Chương 4

Chương 4

Quả nhiên tư bản giới giải trí toàn là gian thương, nhưng may là cô cũng sắp trở thành tư bản rồi.

Bên trong nhà hát không khác gì lúc mới xây, ngay cả sân biểu diễn cũng bỏ trống thì nói gì đến sân khấu và chỗ ngồi. Khương Kết Dữu thấy thế thì hiểu ngay: “Cậu muốn tôi vay tiền cậu sao?”

“Đúng là lúc đầu công ty nào cũng cần số tiền đầu tư khổng lồ.”

Khương Kết Dữu nhún vai nói: “Không sao, sau này tôi sẽ tự kiếm tiền.”

Mọi thứ còn trống trải lắm nên Khương Kết Dữu không đi dạo nữa mà đi tới sân sau - nơi cô ở. So với bất cứ thứ gì thì Khương Kết Dữu càng mong chờ vào nơi cô sẽ sống sau này hơn.

Sau khi mở khoá vân tay và bước vào, Khương Kết Dữu lập tức được nội thất bên trong chữa lành. Cái chiêu chê trước khen sau này quả thật vô cùng hữu dụng, chí ít thì cô cũng rất hài lòng nội thất trong này sau khi nhìn thấy cái phòng thô sơ trước đó. Dù sao thì tối cô cũng đi ngủ nên không cần nhiều thứ làm gì.

Khác xa cái sân tàn tạ lúc trước, phòng này còn trang bị sẵn chăn đệm cho cô. Khương Kết Dữu hận không thể lập tức phóng lên giường bởi cô vẫn còn đang mặc áo khoác nên không tiện nằm như vậy.

Đương nhiên Khương Kết Dữu sẽ không quên mục đích đến nơi này là gì. Cô đến thư phòng, quả nhiên tìm ra giấy phép kinh doanh ở đây, phía trên đúng là cái tên mà cô nhặt được trên đường đi.

Khương Kết Dữu ngồi trước bàn máy tính, đầu tiên chuẩn bị những thứ mà nhà trường yêu cầu, sau đó cẩn thận kiểm tra đối chiếu rồi mới xác nhận mọi thứ đã sẵn sàng. Cô còn chào giáo viên hướng dẫn trong lớp, còn hỏi lát nữa cô giao đồ đến thì phải đi đâu tìm bà ấy.

Sau khi cô gửi tin nhắn thì cả nhóm im bặt vì giáo viên hướng dẫn căn bản không để ý đến cô.

“Thôi, mình đến trường trước đi.” Khương Kết Dữu không muốn kéo dài thời gian đến ngày mai nên cô đứng dậy chuẩn bị đồ đạc lần nữa để đến trường trước. Đến đó nếu văn phòng không có ai hỗ trợ thì cô sẽ đến chỗ người khác xin giúp đỡ.

Đến đây thì vấn đề thực tập làm Khương Kết Dữu đau đầu đã kết thúc.

“Đinh—”

Khương Kết Dữu đang ngủ thì bật dậy vài giây sau khi tin nhắn reo, cô mò mẫm điện thoại trong bóng tối, đọc nhanh tin nhắn.

[Nhiệm vụ của người mới đã hoàn thành!]

[Ngài có một phần thưởng đang chờ nhận!]

[Thăng cấp lên level 2!]

[Ngài có một phần thưởng đang chờ nhận!]

Khương Kết Dữu lập tức tỉnh lại, bật đèn, dụi mắt.

Sau khi chạy đi chạy lại đến trường cả buổi chiều đến lúc về thì cô đã mệt nhoài. Cô tắm nhanh, ăn vội rồi leo lên giường ngủ ngay.

Bây giờ là khoảng 9 giờ 40, cách thời gian dự tính của hệ thống không khác là mấy.

Cái này như trò chơi gan, sau khi thể lực khôi phục thì lại có rất nhiều việc để làm, Khương Kết Dữu lên tinh thần ngay tức thì.

Cô mở ứng dụng, nó hiện ra phần thưởng mà cô muốn có.

[Khen thưởng: Mở khoá đĩa quay bất kỳ [1] lần.]

[Khen thưởng: Mở khoá đĩa quay bất kỳ [1] lần.]

Khương Kết Dữu đọc kỹ hướng dẫn, sau đó nhấn xác nhận. Con số dưới đĩa xoay ngay lập tức đổi thành ‘1’.

Sau khi nhấn thì cái đĩa quay màu xám bắt đầu xoay tròn, trái tim Khương Kết Dữu cũng xoay theo. Cô thầm cầu nguyện, nhất định phải trúng sân khấu, còn không thì là khán phòng, hai cái này rất đắt!

