam. Toàn bộ lực phá hoại được ép ngược lại bám lên người Quách Phong.

Dưới sự nhiễm xạ của linh lực hệ mộc kí©h thí©ɧ. Lực phá hoại của phân thân hỏa hệ nổ bung được tăng phúc lên gấp đôi. Nhiễm Nam nằm ngay dưới chân lão già Quách Gia có cảm giác như lạc vào sa mạc giữa ngày hè nóng nhất vậy, khô khốc bờ môi. Gần như 90 phần trăm sức mạnh một đòn này bị Quách Phong một người hứng hết.

Lớp tường vô hình do lão tạo ra trước mặt trở thành khiên chắn bị nổ nát, nứt ra rồi vỡ vụn. Lớp tường thứ hai chặn lại hết phần sức nổ sau đó còn thừa. Quách lão vẫn không lùi lại một bước. Hoàn toàn không chút hao tổn.

“Hừ, Lão Nhị, Lão Ngũ, trợ giúp một tay” Hắc Vệ hét lớn. Bà ta phóng thẳng tới Quách Phong cực nhanh, cả Nhiễm Nam dùng mắt thường cũng không bắt kịp thân ảnh của bà.

Lão Ngũ Quy Vệ thổ hệ linh lực từ sau lớp bảo vệ bằng Linh Lực vươn hai tay ra. Năng lượng màu nâu đất cấp độ 101 tuôn ra ào ạt, bay khỏi quả cầu bảo vệ hai người. Hai cánh tay đá khổng lồ như hai chiếc xe buýt tụ lại thành hình. Trong tích tắc đấm tới trước mặt lão Quách.

Giây thứ hai giao thủ giữa Quốc Vệ và Quách Phong trôi qua một nửa. Hắc Vệ hai tay chắp lại, linh lực hỏa hệ màu đỏ cấp 102 tuôn ra phô thiên cái địa, quấn lên hai cánh tay đá. Khiến nó khô nóng lên, cứng cáp lên gắp đôi. Phát sáng rực trong đêm tối.

Hai quả đấm nóng rực khổng lồ, cứng ngắc và mạnh mẽ từ trên trời đấm xuống đầu lão Quách với tốc độ như tia sáng vậy. Không khí bị tách ra thành cơn gió thổi thành luồng gió mạnh tảng ra vùng đất trống. Nội thành không mưa nên cũng đỡ bùn đất dơ dáy hơn một chút.

Nhiễm Nam không phải là đối tượng bị đánh mà cũng cảm thấy hồi hộp thót tim khi thấy hai cú đấm đầy lửa khổng lồ hạ xuống. Trước áp lực khủng khϊếp cuốn tới. Quách Phong bình tĩnh, hai bàn tay làm thành các ký hiệu kỳ lạ. Linh lực màu đen từ đó tuôn ra cấp tốc. Linh lực cấp 120 nhanh như “the flash” biến hóa thành ba tấm khiên to tướng đen kịt mỏng lét, bốc khói đen ngùn ngụt.

Ầm.

Ầm.

Sao băng va vào núi lửa. Hai nắm đấm đá có lửa khổng lồ đập cực mạnh lên khiên đen khiến nó cong xuống.

Két két…

Lớp khiên nứt ra thành từng kẽ hở trắng, hai nắm đấm khổng lồ dưới sự điều khiển của Quy Vệ nhích nhẹ về sau rồi đấm mạnh xuống lần nữa.

Bùng… Lửa bùng lên.

Ầm… Hai đấm đập xuống.

Lảnh Cảnh…

Lớp khiên đen đầu tiên của Quách Phong bị nứt toát thành những mảnh vỡ, hóa lại thành khói đen bám lên hai cánh tay đá. Hai lớp phía sau tiếp tục đỡ lấy.

