Đã hiệu chỉnh nội dung truyện chương 104 trước đoạn:
Giây thứ ba của Biến 2 - Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến. Nhiễm Nam vẫn điên cuồng vận dụng Tốc Biến lên tay mình.* Mỗi ngày có 6 lần tốc biến, vừa rồi đã dùng hết. Lần này là cưỡng ép sử dụng Tốc Biến, tế bào ở hai tay không chịu nổi áp lực như vậy bắt đầu nứt toét ra, khô héo lại, ảnh hưởng đến mã ADN của gen tế bào*. Gân guốc của hai cánh tay bung ra như mấy sợi ống nước. Lửa trên người Nhị Vệ táp tới đốt nó lên xèo xèo, tỏa mùi thơm phức.
Đổi thành:
Giây thứ ba của Biến 2 - Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến. Nhiễm Nam vẫn điên cuồng vận dụng Tốc Biến lên tay mình.* Mỗi ngày có 3 lần tốc biến do khi trước đánh nhau với Long Ca lạm dụng tốc biến làm tổn thương lên mã gene, vừa rồi đã dùng hết. Lần này là cưỡng ép sử dụng Tốc Biến, tế bào ở hai tay không chịu nổi áp lực như vậy bắt đầu nứt toét ra, khô héo lại, ảnh hưởng đến mã ADN của gen tế bào.*
Gân guốc của hai cánh tay bung ra như mấy sợi ống nước. Lửa trên người Nhị Vệ táp tới đốt nó lên xèo xèo, tỏa mùi thơm phức. Lần này, mã Gene trực tiếp tổn thương lần nữa. Từ nay đến khi hoàn toàn khôi phục lại. Nhiễm Nam chỉ có thể sử dụng một lần tốc biến trong ngày mà thôi.
---0---
Bên trái Nhiễm Nam đứng đón gió. Ảo Y đã biến thành hình dạng một cái áo sơ mi dài sọc trắng xanh da trời xen kẽ. Từ cổ áo nối liền ra một nón trùm đầu màu đen. Phía dưới liền quần jean cũng xanh da trời. Hai tay hắn nắm chặt hai lưỡi đao thần khí. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào tên khổng lồ nham thạch trước mặt mình.
Bên phải Nhị Vệ trong hình dạng người đá khổng lồ to như xe tải hạng nặng, lửa lớn uốn éo từ dưới chân lên tới đỉnh đầu. Trên người có các đường rãnh ngoằn ngoèo đỏ chót, hơi nóng từ trong đó phả ra khiến không khí cũng phải rung động. Nhất Vệ biến thành hộ giáp ôm lấy toàn thân Nhị Vệ. Phong lực cùng ánh sáng liên tục nổ nhỏ lốp bốp khắp người tên khổng lồ đá nham thạch tăng phúc sức mạnh, phòng ngự và tốc độ cho hắn.
Từng cơn sóng biển từ xa đánh dạt vào bờ đá. Bỗng cơn sóng lớn cao quá hai mét xuất hiện đột ngột chồm lên nhào đến bãi đá của hai người. Nhiễm Nam và Nhị Vệ đứng khá xa mặt nước biển nên cơn sóng này sẽ không thể bao trùm lên hắn và đối thủ.
Rào rào…
Sóng lớn ập tới. Hai bên cùng động.
Bành… Phiến đá lớn dưới chân Nhiễm Nam bị hắn giẫm nát. Cả người phóng thẳng như thiêu thân lao vào lửa, nhảy thẳng về phía Nhị Vệ.
Phừng…
Lục bục…
Ầm…
Nhị Vệ cũng hạ tấn xuống tụ lực vào cặp chân khổng lồ của mình. Người đá khổng lồ như chiếc máy ủi, tay vung ra. Cả người hắn cũng nhảy tới đánh thẳng đến trước mặt Nhiễm Nam, đá biển dưới chân nổ nát tứ tung. Lửa theo cú nhảy bùng lên, nước biển quanh tảng đá nháy mắt sôi lục bục.
Chỉ chưa tới một giây. Nhiễm Nam và Nhị Vệ đã mặt sát gần mặt. Mắt thấy sẽ va chạm kịch liệt.
Bùng… Từ trong ngọn sóng lớn nói trên bỏng vươn ra hàng chục cái gì đó giống như xúc tu, dài mà uốn éo, lại to như cánh tay xe cần cẩu. Phô thiên cái địa chụp xuống hai người Nhiễm Nam cùng Nhị Vệ.
….
“Gâu, gâu, gâu” Một con chó đen thui nằm vào trong lòng của Nguyễn Văn Chiến tại nhà riêng của hắn và Thiện. Sao vụ Mr Fake, để cho an toàn hắn đã dọn nhà đi. Mua một căn nhà sang trọng ở khu quận 7 Sài Gòn làm mái ấm. Anh ta dẫn mẹ mình cùng Thiện dời về đây sống.
