Chương 110: Chơi Tiếp Sức (18++).​

Lúc này tại sân bay Tân Sơn Nhất, vẫn như ngày thường, từng chuyến từng chuyến bay bắt đầu cất cánh. Đã đến giờ, chiếc máy bay AZ000 sau khi đón tất cả hành khách vào chỗ ngồi một cách trật tự thì bắt đầu lăn bánh.

Chạy gần hết đường băng. AZ000 nhỉnh lên cao, bắt đầu rời khỏi mặt đất. Nó mang theo hơn 200 hành khách đi đến nước ngoài. Dưới tầng mây cao, âm thanh xé gió vang dội. AZ000 theo lộ trình đã định di chuyển một cách bình thường. Chợt mọi người trong khoang hành khách kinh hô một tiếng.

Tất cả hành khách mé bên trái điều nhìn ra ngoài cửa sổ. Một tòa lâu đài bằng mây xa xa phía cao trên đầu họ hiện ra, quanh lâu đài khói nhẹ lượn lờ bị gió thổi bay về một hướng trông thật hùng vĩ. Ai nấy lấy làm ngạc nhiên vô cùng. Đây là chuyện thần thoại hay cổ tích sao? Phi công cũng nhìn thấy nhưng vì bận quan sát điều khiển máy bay nên không quan sát được nhiều.

Tòa lâu đài mây trắng đang lung lay. AZ000 bay ngang qua bên dưới nó rồi đi khuất. Ai cũng trầm trồ thán phục kỳ quan hiếm có này. Từ góc nhìn xa xa, có cái gì đó từ lâu đài mây rơi xuống nóc máy bay, bị AZ000 chở đi theo.

Tạm thời bỏ qua mốc thời gian này. Sau mười ngày Nhiễm Nam đã tổ chức thành công một “gameshow” bá đạo của mình, thành công mang về một đối thủ tình địch cực mạnh cho Huỳnh Ni.

Lúc này tên mập đang ở trong Thời Không Giới, hai tay hắn giang rộng, không mặc Ảo Y, người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ khoe hàng trước mặt Meow Meow và Huỳnh Ni. May là bé Nhã Hân với Tiểu Ly đã ra ngoài chơi với “mẹ” Hồng Nhan rồi. Hiện tại cô bé có rất nhiều người thân, nỗi buồn vắng mẹ ruột cũng vơi đi rất nhiều.

“Mẹ” Meow Meow, “Mẹ” Huỳnh Ni, “Mẹ” Hồng Nhan, chú Lục Hồng Huấn, chú Nguyễn Văn Chiến, em Tiểu Ly, anh Khổ Ca, bác Lão Nhân và anh trai Nhiễm Nam. Tất cả điều là người thân của bé, yêu chiều bé khiến cô bé ngày nào cũng cười nắc nẻ.

“Em định làm thế thật hả Nhiễm Nam” Meow Meow lo lắng nói. Cái tên này, lần này bị Cục Phòng Vệ bắt lên đảo Ẩn Viện kí©h thí©ɧ khiến hắn nhận ra mình vẫn còn quá yếu.

Mấy tiếng trước hắn nhận được điện thoại của Quách Thị Hoa. Cô ả nói Quách Tuân sau khi trở về biết chuyện Nhiễm Nam đã trốn thoát thì tức giận ghê gớm. Nghe nói lần này sẽ báo lên trên nữa, có thể sẽ có lão quái vật đích thân ra tay truy tìm hắn. Áp lực bỗng chốc tăng lên khiến Nhiễm Nam muốn nhanh chóng tăng lên thực lực.

Lần này tên mập lục lại tri thức về Sáng Chế Pháp thì thấy một Pháp mới khá được nhưng lại yêu cầu mệnh lực phải đạt cấp 30 trong khi hắn mới chỉ cấp 29. Thế nên lần này hắn quyết tâm lên cấp. Chờ đợi Ý Thể thì không biết tới bao giờ, để nhanh hơn, hắn quyết định lợi dụng “bug” càng chữa thương càng lên cấp của mệnh tu.

Hai cái thần khí Khí Bảy Màu lúc này đã biến thành hình hai cái trùy nhọn hai đầu đang được Nhiễm Nam điều khiển bay vòng vòng quanh người. Nhắm mắt lại, cắn răng một cái ken két. Cơ bắp cả người căng cứng. Trước ánh mắt không nở của hai cô gái bên cạnh. Tên mập liều mạng điều khiển thần khí bay thật nhanh.