“Hừ” Quách Phong hừ lạnh. Hai cánh tay đá dưới sự tương sinh của Linh Lực Hỏa hệ và Thổ vệ trở nên mạnh mẽ hơn gây không ít phiền phức cho ông ta thế nhưng thứ ông ta cảnh giác lại là Hắc Vệ đã bay đến sau lưng ông ta.

Lão tứ Hắc Vệ hai tay chắp lại sau lưng lão. Linh lực hệ mộc của Lão Nhị vẫn tràn ngập không gian được bà hấp thụ và thu hút lại trước mặt cực nhanh, tụ vào giữa hai bàn tay. Linh lực hỏa hệ từ lòng bàn tay tuôn ra, hòa quyện vào cuốn lấy Linh Lực hệ mộc hóa thành một quả cầu như trái bưởi có từng luồng linh lực hai màu xanh lục nhạt và đỏ cam nhạt phát sáng khuôn mặt bà ta trông rất kỳ lạ và nguy hiểm.

Hai bàn tay ép vào giữa, quả cầu năng lượng giữa lòng bàn tay ép nhỏ lại như quả cam nhưng rung động năng lượng lại phát ra càng kinh khủng hơn trước. Hai màu sắc khác nhau quyện lại làm một biến thành màu xanh lợ tối rất lạ. Nhiệt độ tỏa ra gần mấy trăm ngàn độ C khiến mọi thứ như muốn bốc khói dù cho không có lửa đốt.

Giây thứ hai giao thủ giữa hai bên kết thúc. Hắc Vệ hai bàn tay lật ra. “Quả cam” năng lượng phóng thẳng vào lưng Quách Phong. Trước có hai cánh tay thổ hệ được hỏa hệ cường hóa đập xuống, sau có quả bom năng lượng hỏa hệ được mộc hệ tăng phúc. Trước hổ sau sói. Dồn lão Quách phải nghiêm túc đối đãi đành phải mặc kệ Nhiễm Nam không dùng chân đạp ép hắn nằm dưới đất nữa.

Giây thứ ba. Đại tá Trần Hoàng Khá chớp ngay thời cơ này. Dị năng lực từ người ông tuôn ra có màu đen tuyền. Trước mặt một lỗ xoáy tròn đen thui to như cái mặt bàn tiệc cưới xuất hiện, phát ra âm thanh xích xích kỳ lạ. Nhiễm Nam lúc này đang nằm dài trên đất khoe đường cong cơ thể bên trong bộ đồ bó toàn thân Ảo Y giật mình phát hiện bản thân hắn bị một cái lỗ xoáy tròn đen thui bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh hút lấy.

Trước mặt đại tá Khá. Nhiễm Nam chui ra từ lỗ xoáy đen mà ông ta tạo ra. Thì ra năng lực của ông là tạo hai cánh cổng để dịch chuyển vật thể trong khoảng cách ngắn. Vươn tay chụp lấy Nhiễm Nam tránh cho hắn rơi xuống từ khoảng cách vài trăm mét trên không trung. Đại tá vác hắn bay đi tránh xa chiến trường.

Quách Phong hét to “Cút hết cho lão phu”

Cả người xoay ngang. Một tay ông ta điều khiển hai tấm khen đen bay lên, đẩy ngược hai nắm đấm đá khổng lồ lên trên. Khói đen từ khiên bay lên nghi ngút. Lớp vỏ đá bên ngoài và lửa nóng của hai cánh tay như bị ăn mòn dần, từ to như hai chiếc xe buýt thì bây giờ đã nhỏ lại như hai chiếc xe du lịch mà thôi. Tốc độ bị triệt tiêu cực nhanh. Hai tấm khiên cũng nứt thành từng kẽ hở vằn vện. m thanh xèo xèo vì bị ăn mòn và tiếng bể nát lách cách vang lên như dàn nhạc giao hưởng.