Ban ngày Văn Chiến vào Thời Không Giới huấn luyện các vệ sĩ, ban đêm lại tranh thủ ra ngoài chăm sóc Thiện và mẹ mình.
Thiện cũng tu linh lực được một thời gian, có chút tiến triển. Không được hưởng thời gian gia tốc như Chiến nên cô cũng chỉ mới đến cấp 3 cấp 4 mà thôi. Cô vẫn đi làm như người ta, đứng bán hàng trong một siêu thị gần nhà. Dù sao cuộc sống vẫn dư dả do tiền “mồ hôi” của mấy tay nhà giàu bỏ ra “bị” thuê vệ sĩ Đầu Gấu nên cô cũng không cần làm việc gì quá vất vả, chủ yếu là đi làm cho vui mà thôi.
Gần đây Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu gặp nhiều khó khăn. Văn Chiến cũng phải ra ngoài giải quyết nhiều việc hơn. Tên Lục Hồng Huấn coi như mất hút vào trong Thời Không Giới, ngồi thiền tu luyện quên cả ngày tháng, bỏ mặt cho Văn Chiến thay hắn quản lý công ty.
Bận rộn hơn cho nên anh ta không có thời gian chăm sóc cho thú cưng của mình nữa. Trước đây cả nhóm Huỳnh Ni có phong trào nuôi pet, Văn Chiến cũng lụm một con mèo hoang về nui cho có tụ. Mấy con pet hiện tại của cả nhóm đều bị Lục Hồng Huấn “gửi” ở nhà mới của anh ta, giao cho anh ta chăm sóc.
Con mèo hoang đó đi mất rồi, thay vào đó một con chó không biết từ đâu ra lại đến nhà. Là một con Husky. Thiện đặt tên nó là A Ngáo.
Trên thực tế con mèo hoang không đi mất. Nó chính là Hắc Vận biến thân, ôm theo Vạn Dục Môn mà tu luyện hấp thụ năng lượng cảm xúc. Sau một thời gian đã hồi phục được sơ sơ, hình thể cũng to lớn hơn, giả làm mèo không tiện.
Thế là Hắc Vận hóa thân thành chó Husky. Tiếp tục ở chung với Chiến. Ban ngày nó chạy lung tung ra ngoài tìm chó hoang để “tu luyện” làm Thiện tưởng nó bị bọn nhậu bắt mần thịt, tối đến nó lại nằm rình dưới giường hai vợ chồng Chiến - Thiện đại chiến tỏa ra năng lượng mà lén lút hấp thu. Cứ thế ngày qua ngày êm đẹp cho đến khi xui xẻo đυ.ng phải Nhiễm Nam khi tên mập này trốn vợ đi tổ chức cuộc thi tuyển bạn gái thì ngày tháng vô tư của nó mới chấm dứt. Chuyện này để sau lại nói.
….
Lý Nhượng lơ lửng giữa chừng không, tuốt trên trời cao. Gió lớn trên này thổi mái tóc cô bay bay phấp phới. Cô như một cái chấm đen nếu từ mặt đất nhìn lên. Toàn bộ đảo Ẩn Viện điều thu hết vào tầm mắt của cô.
Cô đang quan sát Nhiễm Nam bỏ chạy. Tên này chạy thật đúng là nhanh a. Được Quách Thị Hoa nhờ vả nên cô mới không ra tay bắt lại Nhiễm Nam, cũng ngắt luôn liên lạc để cấp dưới không liên lạc được nhầm về sau trốn tránh trách nhiệm.
“Có nên giúp hắn không nhỉ?” Lý Nhượng ngay lập tức nhớ tới hành động vô sĩ của tên này lúc trước với cô. Ý nghĩ thương hại định giúp đỡ vừa lóe lên liền bị cô dập tắt.
“Cứu cái con khỉ, hừ hừ, nếu mà cậu có chạy thoát được Nhất Vệ và Nhị Vệ thì cũng không yên đâu”
Lúc này Nhiễm Nam đã biết mình chạy không thoát được. Hắn định liều mạng lần nữa. Dừng chân tại bãi đá lớn bên hông đảo. Đối mặt với Nhất - Nhị Vệ. Lớn gan quay lại đối đầu.
Hai bên cùng nhún chân một cái, đều nhảy tới trước mặt nhau. Nhị Vệ đưa ra nắm đấm đá khổng lồ rực lửa, kéo theo xung lực rít gào, đập thẳng vào ngực Nhiễm Nam. Cú đấm này rất nhanh, trong nháy mắt sẽ đánh hắn trọng thương tắt thở.
Ào…
Ào…
Vun Vυ"t…
Từ cơn sóng biển bên cạnh chui ra hàng chục sợi dây leo thô to, đánh lén đến trước, bất ngờ cuốn lấy Nhị Vệ khiến hắn mất trọng tâm ngay trên không trung.