Xoẹt… Hự.

Xoẹt… Ặc.

Xoẹt… Éc.

Xoẹt… Hự.

Lịch bịch.

Hai cái thần khí bay qua bay lại cực nhanh, đâm xuyên qua người hắn từ trước ra sau rồi từ phía sau đâm ngược lại phía trước. Cả hai xuyên qua xuyên lại mấy lần cơ thể Nhiễm Nam. Huyết hoa phóng ra như ai đó xách một xô máu tạt ra vậy.

Cắn môi đến bật máu. Nhiễm Nam cụt tay tới vai, cụt chân tới háng, bụng xuyên một lỗ thủng to, xương sườn bị tông đứt, ruột gan bay hết ra ngoài, bao tử lòng thòng tại chỗ. Hắn như một cái “nhân côn” tàn tạ ngã bịch xuống nền đất. Nằm ngửa không nhúc nhích nổi.

Cơn đau sau hai giây chưa kịp cảm nhận thì bắt đầu ồ ạt kéo đến. Não Nhiễm Nam run lên bần bật. Huỳnh Ni đứng bên cạnh nhào đến, cô quỳ xuống vội dùng mệnh lực hỗ trợ hắn chữa thương. Cô đã từng hơn ba năm tự tàn kiểu này, cảm giác thê thảm không phải dành cho người đó cô biết rất rõ.

Lúc đó không có ai hỗ trợ cô chữa thương, tính ra khi đó Huỳnh Ni còn chịu khổ hơn Nhiễm Nam bây giờ nhiều. Khi đó Ni có cảm tưởng mình như là mấy loài vật bị con người ta gϊếŧ sống ngay trên bàn ăn vậy. Cảm giác vô lực gần như tuyệt vọng khi mà tự tàn xong một lần phải nằm đợi mệnh lực chậm rãi chữa trị, mọc lại cơ thể.

Cô vốn định đem kinh nghiệm đau khổ lúc trước nói với Nhiễm Nam nhưng mà nghĩ lại lại sợ hắn la rầy mình nên cuối cùng cũng thôi. Đến bây giờ tên mập vẫn chưa biết cấp độ hiện tại của Ni và những gì cô đã chịu đựng. Việc này chỉ có hai người Lục Hồng Huấn và Hồng Nhan là biết rõ nhất. Hồng Nhan còn vì cảm động tình cảm của Huỳnh Ni mà đem nó viết vào nhật ký của mình nữa.

Tiêu tốn hơn cả năm trời trong Thời Không Giới, bên ngoài đã trái đất đã trôi qua gần nửa tháng, sau bao nhiêu lần sống dở chết dở cuối cùng Nhiễm Nam cũng lên được mệnh tu cấp 30. Cái Giới Tinh thứ ba trong chốc lát được hình thành quay quanh Mệnh Châu. Dùng Hồn lực để nội thị, nhìn ba cái điểm sáng đỏ nhạt bay vòng quanh trong Mệnh Tâm, Nhiễm Nam cảm thấy được an ủi ít nhiều.

Lần này lên cấp còn khó khăn và đau khổ hơn khi trước hắn lên cấp 29 gấp nhiều lần. Quả thật Nhiễm Nam không muốn lại dùng cách này để lên cấp nữa. Chỉ có người mất hết cảm giác xúc giác mới dám dùng trò này để lên cấp thường xuyên a. Còn may là có Huỳnh Ni và Meow Meow bên cạnh cỗ vũ, tiếp thêm tinh thần cho hắn mấy lần nếu không hắn đã bỏ dỡ giữa chừng rồi.

Cấp độ đã đủ yêu cầu tối thiểu. Nhiễm Nam bắt đầu tập luyện Pháp mới có tên Ngoại Xác. Ngoại Xác có hai biến. Khi sử dụng, mệnh lực sẽ quán thâu toàn cơ thể để quét hình cấu tạo tế bào.

Sau đó lượng mệnh lực này sẽ tách khỏi người thi triển, dựa theo thông tin đã quét được bắt đầu biến hóa thành một lớp da bề ngoài, bao lấy toàn thân người đó, giúp người này gia tăng một lớp phòng ngự. Lớp xác da này khác với bình thường một chút đó là nó có hoa văn kiểu tổ ong, còn lại thì giống hệt bề ngoài của chủ nhân không khác chút gì.