Tay còn lại của lão dang ngang ra. Linh lực đen đủi tỏa ra như hớp hồn người nhìn thẳng vào nó. Lượng linh lực này nhanh như chớp biến thành một cái bàn tay đen kịt chụp lấy “quả cam” năng lượng “ép xung” của Hắc Vệ bắn tới.

Quách Phong quyết định ra tay toàn lực sau khi thấy Nhiễm Nam bị đại tá Khá cướp đi. Áo choàng tung bay loạn xạ dưới luồng khí thế từ việc giao thủ xung quanh. Mũ trùm đầu bay lật ra để lộ một khuôn mặt góc cạnh, mái tóc muối tiêu đầu đinh. Ánh mắt sắc bén như chim ưng, chòm râu bạc bên mép kéo dài tỉa tót xuống tận cằm.

“Đại tá, ba người họ có thể thắng lão già đó không?” Nhiễm Nam truyền âm bằng linh hồn hỏi.

Đại tá rất tò mò chuyện làm sao Nhiễm Nam có thể truyền giọng nói vào trong đầu ông nhưng lúc này cũng không phải là lúc bàn chuyện như vậy. Ông trả lời ngay lập tức.

“Không thể. Nghe kể trong quá khứ năm người nhóm bọn họ phối hợp đấu với ông ta mới chỉ thắng thế mà thôi. Hiện tại chỉ có ba người, chắc chắn không thể thắng được”

Giây thứ 10 của cuộc chiến trôi qua. Quách Phong mỗi tay giằng co với một chiêu. Tay phải truyền linh lực củng cố chiếc khiên đen cuối cùng chặn lại từng đấm của cánh tay đá và lửa bị linh lực của lão ăn mòn nhỏ lại hơn một nửa so với ban đầu. Tay trái điều khiển một bàn tay năng lượng chộp lấy quả cầu năng lượng của Hắc Vệ.



“Bạo” Hắc Vệ hét.

Ầm…

Két Két…

Năng lượng cầu bạo tạt, nguồn năng lượng mang sức mạnh phá hoại gấp năm đến sáu lần bom hạch nhân mini của Nhiễm Nam khi trước bùng nổ, nóng rực mấy trăm ngàn độ C.

Bùng…

Bàn tay năng lượng đen thùi của Quách Phong bị năng lượng bạo loạn bên trong do quả cầu phát nổ phồng lớn lên như cái khinh khí cầu. Không khí bị đẩy dạt ra như có gió thổi về bốn phương. Lão cắn chặt răng, hừ lạnh một tiếng. Cánh tay gồng lên, linh lực tuôn ra ào ào. Vụ nổ của năng lượng hỗn hợp hỏa mộc hai hệ bị ép thu nhỏ lại theo kích thước của bàn tay linh khí đen ngòm. Cả năng lượng bạo tạc cũng bị linh lực của lão ăn mòn làm yếu bớt.

“Hống… Khoạc… Phoẹt...”

Quách Phong quay đầu sang dữ tợn nhìn Hắc Vệ đang định bồi thêm một đòn bên cạnh. Miệng ông ta há ra, linh lực màu đen nhạt tụ lại cực nhanh biến thành một mũi nhọn như thạch nhũ lâu năm trong hang động.

“Hắc Vệ, coi chừng...” Quy Vệ và Bạch Vệ cùng lúc hét lớn. Mặc dù biểu hiện ra từ nãy giờ là ba người đang ép Quách Phong, chiếm thế thượng phong thế nhưng đó chỉ là bề ngoài mà thôi. Ba người dốc sức tấn công trong khi lão ta chỉ phòng thủ.

Phải biết linh tu thì chênh lệch giữa tấn công và phòng thủ là khá lớn. Lực sát thương lúc nào cũng cao hơn phòng thủ khá nhiều. Ba người tấn công mà chỉ ngang ngửa với ông ta phòng thủ. Một khi ông ta tấn công thì sẽ mạnh đến thế nào nữa. Mặc dù không thấy lão sử dụng linh khí như trong quá khứ lúc trước solo với năm người bọn họ nhưng sát thương tự thân của lão cũng đủ ba người ăn thảm hại rồi.