Nhiễm Nam nghiêng người nhanh chóng né được cú đấm mạnh hàng trăm ngàn newton của tên này. Lửa nóng thổi phừng phừng sát xạc qua mặt khiến làm da Nhiễm Nam cũng muốn bỏng rộp lên.
Xoay người, hai tay chập lại vào nhau. Hai cái thần khí Khí Bảy Màu hợp hai làm một, trong một phần trăm giây đã biến hình thành một cái búa khổng lồ còn to hơn voi lơn. Cán búa bị Nhiễm Nam chụp lấy. Ngay trên không cong lưng tụ lực.
Hanh.
Tiếng vang va chạm lanh lảnh vang lên. Búa thần khí được Nhiễm Nam vận dụng Biến 1 gia tăng sức mạnh tấn công đập thẳng lên người tên khổng lồ nham thạch mặt giáp vàng còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Nhị Vệ bị dây leo ướt nhẹp cuốn lấy lôi ra biển làm bất ngờ không kịp phản ứng. Nhiễm Nam lại bồi cho một búa trời giáng khiến cả thân hình khổng lồ bị đánh bay nhanh hơn nữa. Bản thân hắn không bị tổn thương gì cả nhưng trong nháy mắt này. Cả hai tên Đại Vệ điều biến sắc.
Ùm…
Nhị Vệ thân mang lửa đỏ cùng Nhất Vệ biến hình bám trên người điều rơi tòm vào mặt biển xa xăm cách bờ 200 mét sau một giây bị đánh bay.
Khói từ chỗ Nhị Vệ bốc lên nghi ngút. Tiếng gầm thét giận dữ và đau đớn vang lên như có một con quái thú dưới mặt biển bị thương vậy
Dây leo do Meow Meow đánh lén thi triển ra chỉ giữ được Nhị Vệ trong chốc lát liền bốc cháy hừng hực, quá hai giây liền tan thành tro bay tá lả. Quá cao, nhiệt độ trên người tên này là cực nóng.
Nước biển tại chỗ Nhị Vệ rơi xuống sôi lên ùng ục, ùng ục…
Meow Meow điều khiển quả cầu linh lực mộc hệ bay lên, đậu lên tảng đá bên cạnh Nhiễm Nam. Hỗn Thiến Tà Tổ và Pí Pí Vô Dang trố mắt ngạc nhiên và sợ hãi nhìn ra mặt biển xa xa, nơi vừa có một con quái vật rơi xuống.
Nhiễm Nam đạp lên thần khí Khí Bảy Màu, giống như phi kiếm, chở hắn bay ra quan sát đối thủ.
Meow Meow triệt tiêu quả cầu linh khí, để lại hai vợ chồng còn chưa hoàn hồn, vỗ Tốc Phong Dực bay lên trời cao hơn 200 mét. Cô cũng đi theo Nhiễm Nam bay ra ngoài biển.
Nhiễm Nam lo lắng nhìn vùng nước sôi lục bục bên dưới, hồi hộp chờ kết quả. Theo hắn tính, ít nhất cũng hạ được tên người khổng lồ lửa đi, tên này không lẽ rơi xuống biển mà vẫn còn vùng vẫy được sao?
Nước bỗng nhiên sôi trào lên mãnh liệt. Một cái bóng to lớn từ từ xuất hiện. Rất nhanh, không đến một giây, một quả đấm khổng lồ nghi ngút khói từ dưới biển thò lên, đánh xéo cực nhanh về phía Nhiễm Nam. Nham thạch sắt cạnh của cánh tay và nắm đấm lao đi trong không khí vang lên tiếng rít ghê người.
Bốp…
Nhiễm Nam đang bay vì lẽ đó tốc độ không đủ xoay sở. Cú đấm thôi sơn dù bị nước biển làm dịu nhiệt độ ít nhiều nhưng lực tác động của nó vẫn cực kỳ mạnh va chạm vào thân thể cậu béo.
Trong tích tắc đó, cả cơ thể hắn nằm ẹp trên nắm đấm, nữa giây sau liền bị lực đánh hất bay lên trời cao tít tắp, 400 có hơn.
Một đường máu tươi từ miệng Nhiễm Nam vung vãi trong gió biển. Mũi quẹo, răng rơi, tay chân gãy khúc. Trọng thương nát tạng. Không hôn mê. Nhiễm Nam đau đến rên cũng không nổi, đầu óc rơi vào mê muội trong chốc lát.
“Nhiễm Nam” Meow Meow đang bay trên cao thét lên hoảng sợ.
Ào…. Ào… Ào…
Tiếng nước như thác đổ vang lên. Nhị Vệ vẫn trong hình dáng người khổng lồ nham thạch từ dưới mặt nước bay lên rồi lơ lửng giữa chừng không. Lửa trên người đã bị nước dập tắt hết chín phần mười nhưng đang từ từ cháy trở lại.