Biến 1 của Pháp Ngoại Xác chỉ có một tầng với các đặc điểm như:

Chỉ tạo được duy nhất một lớp giáp xác tăng lên phòng thủ gấp ba lần duy trì liên tục cho đến khi chủ động giải trừ mới thôi.

Tiêu hao mệnh lực để tạo giáp xác không đáng kể. Thời gian vận công cần khá lâu, lên đến 1 phút mới tạo xong lớp giáp xác. Trong thời gian này Nhiễm Nam có thể tự do di chuyển không có giới hạn gì cả.

Biến thứ hai của nó lại khác hơn nhiều. Biến này có ba tầng. Các tầng từ một đến ba yêu cầu cấp độ nền của mệnh lực lần lượt là cấp 30, cấp 100 và cuối cùng là cấp 200 mới có thể vận dụng tầng 3.

Cũng giống Biến 1 thì Biến hai cũng là tạo ra một lớp giáp xác bằng da kiên cố. Tuy nhiên vẫn có những điểm khác biệt cụ thể rất rõ ràng:

Đầu tiên là mức độ phòng thủ. Lớp giáp xác của Biến 2 chỉ có thể gia tăng phòng ngự lên gấp rưỡi. Lượng mệnh lực tiêu hao mỗi khi tạo giáp xác lần lượt là 10% ở tầng 1, 5% ở tầng 2, 1% ở tầng 3.

Thoải mái hơn biến một thì ở Biến 2 này không giới hạn số lượng giáp xác cùng lúc, chỉ cần đủ mệnh lực, Nhiễm Nam có thể thi triển cả trăm cái cùng lúc cũng được. Từng lớp sẽ dính chồng lên nhau. Thời gian vận công là tức thời.

Có một hạn chế đáng nói thì đó là mỗi giáp xác của biến hai chỉ duy trì được một phút, sau một phút nó sẽ tự phân giải biến mất.

Nhìn về cơ bản thì có thể thấy Biến hai được lợi hơn rất nhiều. Thế nhưng phòng thủ không phải là tính xếp chồng lên nhau như vậy.

Biến một có lợi thế của Biến 1 mà Biến 2 thì có cái hay của Biến 2. Giả sử quy đổi các thuộc tính của Nhiễm Nam và đối thủ thành giá trị số, sau đó áp dụng lên Pháp Ngoại Xác Biến 1 và Biến 2 sẽ có thể hiểu được ưu khuyết của chúng.

Bây giờ xem như Nhiễm Nam có phòng ngự cơ bản là 100 điểm. Huỳnh Ni có chỉ số tấn công cơ bản là 200 điểm.

Biến một tạo ra giáp xác có phòng ngự 300 điểm. Huỳnh Ni sẽ đánh lên nó như là gãi ngứa.

Biến hai tạo ra 10 cái giáp xác có phòng ngự 150 điểm. Huỳnh Ni rất dễ dàng có thể đánh nát cả 10 cái giáp xác này miễn là mệnh lực của cô có đầy đủ, rồi sau đó cô có thể đập Nhiễm Nam hộc máu.

Đó chính là chỗ khác biệt của hai Biến trên. Biến hai sẽ ép Ni phải tiêu tốn nhiều thời gian hơn và mệnh lực hơn mới có thể đánh hạ được Nhiễm Nam trong khi Biến 1 giúp Nhiễm Nam đứng ở thế bất bại. Biến hai có thể giúp tên mập tranh thủ được thời gian để phản kháng hoặc là bỏ chạy nhờ vào lực đẩy do sức đánh của đối phương tạo ra.

Hai người Huỳnh Ni và Nhiễm Nam bắt đầu đuổi đánh nhau trong Thời Không Giới. Ni thể theo yêu cầu của tên mập cùng hắn tập luyện cho nhuần nhuyễn hai loại Biến này. Cô rất hâm mộ hắn. Xem ra có thời gian cô cũng nên dựa theo Pháp Ngoại Xác này để sáng tạo một Pháp chuyên về phòng thủ cho riêng Sáng Nhiệt Pháp của cô mới được.

Meow Meow đứng nhìn hai người chơi cút bắt thì bĩu môi trề ra tới tận cái cằm xinh của mình. Cô cũng bỏ đi tu luyện linh tu hệ mộc của cô. Hứ, không đếm xỉa tới hai người nữa.

Sau đó thì Nhiễm Nam cũng rời khỏi Thời Không Giới. Một lần đi ra tên này liền bước nữa chân vào quan tài, lần đầu biết thế nào là tuyệt vọng trước đối thủ không thể chiến thắng.

