Dưới ánh nắng sớm mai, thành phố vẫn yên bình và tấp nập, nhưng trong tâm trí Sở Thiên, viễn cảnh tận thế đã rõ ràng hơn bao giờ hết. Sau khi trở về nhà, Sở Thiên lập tức bắt tay vào việc chuẩn bị. Cậu đã đặt mua một lượng lớn vật tư: thực phẩm khô, nước uống, vật dụng y tế và vũ khí cần thiết. Những chuyến hàng liên tiếp được giao đến nhà, chất đầy các kệ và phòng chứa. Nhưng việc này cũng khiến tài khoản của cậu gần như cạn kiệt, tiêu tốn hết một số tiền lớn mà cậu đã tích góp bấy lâu nay.
Dù biết rằng phải tiết kiệm, Sở Thiên vẫn quyết định đến siêu thị để mua thêm một số đồ dùng cần thiết. Cậu cần kiểm tra lại danh sách, đảm bảo không bỏ sót bất cứ thứ gì. Bước vào siêu thị, cậu lấy giỏ hàng và bắt đầu đi qua các kệ hàng, tìm kiếm những vật dụng cần thiết như đèn pin, pin dự phòng, và các loại đồ hộp khác.
Khi đang đứng trước kệ hàng bày đầy các loại thực phẩm đóng hộp, tay cầm một hộp pate, Sở Thiên bất giác suy nghĩ về khả năng đặc biệt mà mình từng có trong kiếp trước: khả năng không gian. Đó là một khả năng giúp cậu có thể lưu trữ mọi thứ trong một không gian vô hình, thuận tiện và an toàn trong mọi tình huống.
"Không biết sau khi xuyên không, khả năng này còn có thể sử dụng được không?" Sở Thiên tự nhủ, lòng đầy hy vọng. Nếu còn khả năng này, việc lưu trữ và bảo quản vật dụng sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Cậu quyết định thử ngay tại đây, trong siêu thị, khi không có ai để ý.
Sở Thiên nhắm mắt, tập trung tâm trí vào hộp pate trước mặt. Cậu cố gắng điều khiển ý nghĩ của mình, tưởng tượng rằng mình đang đưa hộp pate vào không gian trong tâm trí. Cậu cảm nhận từng dòng năng lượng chảy qua cơ thể, từng ý niệm tập trung vào mục tiêu duy nhất. Nhưng sau vài phút cố gắng, cậu vẫn không cảm nhận được sự thay đổi nào. Hộp pate vẫn nằm yên trong tay cậu, không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy khả năng không gian của cậu còn tồn tại.
Cậu mở mắt, cảm giác thất vọng tràn ngập. "Có lẽ khả năng đó đã biến mất cùng với cái chết của mình trong kiếp trước," Sở Thiên thầm nghĩ, lòng hơi chùng xuống. Nhưng cậu nhanh chóng lấy lại tinh thần. Dù không còn khả năng đặc biệt, cậu vẫn phải tiếp tục chuẩn bị. Việc quan trọng nhất là phải đảm bảo an toàn cho bản thân và những người cậu yêu quý trong thời gian sắp tới.
Với giỏ hàng đầy ắp, Sở Thiên tiến đến quầy thanh toán. Trong lúc chờ đợi, cậu tiếp tục suy nghĩ về kế hoạch của mình. Mua xe bọc thép với khả năng phòng ngự cao, tiếp cận Chi Linh và Sở Văn ngay khi tận thế nổ ra. Cậu không thể để mất thời gian và cơ hội này.
Cậu nhớ lại từng chi tiết về Chi Linh, cô gái dịu dàng, tháo vát, và đáng yêu. Cậu nhớ đến nụ cười tươi sáng và sự kiên cường của cô khi đối mặt với những tình huống khó khăn. Chi Linh không chỉ là người bạn đồng hành mà còn là nguồn động lực lớn lao cho Sở Thiên. Cậu tự nhủ mình phải cứu cô bằng mọi giá.
Cậu cũng nhớ đến Sở Văn, người đã cứu mạng cậu khi cậu gần như chết đói trong lần khủng hoảng lương thực. Sở Văn là một người đàn ông nhân hậu, luôn sẵn lòng giúp đỡ người khác dù bản thân cũng đang gặp khó khăn. Sở Thiên biết rằng mình mắc nợ Sở Văn, và cậu quyết tâm trả lại ân tình đó bằng cách đảm bảo sự an toàn cho ông.
Rời khỏi siêu thị, Sở Thiên mang theo giỏ hàng nặng trĩu nhưng lòng nhẹ nhõm hơn. Cậu đã có kế hoạch và quyết tâm để thực hiện nó. Trở về nhà, cậu tiếp tục chuẩn bị cho tương lai không mấy xa xôi. Một tương lai đầy thử thách nhưng cũng đầy hy vọng, nơi mà cậu sẽ không để những người mình yêu thương phải chịu đau khổ và mất mát.
Với tinh thần kiên định và trái tim đầy quyết tâm, Sở Thiên biết rằng cậu sẽ chiến đấu đến cùng để bảo vệ những người quan trọng nhất trong cuộc đời mình. Thời gian đang đếm ngược, và cậu sẽ không để bất kỳ cơ hội nào trôi qua vô ích.