Quách Phong vận dụng Pháp và Biến, gia tăng sát thương lên gấp ba so với cơ bản của của lão ở cấp 120. Mũi nhọn lăng trùy màu đen cực tốc bị lão phun ra ngoài. Hắc Vệ hoảng hồn bay ngang qua một bên. Chỉ thiếu một milimet thôi là đầu bà ta bị đâm xuyên mà chết rồi.

Hắc Vệ sợ hãi bay ra xa thật nhanh theo hướng zigzag. Phía sau lão già Quách Phong liên tục phun phoẹt phoẹt ra mấy mũi nhọn do linh lực ăn mòn của lão biến thành nhắm vào đầu bà.

Mô tả thì chi tiết và lâu lắc như vậy nhưng thực tế thì nhanh đến mức mắt thường không thể thấy được. Có chăng quay phim rồi tua chậm mấy triệu lần thì may ra thấy được cái bóng mờ mờ của Hắc Vệ tránh né mấy bóng mờ mũi nhọn bắn theo phía sau. Tốc độ phản ứng, tốc độ di chuyển, tốc độ ra chiêu cùng với tốc độ chiêu thức bay đi của bốn người điều vô cùng nhanh.

Nhanh đến mức cả ma sát với không khí cũng không kịp bắt lửa. Không những chỉ nhanh mà lực phá hoại cũng vô cùng cường đại. Nó không biểu hiện kinh khủng như bom hạch nhân mini vì nó tập trung vào mục tiêu cụ thể hơn nhưng lực sát thương thì gấp rất nhiều lần. Nếu không phải đa số là phóng lên trời hoặc được Quách Phong tiêu trừ mà đánh lên mặt đất thì khéo đã có mấy cái hố sâu mấy nghìn mét rồi.

10 giây nữa trôi qua. Quách Phong thở khà một hơi thu công. Năng lượng bạo tạc của quả cầu và hai cánh tay đá đã bị lão giải quyết tiêu trừ biến mất. Tiêu tốn không ít năng lượng khiến ông ta cũng thấy có chút ra mồ hôi. Hơi mền mệt một chút. Ánh mắt đảo một vòng lạnh lùng cảnh cáo ba người Quốc Vệ.

“A… Thằng nhóc vô liêm sỉ” Lão ta nhìn tới Nhiễm Nam đang đứng bên cạnh cổng Thời Không Giới chỗ căn nhà hoang thì tức khí không thôi.

Nhiễm Nam sau khi nghe đại tá nói ba người Nhị Quốc Vệ, Tứ Quốc Vệ, Ngũ Quốc Vệ phần thua nhiều gấp mấy lần phần thắng thì hiển nhiên sẽ không ngồi chờ bị bắt. Kế hoạch của đại tá vốn là sẽ lợi dụng ba người thuộc Ngũ Đại Quốc Vệ cầm chân Quách Phong. Còn đại ta sẽ dùng năng lực của mình mang hắn chạy trốn.

Kế hoạch này quả thật có khả năng thành công nhưng Nhiễm Nam không tin tưởng cho lắm. Bởi vì ba người kia đã đánh không lại Quách Phong thì lấy cái gì mà cầm chân lão? Nếu lão quyết tâm bắt mình, mặc kệ ba người đó đánh lên người, chịu thiệt một chút để bứt ra đuổi theo thì làm sao chạy thoát được nổi. Tốc độ của lão cực kỳ nhanh. Lúc trước tên mập đã được “thưởng thức” rồi a.

Vì vậy hắn yêu cầu đại tá khá dùng cổng dịch chuyển đưa hắn đến bên cạnh cổng Thời Không Giới. Trốn vào trong này là chắc ăn nhất.