Hắn ta bắt đầu bay lên đuổi theo cái xác Nhiễm Nam đang rơi xuống. Nhiệm vụ vẫn là bắt lại tên này.
Đầu óc Nhiễm Nam từ mơ hồ nhanh chóng tỉnh táo lại. Cả người như bị ép dẹp khiến hắn thấy khó thở và đau đớn vô cùng, Đưa mắt nhìn lại, chuyện gì thế kia? Tên khổng lồ này có thể bay? Thôi xong đời.
Nhị Vệ và Nhất Vệ là hai tên dị nhân hệ cường lực, cấp độ 48 và 49. Hai tên hợp thể, độ mạnh, sức bộc phá cùng đẳng cấp tạm thời còn hơn cả 50. Dĩ nhiên là có thể giống như Quách Thị Hoa, Quách Tuân, Quách Phong rồi, bất kỳ ai trên cấp độ 50 thì dị năng hoặc năng lượng của họ điều có bay vọt về tính năng. Lúc này năng lượng có thể phần nào bài xích được lực hút. Tùy vào thực lực và lực hút mạnh yếu mà họ có thể bay thấp hay cao, bay nhanh hay chậm.
Nếu là hệ cường lực thì dĩ nhiên dùng năng lượng bản thân để bay sẽ không nhanh bằng chạy bộ dưới đất rồi. Thế nên ngay từ đầu Nhị Vệ chỉ toàn dùng chân chạy đuổi theo Nhiễm Nam, khiến tên mập không nghĩ đến đối phương cũng có thể bay được.
Nam, gần hai mươi tuổi, mập, tu mệnh lực, từ trên trời rơi xuống.
Nữ, hơn hai mươi tuổi, xinh đẹp tuyệt luân, tu linh lực, bay giữa bầu trời cách mặt biển khoảng 200 mét.
Quái vật hợp thể, hơn 30 tuổi, to lớn khổng lồ, người bốc lửa, thân thể bằng nham thạch cứng rắn, thân khoát hộ giáp màu vàng, từ dưới biển bay xéo lên trời, đón đầu một tên mập đang rơi.
Một cái chớp mắt, lần nữa sắp va chạm.
“Meow Meow” Nhiễm Nam hét lớn.
Meow Meow không có nguy hiểm, tên mập hét đây là tín hiệu cùng lúc ra tay.
Một cái bóng khổng lồ mang theo ánh lửa lướt ngang qua Meow Meow bay thẳng đến Nhiễm Nam bỗng ngưng bặt lại.
Vô số dây leo từ không khí hiện lên, phô thiên cái địa quất tới. Từng sợi dây leo to tổ bố chiều rộng ngang cái bàn học bay ra cuốn lấy tay chân, mình mẩy lôi kéo Nhị Vệ trở lại mặt biển. Sợi này cháy tan thì sợi khác xuất hiện thay thế vị trí.
Nhị Vệ bắt đầu vùng vẫy. Tuy rằng dây leo rất dễ bị hắn bứt đứt hoặc đốt cháy. Nhất Vệ còn phun ra ánh sáng kèm gió bén chặt đứt dây leo nhưng vẫn không diệt xuể được. Meow Meow liều mạng đến từng phần linh khí cuối cùng trong Linh Châu.
Két… Một tiếng. Linh Châu đang cực tốc xoay tròn cũng ngưng lại. Meow Meow hết năng lượng duy trì Tốc Phong Dực. Cả người rơi thẳng xuống biển.
Nhị Vệ bị kéo lùi về sau, hạ xuống thấp gần mặt biển không tới 50 mét. Đốt sạch cọng dây leo cuối cùng trên người. Hắn lần nữa ngẩng đầu, muốn bay lên để bắt Nhiễm Nam.
Bang…
Một cái bóng khổng lồ đập lên mặt hắn. Luồng lực lượng cực mạnh liền khiến hắn không tiến mà còn bị đẩy lùi xuống mặt nước xanh bên dưới. Một vòng không khí bị đánh gợn ra phía ngoài lấy đầu Nhị Vệ làm trung tâm khuếch tán ra.
Bang. Bang. Bang. Bang. Bang. Bang. Bang. Bang. Bang. Bang. Bang. Bang. Bang. Bang. Bang. Bang. Bang. Bang. Bang. Bang. Bang. Bang. Bang. Bang. Bang. Bang. Bang.
Bang...
Nhiễm Nam cả người vô lực từ trời cao rơi tòm xuống biển. Do cơ thể trọng thương nát nhừ cơ bắp cùng nội tạng nên hắn không thể động đậy nổi. Tuy nhiên không vì vậy mà hắn không thể chiến đấu. Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến 2 lần cuối cùng được vận dụng. Hơn 57 phần trăm lượng mệnh lực trong người nháy mắt tiêu tan 35 phần trăm. Biến 2 kích hoạt. Mệnh lực từ Mệnh Tâm bay ra ngoài, cách không cùng hồn lực truyền vào hai cái thần khí Khí Bảy Màu.
