Chương 10

Khi đêm buông xuống và thành phố dần trở nên yên bình hơn, Sở Thiên cẩn thận mở cửa ra và bước ra ngoài. Cảnh tượng kinh hoàng của những xác zombie nằm rải rác trên đường phố được ánh trăng mờ nhạt chiếu lên, tạo nên một khung cảnh vô cùng rùng rợn và bi thảm. Sở Thiên tiến tới từng xác một, tìm kiếm những viên kết tinh trong cơ thể chúng.

Mỗi lần anh cầm lên một viên kết tinh, trái tim của Sở Thiên đập nhanh hơn. Anh nhớ lại những kí ức từ kiếp trước, khi anh có thể thức tỉnh đến ba sức mạnh. Nhưng giờ đây, mọi thứ đều không chắc chắn. Không ai biết rõ quy tắc thức tỉnh là gì, và Sở Thiên không biết liệu mình sẽ thức tỉnh sức mạnh nào trước tiên, hoặc liệu anh có thể thức tỉnh được sức mạnh mới. Lần này, mọi thứ đều có thể khác đi.

Sở Thiên thu gom được mười bảy viên kết tinh từ các xác zombie. Anh trở về nhà, đóng cửa lại một cách cẩn thận trước khi ngồi xuống và đặt những viên kết tinh trước mặt. Anh nhắm mắt lại, tập trung vào việc hấp thụ năng lượng từ các viên kết tinh.

Cảm giác kỳ lạ lan tỏa khắp cơ thể anh khi năng lượng từ các viên kết tinh bắt đầu thẩm thấu vào người. Sở Thiên cảm nhận được sự thay đổi trong cơ thể, nhưng không rõ ràng như lần đầu tiên thức tỉnh ở kiếp trước. Sau khi hấp thụ xong tất cả 17 viên kết tinh, Sở Thiên mở mắt ra và đưa tay ra phía trước. Bằng ý thức, anh giải phóng năng lượng và một lỗ hổng không gian hiện ra trước mắt.

Tuy nhiên, thay vì cảm thấy vui vẻ như kiếp trước, Sở Thiên lại cảm thấy thất vọng. Anh hiểu rằng việc thức tỉnh sức mạnh không gian sẽ khiến cho việc cứu Chi Linh trở nên khó khăn hơn. Anh muốn một sức mạnh chiến đấu, một sức mạnh có thể giúp anh chống lại đám zombie và người sống.

Nhưng không sao, việc hấp thụ kết tinh không chỉ mang lại cho Sở Thiên sức mạnh không gian, mà còn kèm theo việc sức mạnh thể chất của anh tăng lên. Giờ đây, anh đã mạnh hơn một chút so với người bình thường. Anh nghĩ vậy rồi đứng dậy, đi vào kho hàng để lấy vật tư cần thiết.

Bước vào kho hàng, ánh sáng trần nhà phản chiếu trên các đồ đạc lạnh giá. Sở Thiên nhanh chóng đi qua từng kệ hàng, thu chúng vào trong lỗ hổng không gian. Trong không gian đó, mọi thứ được sắp xếp gọn gàng và cẩn thận, sẵn sàng cho cuộc hành trình sắp tới. Anh cảm thấy một cảm giác an toàn và tự tin khi thấy rằng các vật tư đã được bảo quản đúng cách.

Sau khi hoàn thành việc xếp xong vật tư, Sở Thiên lên chiếc xe đã chuẩn bị từ trước. Anh mở cửa lái xe ra ngoài và bắt đầu lái xe sâu vào trong thành phố. Cảm giác lái xe trên những con đường u tối, rộng thênh thang với những đám mây đen che phủ là một trải nghiệm kỳ lạ và gợi lên sự lo lắng. Tuy nhiên, Sở Thiên không để cho cảm giác này làm mất tập trung. Anh tăng ga, xe lao nhanh, bỏ lại những con zombie còn đang ngơ ngác đuổi theo phía sau.

Mình sẽ dừng lại ở đây và bắt đầu viết truyện trên truyenhdt.com nha