…..

Quay trở lại với thời gian hiện tại. Trên lâu đài mây, Meow Meow nhảy chân sáo trở vào trong khu bày tiệc có Hồng Nhan đang ngồi ăn trái cây. Đa số đồ ăn Huỳnh Ni đã cất vào Bao Tay Trữ Vật, chỉ còn một ít trái cây là sót lại do không gian chứa đồ của Bao Tay bị đầy mất rồi.

Đến bây giờ trong đó vẫn còn hơn chục cái xác người nguyên vẹn không bị phân hủy do bên trong không có vi sinh vật và không khí. Đó là xác bọn sát thủ lúc trước cô gϊếŧ ở phân đà nhỏ của Bàn Tay Đen khi Tuân Tử bắt cóc cô đem về đó. Huỳnh Ni cũng đã quên béng đi mất. Cô ít khi dùng tới Bao Tay Trữ Vật nên là cũng không kiểm tra bên trong đó có cái gì.

Meow Meow hí hửng móc từ Bao Tay Trữ Vật ra một cái đai nhìn giống như dây nịt nhưng không phải. Cả ba cũng vẫn đang khỏa thân nên cũng không cần thiết bước lột đồ. Cứ thế cô nàng vừa cười đê tiện vừa mang cái đai lên eo.



Ngoài phần dây để đeo như dây nịt thì nó còn có dây đáy nên khiến nó trông giống một cái qυầи ɭóŧ màu đen vậy. Phía trước gắn chặt một khúc “vật” vừa dài vừa tròn và vừa bự như cùm tay con gái.

Trên khúc “vật” còn có nút bấm để kích hoạt chức năng run. Ở mức tối đa nó có thể run rất mạnh, tiếng động cơ máy bên trong có thể lớn như một con chuột kiêu vậy. Đầu thứ này tròn tròn. Dọc thân có gai mềm mại nho nhỏ. Ở bên trong còn có dịch nhầy trắng đυ.t. Bấm nút là sẽ phóng tất cả dịch thể ra ngoài từ đầu của khúc “vật” một cách mạnh mẽ

Hồng Nhan thấy cô đeo thứ đó lên mà e ngại.

“Chị Meow Meow, chị đeo nó làm gì…?”

“Làm thịt em” Meow Meow trả lời thẳng thừng.

“Cứu… Em anh Nam” Nhát thấy Nhiễm Nam từ bậc tam cấp đi vào, Hồng Nhan nhảy khỏi bàn, lao vào lòng hắn. Sợ sệt nói. “Chị Meow Meow muốn đút thứ đó vào người em kìa”

Nhiễm Nam gãi gãi đầu không biết làm sao. Meow Meow không để hai người nói nhiều. Một tay lôi kéo tên mập, một tay lôi kéo Hồng Nhan đến chỗ mấy cái bàn trống bằng mây mà lại khá vững chắc.

Cả tòa lâu đài lúc này đã tàn tạ khá nhiều do mây tróc ra bay đi bớt. Bàn ghế bên trong cũng không ít cái đã hóa thành mây mù trở lại.

Meow Meow xoay người Hồng Nhan lại, ép cô nữa người trên nằm xuống trên bàn mây. Cô nàng này vẫy vùng yếu ớt nên không tránh được sự bày bố của chị đại Meow Meow.

Hai bàn tay nõn nà của Meow Meow kéo “mũm mĩm” của Hồng Nhan lên cao, canh cho đầu “thứ đồ vật” gắn với quần đai mà cô đang mang nhắm thẳng vào “mắt dọc” của Hồng Nhan. Chọc từ từ vào trong.

“Thứ đó” to bự chậm rãi tách hai mép hồng của Hồng Nhan, chui vào trong tiếng rêи ɾỉ yếu ớt của cô nàng.

“Uhh… Chị Meow Meow, tha em… ứ ứ”

Toàn bộ “đồ vật” đã chui hết vào trong Hồng Nhan. Khu vừng đồng lúa mềm mại của Meow Meow ép chặt vào cô bé của cô nàng. Hai bên cọ xát lẫn nhau.

Lúc này từ phía sau lưng Meow Meow. Nhiễm Nam cầm lấy tiểu đệ, dùng tay còn lại nâng một chân của Meow Meow lên để tiểu búp bê của cô cũng lộ ra ngoài rõ ràng. Sau đó hắn kéo phần đáy của cái đai cô đang đeo sang bên, lối vào thiên đường của chị đại liền hiện ra tươi thắm.