Hai cái búa lớn như một căn nhà liền xuất hiện giữa chừng không. Một đầu tà, một đầu nhọn. Chúng nó dưới sự điều khiển của tên mập. Trong vòng năm giây tác dụng tăng phúc sức mạnh của Biến 2, đập cũng như chém liên tu bất tận lên đầu Nhị Vệ.
Mắt Nhiễm Nam mở trừng trừng, bất kể mệnh lực còn nhiều hay ít, bất kể cường độ cao điều khiển thần khí cử động tiêu tốn bao nhiêu hồn lực. Liều mạng thôi, không còn đường lui nữa. Bất chấp hậu quả, linh hồn tên mập trong không gian Hồn Tâm đứng đó như tượng, linh hồn lực liên tục tách ra từ thân người bay ra ngoài, biến mất vào không gian xung quanh. Đây là vận dụng hồn lực cách khổng điều khiển vật, vận dụng cường độ cao rất là hao phí lực lượng. Cả linh hồn như bị rút nhỏ một vòng vậy.
Mắt mũi bắt đầu chảy ra máu, từng giọt rỉ ra. Ngực đập liên hồi nghe như trống vỗ vậy. Chính là mệnh tuôn ra liên tục từ Mệnh Tâm để phối hợp điều khiển thần khí tốc độ cao đập xuống liên tục.
35 phần trăm mệnh lực đốt cháy để gia tăng tạm thời sức mạnh của số mênh lực còn lại, thế nên để điều khiển và chiến đấu tiếp thì vẫn phải hao tổn thêm mệnh lực mới được.
15 phần trăm.
10 phần trăm.
5 phần trăm mệnh lực còn lại.
Vô hạn tiếp cận “zero” mệnh lực. Nhiễm Nam kiệt quệ mặc cho cơ thể mình tiếp tục rơi xuống.
Hơn 50 búa được đập ra, đánh vào cùng một chỗ. Nhìn chỉ thấy một chuỗi tàn ảnh gõ lên đầu Nhị vệ mà thôi.
10 búa. Lớp hộ giáp của Nhất Vệ trên đầu Nhị Vệ nứt ra liền bị hắn chữa lành ngay tức khắc.
Búa thứ 20, búa thứ 30, búa thứ 40. Lớp hộ giáp màu vàng liên tục bị đánh nứt tới lần thứ tư trong vòng 4 giây liên tiếp khiến Nhất Vệ cố hết sức phục hồi lại. Tuy vết nứt nhỏ không đáng kể nhưng để chắp vá liền nó lại tiêu tốn không ít dị năng. Tính tới bây giờ, trong vòng chưa tới nửa tiếng đã là lần thứ năm hay sáu phải chữa trị rồi? Lần nữa chữa trị cấp tốc vết nứt toàn vẹn. Búa tiếp theo liền đập đến.
Búa thứ 45. Hộ giáp tiếp tục nứt ra một vết, độ cứng rắn cùng sức bền có vẻ đã giảm nhiều. Nhất Vệ đã mệt mỏi chậm chạp hơn trước rồi.
Năm búa còn lại xuyên qua vết nứt, đập lủng nham thạch trên đầu Nhị Vệ, lần sau sau hơn lần trước. Vì tốc độ đánh quá nhanh, 50 mét cách mặt biển này rơi xuống chưa kịp hết, chân người khổng lồ nham thạch vừa chạm mặt nước thì 50 búa của Nhiễm Nam đã hoàn thành.
Binh…
Không khí lại bí đánh tản ra một vòng rung động vô hình. Đầu nhọn búa thần khí đánh ra nhát cuối cùng vang dội đập Nhị Vệ xuyên phá mặt biển, cột nước bắn lên trời cao hơn chục mét mới thôi.
Nhị Vệ đã bị thương, nhưng không quá nặng. Hộ giáp màu vàng quá cứng bền. Dù về sao đã yếu đi nhưng bấy nhiêu búa chỉ làm đầu óc Nhị Vệ choáng váng mà thôi. Cả người hắn lần nữa bị đánh chui sâu vào lòng biển, lần này còn trầm xuống sâu hơn lần trước. Lửa trên người tắt tịt, hơi nóng tỏa ra khiến nước biển xung quanh sôi lên. Nhìn từ xa trong lòng biển giống như có một thiên thạch chìm xuống kéo theo cái đuôi đầy rẫy bong bóng nước sôi vậy.
Tõm...
Nhiễm Nam cuối cùng cũng rơi xuống biển, thây to của hắn chìm nghỉm không chút nghi ngờ. Meow Meow và hai người cộng sự kia điều lo lắng lặn xuống tìm hắn vớt lên.
….
Bịch…
Trên bãi đá ngầm khi trước Nhiễm Nam và Nhị Vệ đối mặt. Hai tên Đại Vệ bị thảy lên mặt trên một tảng đá.