Lúc này Nhiễm Nam đang đứng thẳng người, quay lưng lại với cánh cổng đi vào Thời Không Giới, nhe răng ra cười với lão già Quách Phong ở tít bên kia bãi đất hoang.

Không phải hắn đã hồi phục đến mức có thể cử động mạnh và đi đứng mà là hắn dùng thần khí Khí Bảy Màu trở giúp mình. Thần khí biến thành một bộ da bó sát vào người. Nhiễm Nam chỉ cần điều khiển bộ da này cử động, đi đứng thay hắn là được. Tuy mỗi cử động điều khiến bản thân đau đớn tới nhe răng. Quách Phong thấy hắn cười lòi răng tưởng là cười nhạo lão khiến lão tức quá mà chửi nhưng thật ra là tên mập đau quá mà thôi.

“Lão già dịch Què Phong, tạm biệt, Quách Gia lần sau gặp lại. Chuyện ngày hôm nay nếu có cơ hội tiểu tử sẽ trả lại gấp mấy lần” Nhiễm Nam vươn tay ra, bốn ngón tay cụp xuống, ngón ở giữa chĩa thẳng lên chọc giận Quách Phong.

“Chạy đi đâu.” Quách Phong hét lớn. Mặc kệ ba người Ngũ Đại Quốc Vệ bay ra chặn đường. Linh lực màu đen nhạt tuôn ra hóa thành mũi nhọn mở đường khiến không ai dám chặn trước mặt.

Quách Phong cách Nhiễm Nam 100 mét. Nhiễm Nam nhảy lùi vào cổng Thời Không Giới.

Quách Phong cách Nhiễm Nam 50 mét. Lưng Nhiễm Nam chạm vào cổng Thời Không Giới.

Quách Phong cách Nhiễm Nam 1 mét, lão vươn tay ra. Nhiễm Nam gần như cả người đã chui hết vào cổng Thời Không Giới.

Bùng…

Cổng Thời Không Giới hết thời gian duy trì. Mọi thứ đang đi qua nó bị đẩy ngược lại ra ngoài. Bởi vì đi vào thì cần năng lượng hỗ trợ rất lớn nhưng từ trong đi ra thì không cần nhiều năng lượng. Thế nên để bảo đảm tính vẹn toàn của vật thể đi qua nó, trong trường hợp hết duy trì nổi, cổng Thời Không Giới sẽ tống thứ đang đi vào mà chưa hết ngược ra bên ngoài thay vì hút luôn vào trong.

Thế là Nhiễm Nam ngơ ngác, miệng cười méo xệch nhìn bàn tay Quách Phong nắm lấy cổ mình. Nhìn khuôn mặt kinh ngạc chưa hiểu chuyện gì của lão ta. Bàn tay Nhiễm Nam còn đang giơ lên ngón giữa trước mặt lão.

“Cái đệt...” tên mập chửi thề trong lòng. Lúc nào không biến mất sao lại biến mất lúc này? Ông trời ơi, ông chơi tôi à? Trong đầu Nhiễm Nam không biết chạm dây thần kinh nào mà thoáng qua một hình ảnh cực nhanh tưởng tượng. Có một tên khốn kiếp nào đó đang gõ máy tính để đăng truyện. Người này bất ngờ ngẩng đầu lên nhe răng cười độc ác với hắn như muốn nói “Mày muốn an ổn như vậy mà thoát đi, nằm mơ đi, đời mày sẽ đau khổ đủ điều, đợi rồi xem, muahahahahahaah”.

Ở góc màn hình còn hiện rõ tài khoản đăng nhập của hắn là “10508...” gì đó. Sao giống hệt tên tác giả một truyện mà hắn đọc trên mạng gần đây thế nhỉ? Chẳng lẽ sốc quá mà nhớ tới chuyện chẳng liên quan gì với hiện tại...
« Chương TrướcChương Tiếp »