Đút tiểu đệ đệ vào trong lối đi. Đầu tiểu đệ của cậu ta bước thẳng đến thành trì tận cùng bên trong. Nhiệt độ ấm nóng của thằng đệ khiến Meow Meow rung mông, hé miệng kêu lên tiếng kêu gợϊ ȶìиᏂ.

Màng mỏng mới được Nhiễm Nam chữa trị xong bị huynh đệ của hắn đẩy thụng vào trong.

Pực pực… Tiếng xé rách nho nhỏ vang lên. Tiểu Nam bị màn che chắn ngang không dây vào trong được khiến Nhiễm Nam hơi nhát. Hắn sợ Meow Meow đau.

“Uhm… Đau thật á... Ah… Hóa ra đây là cảm giác mất trinh à… Đau… Ui da...Nhấp đi Nam em” Cô cổ vũ cậu chàng.

Ba người dính chồng lên nhau. Nhiễm Nam hẩy Meow Meow, Meow Meow bị tác động thì cũng thụt ra thụt vào “thứ đó” trong Hồng Nhan. Cả ba kết nối với nhau như toán học tính chất bắc cầu.

Tách.

Meow Meow bật công tắc rung cường độ mạnh nhất cho “vương dật giả” mà cô đeo. Nó bắt đầu rung mạnh kiêu rè rè khiến Hồng Nhan bị tập kích bất ngờ. Mông nàng rung lên muốn rút ra xa thì bị Meow Meow chụp eo kéo lùi lại dính chặt vào ngã ba của mình. “Vương dật giả” thuận thế đâm vào tận “cung chết” thăm hỏi tiểu bảo bảo bên trong khiến tiểu bảo bảo còn bé nhỏ e sợ co người lại.

Nhiễm Nam đằng sau Meow Meow bắt đầu gia tốc việc thúc đẩy “tinh tế”. Tiểu đệ gân guốt cọ sát mạnh mẽ bên trong cô khiến cô kêu la lớn tiếng. Một tay vịnh eo cô, tay kia rảnh rang lại với lên trên cù lét vào nách thi thoảng thì bóp lấy bánh bao của chị đại khiến cô nàng có lúc nhột nên vừa cười vừa rên.

“Em… Há há… Nhột…. Em làm cái trò gì vậy… Á ahh nhột… Ư ư hi hi… Đừng có chọc lét chị nữa mà”

“Chị ăn hϊếp Hồng Nhan của em, em chọc lét cho chị chết luôn… Ư… Sao hôm nay bươm bướm của chị khít thế?”

“Tại chị… Ư ư đang đứng, cố khép đùi… Đùi lại… Á ahh ahh cho em có cảm giác thít chặt, cho em sướиɠ đó...” Meow Meow trả lời.

Nhiễm Nam thúc một cái vào sâu trong Meow Meow thi cô cũng thúc một cái vào trong Hồng Nhan. Nhiễm Nam rút ra thì mông cô cũng lùi ra kéo theo “vương dật giả”. Giống như một bộ máy hoàn chỉnh vậy, một người động thì cả ba cùng động. Một người rên thì cả ba cùng rên. Một người đạt kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ thì cả ba cùng vui vẻ kí©h thí©ɧ.

Nhiễm Nam hẩy, Meow Meow hẩy, Hồng Nhan rên, Meow Meow rên.

Nhiễm Nam nhịp nhanh lên, Meow Meow thục nhanh thêm, Hồng Nhan nước nôi tuôn trào nhễu ra tong tỏng hòa vào bãi nước sướиɠ của chị đại Meow Meow. “Thiên thủy” thấm qua làn mây, một phần bị giữ lại một phần rơi xuống đại địa bao la bên dưới.

Hắc Vận đang lang thang tìm các cô chó, cậu chó để giao phối nhầm tu luyện Vạn Dục Môn đang thè lưỡi kêu ăng ẳng thì liền nuốt phải “nước trời” này. Đằng sau mông nó một con chó đực màu đen đang ra sức đẩy nhiệt tình.

“U… Uhh” Meow Meow khẽ thở.

“Ahh aa” Hồng Nhan hòa ca.

“Hư...” Nhiễm Nam sung sướиɠ.

“Em tăng tốc đây” Nhiễm Nam đe dọa Meow Meow thế nhưng người cảm thấy lo lại là Hồng Nhan.