Nhị Vệ dị năng Hỏa hệ pha lẫn Thổ hệ bị nước biển làm tiêu hao quá nhiều, đã biến lại thành người thường hôn mê.
Nhất Vệ vẫn còn tỉnh táo nhưng phải ra sức đỡ mấy đòn điên cuồng của Nhiễm Nam cũng đã gần hết lực. Trong lúc mơ hồ dưới biển, đang cố lôi tên Nhị Vệ ngoi lên thì bị đánh lén ngất xỉu theo.
“Ừm” Lý Nhượng liếc nhìn cả hai tên bị cô thảy nằm phơi nắng. Trầm ngâm ngẫm nghĩ. Tên mập này khá quá chứ, cuối cùng vẫn là đánh bại cả hai tên Đại Vệ. Không biết hắn ta thế nào, lúc nãy hình như bị đánh rất thảm.
….
Meow Meow linh lực cạn kiệt nên chỉ có thể bơi lội như người bình thường. Còn may là có Hỗn Thiến Tà Tổ là dị nhân hệ nước hỗ trợ cô. Vô Dang tạo quả cầu khí bao bọc cả ba. Tà Tổ dùng năng lực của mình rẻ ra sóng biển. Ba người nhanh chóng lặn xuống vớt xác mập mạp.
Nhiễm Nam vẫn mở mắt thao láo nhưng mà một cử động nhỏ thôi cũng khiến hắn nhe răng nhếch miệng. Meow Meow nhìn mà đau lòng không thôi. Cô liên tục vuốt ve khuôn mặt hắn. Tên này đang nằm trôi nổi trên không nhờ một chút xí mệnh lực trong người còn lại dùng điều khiển thần khí làm giường bay của hắn.
Tên mập lúc này đã biến Ảo Y thành bộ đồ ôm sát người như áo bơi lặn vậy, nhưng nó không trơn tuột dày cộm mà rất mềm mỏng thoải mái như làm bằng vải thường mà thôi. Đang bị thương nặng trên người nên hắn biến Ảo Y thành như vậy cho dễ thở.
“Nam, em thấy thế nào rồi?” Meow Meow hỏi.
“Chị… Hồi khí… Chúng ta vào Thời Không Giới” tên mập chụp tay cô, khó khăn nói.
Meow Meow đánh mắt với hắn ý hỏi Hỗn Thiến Tà Tổ và Pí Pí Vô Dang thì nên làm sao đây?
Im lặng trong chốc lát. Nhiễm Nam nói “Chúng ta lên mặt nước đi... em đưa cho Tà Tổ và Vô Dang thuyền. Cảm ơn hai người đã giúp đỡ, về sau có dịp gặp lại”
Hai vợ chồng Tổ - Dang cũng không hiểu Nhiễm Nam vì sau muốn lên mặt biển? ở đây tạm thời núp không tốt sao? Thuyền ở đâu ra? Meow Meow nghe vậy, biết hắn muốn làm gì, vì vậy cô cũng hối thúc Pí Pí Vô Dang điều khiển quả cầu khí di chuyển trở về chỗ trước đây ba người trốn.
Vô Dang điều khiển khối khí cầu mang theo mọi người xuyên nước dưới mặt biển, di chuyển trở lại nơi lúc trước. Ngay chỗ này ở khá sâu bên dưới là thềm đảo phía ngoài, là chỗ Meow Meow mở sẵn Thời Không Giới.
Khi đó Meow Meow kích hoạt Thời Không Giới Lệnh ở đây. Sau đó điều khiển quả cầu linh khí mộc hệ chở cả ba đi lên gần mặt biển. Mười phút sau cổng thời không mới mở ra cho nên hai vợ chồng Hỗn Thiến Tà Tổ không hề hay biết gì. Nước biển liên tục chạm vào cổng không gian bị phân giải thành phân tử nguyên bản của oxy và các loại chất khác, tống ngược trở về với biển.
Quả cầu khí to lớn trồi lên mặt biển, theo yêu cầu của Meow Meow, phần đỉnh mở ra. Nhiễm Nam tranh thủ điều khiển thần khí chở mình bay ra ngoài. Giường thần khí chớp tắt liên tục, sắp hết mệnh lực để duy trì.
“Tà Tổ, Vô Dang… Hai… Hai người tin vào… Phép thuật không?” Tên mập gân cổ lên ráng khoe khoang.
“Không tin” Vô Dang và Tà Tổ nói cùng lúc. Nếu bảo tin có quỷ quái hay không thì hai người còn tin, bởi vì dị nhân có rất nhiều loại năng lực khó hiểu và phi khoa học nên xuất hiện quỷ ma cũng không có gì lạ. Nhưng mà phép thuật thì khác, nó không chỉ giống dị năng lực để chiến đấu, phạm trù phép thuật rất rộng a. Ví dụ như biến ra vàng bạc, nhà cửa chẳng hạn. Dị năng lực là không thể làm được chuyện thần kỳ như vậy.
“Ha ha.. Ặc” Nhiễm Nam cười lên đắc ý động đến thương thế, miệng ọc máu tươi đành im bặt.
“Đừng nói nữa a, em đang trọng thương đó” Meow Meow dậm chân giận dỗi, tên này không biết mình đang bị thương rất nặng sao? Hắn chỉ là nhờ vào linh hồn lực mạnh mẽ mà tỉnh táo thôi a.
“Tôi là thần… Tiên thật đó… Xem tôi làm phép này” Nhiễm Nam vẫn cố nói khiến Meow Meow ánh mắt trách cứ hắn, lo lắng nhìn hắn.
Bum…
Một chiếc du thuyền cỡ lớn tự nhiên trong không khí hiện ra rồi rơi xuống mặt biển. Đáy thuyền đập lên đầu hắn cái bốp.
Phụt…
Đầu mập mạp gục xuống, sau khi phun một búng máu liền ngất đi. Thần khí cũng biến lại thành nguyên trạng là vòng tay rơi xuống biển. Meow Meow phải nhờ Hỗn Thiến Tà Tổ điều khiển nước biển kéo trở về giúp cô.
“Tên mập chết bầm này” Meow Meow bực mình lầm bầm. Cô và hai người kia đành kéo Nhiễm Nam lên boong du thuyền.
“Chúng ta chia tay ở đây, hẹn gặp lại” Meow Meow ôm Nhiễm Nam, quay mặt về hai vợ chồng nói.
“Hai người không về đất liền sao?” Hỗn Thiến Tà Tổ khó hiểu nghi vấn. Hai người đã mệt mỏi như vậy còn muốn làm gì nữa a?. Tuy là không tin Nhiễm Nam thi triển phép thuật biến ra du thuyền nhưng mà quả thật không thể nào giải thích được cậu ta làm thế nào. Bây giờ đã có thuyền, sao hai người không cùng đi về đất liền nhỉ?
“Không cần đâu, chúng tôi còn chuyện khác muốn làm.” Meow Meow đã hồi lại một chút linh lực. Cô định kéo tên mập cùng trở vào Thời Không Giới, ở đó dưỡng thương trước vẫn hơn là lênh đênh trên biển nhiều. Nhiễm Nam bị thương nặng sắp chết rồi, vào Thời Không Giới vẫn an toàn hơn.
Hai vợ chồng không nói động được Meow Meow nên đành thôi. Du thuyền khởi động, từ nơi hẻo lánh của đảo chạy thẳng ra ngoài tiến vào vùng biển bao la trước mặt. Cả hai tốn mất mấy ngày trời mới tìm được đúng hướng mà chạy về đất liền, tuy nhiên cũng lệch hướng rất nhiều, thay vì về đến bờ biển Vũng Tàu lại chạy thẳng xuống thành phố Nha Trang. Tiếp tục con đường hành hiệp của mình.
“Hửm?” Nhiễm Nam từ choáng váng tỉnh lại liền phát hiện mình đang được Meow Meow ôm lấy. Hai người đang được bao bọc lại bên trong một quả cầu linh lực mỏng manh, cách biệt với nước biển bên ngoài.
“May quá, em tỉnh rồi, mau lấy ra Thời Không Giới Lệnh, chúng ta đi vào” Meow Meow muốn đưa hắn vào Thời Không Giới nhưng không được. Tuy không bị lực lượng không gian ảnh hưởng vì Thời Không Giới Lệnh trong Mệnh Tâm tự động hộ chủ nhưng vì không được kích hoạt nên hắn bị kẹt lại bên ngoài, không thể theo cô đi vào trong. Thử mấy lần điều không được đành trở ra ngoài này đợi hắn tỉnh lại.
“Hừm… Đó là cổng không gian sao?” Lý Nhượng đang bồng bềnh dưới biển, từ xa quan sát hai người Nhiễm Nam, tóc cô cũng bồng bềnh theo người cô. Thấy Meow Meow đi qua cổng được mà Nhiễm Nam không qua được cô liền yên lặng theo dõi xem sao, không gắp ra tay.
Bây giờ tên mập tỉnh lại. Mắt thấy Meow Meow dìu Nhiễm Nam sắp biến mất qua cánh cửa. Nói đúng hơn là Meow Meow vòng tay qua ôm bụng hắn, xách hắn như xách con heo đi vào cổng không gian.
Lý Nhượng vội lao đến. Quả cầu gió đang bao quanh cô mở rộng. Lý Nhượng như cơn cuồng phong đẩy lui nước biển di chuyển thẳng tới Nhiễm Nam. Cô muốn giữ lại hắn, tìm hiểu xem cái cánh cổng này thứ gì rồi mới cho hắn đi.