“Ư… khoan khoan” Cô vội ngăn nhưng không kịp nữa rồi. Nhiễm Nam rút ra nhanh, đẩy vào thật mạnh khiến cả người Meow Meow run lên, cơ thịt nhún nhảy liên tục song song với tiếng bành bạch rõ to.

Pạch… Pập… Pạch….

Nước túa ra từ cả hai cô gái nghe xè xè cùng tiếng vang róc rách bên trong “cung chết” của cả hai. Một dòng đỏ sữa ào ạt chảy ra từ hạ thân Meow Meow, dọc theo tiểu đệ Nhiễm Nam mà nhễu xuống sàn nhà bằng mây bên dưới.

“Chị Meow Meow. Đập thủy điện của chị bị vỡ rồi kìa, nước như lũ lụt vậy” Cậu mập nói, vừa nói cũng không quên tăng tốc hất hẩy Meow Meow.

“Ha… Hà… Ư… Hồng Nhan… Của em cũng vỡ… Á… Vỡ đê rồi kìa” Meow Meow vừa thục ra thục vào Hồng Nhan thật nhanh vừa dùng bàn tay thon xinh xắn của mình day day hạt nhỏ bên trên tiểu bươm bướm của Hồng Nhan. Tay cô ướt nhẹp, cô còn đưa lên liếʍ xoèn xoẹt ngon lành.

Lâu đài mây rung động vù vù, khói mây lượn lờ ngày càng nhiều. Khắp nơi điều có thể thấy bàn ghế đang bốc hơi dần dần, cả tường thành, bậc tam cấp, mọi thứ điều đang tan ra thành khói bị gió thổi bay đi.

“Nam… Em chơi mạnh tới nỗi… Ư ư… Lâu đài sắp sập rồi kìa”

“Em chuẩn bị ban phát dinh dưỡng cho chị đây.. Hự hự” Nhiễm Nam ra sức đóng đinh nhanh và mạnh hơn nữa.

“Grừ grừ grừ grừ...” Cậu chàng gầm gừ trong cổ họng. Thân dưới như đầu con bửa củi, gật gật đâm đâm thục thục ra vào tiểu babe của Meow Meow nhanh đến nổi có tàn ảnh, không thể phân biệt rõ được nữa.

“Á…” “Á...”

Meow Meow và Hồng Nhan cùng lúc hét lớn vang dội, đến mức những hành khách trên một chiếc máy bay đang bay ngang qua bên dưới tòa lâu đài mây cũng nghe thấy xa xăm. Bọn họ còn tưởng mình gặp ảo giác, giữa bầu trời sao lại có tiếng thét da^ʍ loàn như vậy?

Bật công tắc. “Vương dật giả” rung rẩy mạnh rồi phun dịch nhầy vào đầy bên trong Hồng Nhan. Tiểu bảo bảo không né tránh được đành chịu ướt nhẹp. Cùng lúc tiểu Nhiễm Nam cũng phồng lớn lên rồi bắn thủy đạn ra đầy bên trong chị đại nhỏ nhắn xinh xắn Meow Meow.



“Chết nè” Nhiễm Nam hẩy mạnh về trước. Meow Meow bị ép tới nên cũng đẩy “vương dật” đang đeo vào sâu hơn nữa.

“Ahh” Hai cô gái lại phải rên thêm lần cuối. Tòa lâu đài chính thức sụp đổ. Dưới chân bổng hụt hẫng. Ba người Nhiễm Nam bám chặt nhau rơi xuống bầu trời bao la vạn trượng, đại địa hũn vĩ xa xăm bên dưới.

Meow Meow ôm chặt Hồng Nhan từ phía sau lưng vào lòng. “Vương dật” vẫn còn bật chức năng rung ngọ nguậy liên tục bên trong Hồng Nhan. Nhiễm Nam từ sau lưng lại ôm chặt eo Meow Meow. Tiểu đệ vẫn còn phun trào bắn phá chưa xong trong nơi ấm áp đó của chị đại.

Nhiễm Nam và Meow Meow cùng Hồng Nhan vừa co giật cực khoái vừa rơi nhanh xuống dưới.

Rầm…

Một tiếng vang chát chúa khiến mấy người hành khách ở khoảng giữa giật hết cả mình ngẩng đầu nhìn lên trần khoang chứa. Có thứ gì đó rơi mạnh lên nóc máy bay thì phải?