Một phần mười giây sau, Lý Nhượng đã xuất hiện trước cánh cổng không gian. Tay cô vươn ra chụp lấy chân hắn. Tên này chỉ còn mỗi gót chân phải là chưa đi qua cổng không gian.
“Hả? Ma da nắm chân” Nhiễm Nam đã vào gần hết bên trong Thời Không Giới liền cảm thấy có ai đó chụp gót chân mình ở bên kia kéo mạnh. Nữa người hắn bị kéo giật lùi trở lại.
“Á” Meow Meow bị bất ngờ nên la lên. Cô liền vội xoay người lại chụp hai tay hắn kéo ngược trở lại.
Lý Nhượng ở bên ngoài đã lôi được nữa người Nhiễm Nam ra thì bỗng có thứ gì giữ lại tên mập này khiến cô không kéo ra được nữa. Cô hừ lạnh một tiếng, kéo mạnh một cái.
Nhiễm Nam bị lôi ra hơn 2 phần ba người, vết thương trên người bị động mạnh, máu tươi thấm ra ngoài Ảo Y, miệng hắn ở trong Thời Không Giới cũng hộc máu theo.
Meow Meow dang rộng hai chân, bàn chân đạp vào cạnh cổng không gian để lấy sức. Hai tay cô ra sức kéo tay Nhiễm Nam, cố lôi hắn ngược trở vào.
“Huấn, cậu có trong này không? đến giúp tôi một tay.” Meow Meow la lớn hy vọng có Lục Hồng Huấn ở trong này. Tên này là tên có thời gian sống trong Thời Không Giới nhiều nhất cả bọn a.
Thời Không Giới mọi vị trí điều có thể nghe rõ mồn một âm thanh ở vị trí khác. Văn Chiến cùng Lục Hồng Huấn đều nghe thấy cô hét, hai tên nhanh chóng chạy tới.
Meow Meow, Huấn và Chiến, ba người ra sức chụp tay, chụp đầu, chụp ngực tên mập đọ sức với Lý Nhượng bên ngoài kéo Nhiễm Nam trở vào lại.
“Sặc” Nhiễm Nam lại sặc một tiếng phún máu ra miệng. Nữa người trên hắn ở trong Thời Không Giới, nửa người dưới ở bên ngoài. Chân bị Lý Nhượng nắm lấy. Cứ như vậy tên mập bị dằn vặt xuyên không. Trọng thương càng thêm nặng.
“Thôi… Thôi… Mấy người chơi trò gì đây” Nhiễm Nam rên thầm trong lòng, chả còn sức để mà nói nữa.
Bỗng, mắt hắn trợn lên, khuôn mặt trướng đỏ. Ở bên ngoài, Lý Nhượng không phải là dị nhân cường lực cho nên đấu sức kéo co với ba người Meow Meow dần dần hụt hơi. Ban đầu nắm chân tên mập này bây giờ phải dùng cả người ôm lấy bụng tên này để mà lôi kéo. Tính khí cô bị khơi lên, nổi nóng quyết kéo hắn ra cho bằng được.
Dù cho như vậy, Nhiễm Nam vẫn dần dần bị kéo vào bên trong. Tay cô tuột dần, tuột dần. Ba người ở phía trong cùng đếm đến ba một tiếng, cả ba phát lực kéo mạnh một cái. Cả người Nhiễm Nam bị kéo mạnh vào trong. Tay Lý Nhượng trượt xuống cố gắng nếu kéo trở lại.
Hai tay cô chụp được một chỗ bám nào đó đang lồi lên trên người Nhiễm Nam. May quá, Lý Nhượng mừng thầm. Hai tay cô chụp lấy chỗ bám này, lôi mạnh ngược trở lại hy vọng kéo ra được tên mập khỏi cổng không gian.
“Éc” Nhiễm Nam trợn trắng mắt, lưỡi thè ra.
Thì ra trong lúc vội vàng, Lý Lượng chụp trúng “ổ trứng” của hắn, không kịp nghĩ nhiều liền dùng hết sức bình sinh kéo lấy, sợ mình lần nữa vuột tay thì tên này liền biến mất vào bên kia cánh cổng.
Ba người Meow Meow lại không hay biết, vừa kéo tên béo vào được tới thắt lưng liền bị ngưng lại, thấy vậy cả ba lại ra sức kéo.
“Ặc”. “Éc”. “Éc”. “Ặc”.
Cảm nhận bàn tay mềm mại, ấm áp, dù cách lớp vải Ảo Y vẫn có thể biết được làn da mịn màng của Lý Nhượng đang bóp “bọc trứng triệu sinh linh” của mình, Nhiễm Nam nất lên mấy tiếng.
“Tôi không muốn chết kiểu này, thảm quá a” ý nghĩ cuối cùng khi còn tỉnh táo của Nhiễm Nam lóe lên trong đầu hắn.
Tên mập chính thức hôn mê. Máu me dầm dề khắp người thấm qua kẻ của Ảo Y.