Ba cô cậu thanh niên rơi mạnh lên máy bay dân dụng khiến nó móp nhẹ. Tiểu đệ đang phun đạn chưa xong bị sốc nảy văng ra ngoài, tiếp tục ọc “sữa” lên mông mềm của Meow Meow.

“Vương dật giả” giảy nảy mạnh một cái khiến Hồng Nhan rêи ɾỉ một tiếng. Meow Meow cảm thấy bên dưới mình đang đầy ấp bỗng chốc trống trải thì không thích ứng lắm, rên nhẹ một tiếng kháng nghị.

Cả ba nằm chồng lên nhau trên nóc máy bay. Nghỉ ngơi một chút. Gió rất mạnh khiến ca ba phải nhờ dây leo của Meow Meow giữ chặt lại nếu không đã bị thổi bay. Meow Meow ngồi dậy lôi kéo Hồng Nhan vào sát người mình, quay sang nói với Nhiễm Nam:

“Em không được thiên vị, đút cho chị ăn ‘kem’ rồi thì cũng phải cho Hồng Nhan tí sữa đặc a”

Hồng Nhan vùng vằng lấy lệ, Nhiễm Nam cười hắc hắc nghe lời chị đại, bò tới bên canh Hồng Nhan. Hai người cụng trán với nhau đầy yêu thương khiến Meow Meow bĩu môi ghen tị.

Hai người Nhiễm Nam và Hồng Nhan ngồi đâu mặt vào nhau. Hồng Nhan từ khi quen Nhiễm Nam thì tính tình lanh lợi, đanh đá trước mặt hắn và Meow Meow xem như biến mất. Cô lúc này đang cúi đầu giả vờ thẹn thùng khiến tên mập rạo rực cả người. Thân hình nhỏ nhắn nhưng không ốm đói của cô khiến Nhiễm Nam không kìm được, nuốt nước miếng cái ực.

Kéo bên dưới Hồng Nhan đến sát tiểu đệ của mình. Ôm lưng cô kéo vào lòng. Nhiễm Nam thủ thỉ “Anh nhớ con quá, cho huynh đệ của anh vào thăm nó chút nha.”

Hồng Nhan buồn cười hi hi lên một tiếng, bàn tay nhỏ nắm lại đập yêu lên ngực hắn. “Làʍ t̠ìиɦ mà anh cũng nói được đường hoàng như vậy hả”

“Anh nói thật mà” Nhiễm Nam đút tiểu đệ vào khe hẹp dọc bé nhỏ của Hồng Nhan đã bị nông rộng ra trước đó nhờ Meow Meow. Thần trụ chui vào trơn tru trót lọt. Tiểu bảo bảo đang định nghỉ ngơi lần nữa bị làm phiền. Một ông đầu trọc bị lủng lổ trên đỉnh đầu từ ngoài cửa mái ấm của nó chui thẳng vào trong, nhìn ngó nó không thôi.

Bảo bảo cảm thấy không sợ hãi lắm. Không hiểu sao nó lại còn cảm thấy thân quen với ông đầu trọc này nữa. Nó rất muốn cười và với tay tới ôm ấp ông thế nhừng cơ thể mới 3 tháng tuổi không cho phép nó làm được điều đó nên đành thôi.

Bổng mái ấm của nó rung động lên. Ông đầu trọc bắt đầu lùi ra ngoài rồi sau đó chạy thẳng vào trước mặt nó. Ông ta làm như vậy nhiều lần khiến bảo bảo vui vẻ. Ông ấy đang chơi đùa với mình chăng? hi hi hi.

Ông đầu trọc chui ra chui vào mỗi lúc một nhanh khiến tiểu bảo bảo không hiểu ra sao. Nó cảm thấy ông ấy rất hưởng thụ việc chạy ra chạy vào như vậy. Trông thật mắt cười.

Bên ngoài Nhiễm Nam ôm chặt Hồng Nhan vào ngực mình. Bánh bao sen ngọc của cô áp lên ngực hắn mềm mại thơm ngát khiến hắn ngất ngây. Ở dưới cô chủ động phối hợp ngồi nhổm lên nhổm xuống. Ca hai ngồi trên nóc máy bay ôm nhau vận động. Dây leo ở khắp chung quanh làm điểm tựa để cả hai khỏi bị gió thổi bay.

Tiểu Nhiễm Nam bị hở ra trong gió lạnh khiến tên mập rùng mình mỗi khi Hồng Nhan nhổm mông lên. Sau đó hắn lại cảm thấy sung sướиɠ ấm áp khi cô ngồi mạnh xuống.

Hồng Nhan nhổm lên khiến trong cô hụt hẩng nên cô rất nhanh ngồi xuống. Gậy cứng chọc vào trong cô, lấp đầy từng không gian trống khiến cô thấy ấm áp no đủ lạ thường.

Hai cô cậu đóng đinh liên tục vang dội. Âm thanh da^ʍ mỹ theo gió bay đi

“Ahh a… Anh đừng dùng mệnh lực biến nó dài quá đó.”

“Để anh thăm con...” Nhiễm Nam không nghe biến tiểu đệ dài ra thêm. Hồng Nhan cảm nhận rõ đồ vật của Nhiễm Nam chọ vào người tiểu bảo bảo ở trong cô thì vừa bực vừa buồn cười. Dù sau có mệnh lực bảo vệ thì nó cũng không bị làm sao cả.

“Ư uhh a a” Cô rêи ɾỉ không ngừng.

“Con, ba vào thăm con đầy” Nhiễm Nam ôm chặt cơ thể mềm như bông của Hồng Nhan, kéo cô hạ mạnh xuống. Tiểu Nam một đường xuyên vào tận sâu thẳm.

Tiểu bảo bảo vui vẻ, cuối cùng ông đầu trọc cũng chịu chơi với mình. Khi nãy ông chỉ chui vào chui ra nhưng vẫn chưa chịu đυ.ng vào người mình. Bây giờ ông ấy đã quan tâm tới mình hơn rồi. Đầu ông ta đυ.ng vào chân mình, va chạm đó khiến mình cảm thấy thật tốt, cảm giác có người quan tâm mình thật ấm áp làm sao. Hi hi hi…

Í… Sao ông ấy ngày càng nhanh hơn rồi…

Bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch.

Nhiễm Nam nhún nhảy liên tục. Meow Meow ở sau lưng Hồng Nhan, vịn chặt cô lại cho Nhiễm Nam chủ động tấn công mãnh liệt.

“Nhan… Anh ra đây, A a a aaaaaaaaaa” Tiếng hét của hắn khiến hành khách ngồi ngay bên dưới cũng có thể loáng thoáng nghe thấy được.

Hồng Nhan rung giật nửa dưới dữ dội, cùng lúc phún thủy như mưa theo sự phun trào của Nhiễm Nam. Lúc này hắn đã vận dựng công pháp song tu lần trước dùng để cứu sống cô. Uyên Ương Mệnh Lý kích động khiến mệnh lực màu đỏ nhạt hòa vào “dịch dinh dưỡng” màu trắng đυ.c. Hai thứ hòa quyện thành một loại nhũ dịch trắng hồng.

Tiểu Nhiễm Nam phun trào liên tục. Dung dịch mới lấp đầy từng khoảng trống bên trong Hồng Nhan. Thậm chí hết chỗ chứa chúng còn chảy ngược ra ngoài nhìn như cô nàng bị phá trinh tiết vậy. Thứ dịch này nhanh chóng thấm vào cơ thể Hồng Nhan và tiểu bảo bảo. Tăng cường thể chất cho cả hai người.

Tiểu bảo bảo vui vẻ quẩy quẩy trong người Hồng Nhan. Cảm nhận đó cũng khiến cô bất chợt thấy vui lên, hạnh phúc không nên lời. Dịch thể tan ra mang tới cho bảo bảo một luồng năng lượng khỏe mạnh, ấm áp khiến nó cảm thấy cả cơ thể chưa hoàn thiện bé nhỏ của mình dường như cứng cáp mạnh mẽ hẳn lên vậy.

Đôi nam nữ ôm nhau thật chặt. Tiểu đệ đệ nằm trong lòng ấm áp của tiểu muội muội không muốn rời xa...

“Hồng Nhan...”

“Dạ...”

“Anh yêu em...”

“Dạ”

“Ọe ọe” Meow Meow làm bộ ghê tởm phát ói thể hiện sự kháng nghị của mình.

“Chị Meow Meow...” Nhiễm Nam chụp tay cô, kéo cô vào cạnh mình, vươn tay ra ôm cô chung với Hồng Nhan.

“Dẹ...” Meow Meow nhại giọng nói.

“Em yêu chị...”

“Há há… khụ khụ” Meow Meow cười phá lên khiến gió thốc vào miệng mà sặc nước miếng.

“Đi thôi, trở về dưới, trên này không khí loãng quá rồi”

“Uhm...”