Sau khi nó chậm lại, Khương Kết Dữu lập tức dõi theo cái chữ [sân khấu] đang chuyển động, thậm chí cô còn muốn bẻ cái kim xuống phía dưới.

Đĩa quay dừng hẳn, kim đồng hồ chỉ vào Phòng Luyện Tập.

“Cũng ổn, cũng ổn! Phòng Luyện Tập cũng được.” Khương Kết Dữu thở phào, ít ra tay cô cũng không xui lắm.

Phòng Luyện Tập có hai phòng, ứng dụng cung cấp hai phòng luyện tập 3D, Khương Kết Dữu chọn phòng lớn nhất, bởi cô nhớ hình như phòng tập còn có phòng luyện thanh.

Còn một lần quay nữa, Khương Kết Dữu cũng không để dành mà quay ngay lập tức.

Lần này cô nhắm mắt lại, tựa hồ như vậy thì cô sẽ đối mặt với hiện thực trễ một chút. Khi âm thanh “Đinh——” vang lên, Khương Kết Dữu mở mắt ra nhìn.

“Ô che nắng quảng trường.”

“...”

Cạn lời.

Sau khi mở khóa hai địa điểm mới, cô đóng giao diện lại và đọc hướng dẫn nhiệm vụ.

Nhiệm vụ mới cần hoàn thành là ký hợp đồng nghệ sĩ. Nhiệm vụ trong cốt truyện mô tả quá trình ký kết ngày hôm nay, tất cả đều ở ngôi thứ hai.

“Ngài lái xe đến trường trung học Vĩnh Thanh và đợi nửa tiếng sau mới được nghỉ trưa…”

Tiếp theo là quá trình thuyết phục Cao Hạ Tự. Buổi tối là quá trình thuyết phục ba mẹ của Cao Hạ Tự trước khi cậu bị bắt đi.

Điều kiện rất đơn giản. Công ty sẽ không chiếm dụng thời gian học lớp văn hóa của cậu mà sẽ sắp xếp đào tạo sau giờ học và cuối tuần. Công ty sẽ chịu các chi phí phát sinh trong thời gian thực tập sinh, nhưng điều này phải có điều kiện tiên quyết là nếu công ty cho bạn giải nghệ hoặc sa thải thì không cần phải hoàn trả các chi phí phát sinh trong thời gian thực tập sinh. Nếu bạn tự mình đề nghị chấm dứt hợp đồng thì cần phải hoàn trả các chi phí phát sinh trong thời gian thực tập. Nếu ra mắt thành công thì bạn không cần hoàn trả các chi phí phát sinh trong thời gian thực tập và lương sẽ được thanh toán trực tiếp.

Ngoài ra, còn có một điều kiện lớn khác là trong vòng một tháng sau khi ký hợp đồng, nếu không thích nghi với cuộc sống tập luyện, bạn có thể chấm dứt hợp đồng bất cứ lúc nào mà không phải bồi thường thiệt hại.

Muốn thuyết phục Cao Hạ Tự không khó, bởi vì bản thân cậu đã có ý định tiến vào giới giải trí, đồng thời cậu cũng muốn phụng dưỡng ba mẹ nhiều hơn, chỉ là—

“Tại sao lại là ngôi thứ hai?” Khương Kết Dữu bối rối.

“Bởi vì nhân vật Khương Kết Dữu được sử dụng là giả, nên trong mắt đối phương, người ký khế ước với bọn họ chính là ngài, điều này giúp cho sau này ngài dễ dàng quản lý hơn, cũng khiến phụ huynh dễ dàng tin tưởng ngài hơn.”

Sau khi hệ thống trả lời xong, Khương Kết Dữu há miệng, sửng sốt một lát rồi hỏi: “... Cậu có thể giúp tôi viết luận văn và bảo vệ luận văn được không?"

“... Không được.”

Không biết vì sao, Khương Kết Dữu dường như cạn lời khi nghe hệ thống trả lời.

Im lặng thật lâu, Khương Kết Dữu mới nhớ rằng phương thức hợp đồng này sẽ phát sinh chi phí sau khi hoàn thành nhiệm vụ. Cô kéo xuống nội dung hợp đồng xem các chi phí phát sinh và thấy phí đã được tự động khấu trừ.

“... Hai mươi nghìn?” Khương Kết Dữu đếm số 0, dụi mắt sau khi xác nhận rằng mình đã đếm chính xác. Cô muốn nói gì đó nhưng cuối cùng chỉ há miệng mà không nói gì: “Quên đi, so ra cũng không khác gì ôm cục nợ 200 vạn.”

Lần này đến lượt thông báo thăng cấp lên Level 2, Khương Kết Dữu nhấn vào phần giải thích để hiểu. Mở khóa phần trong nhà được liên kết với Level 2, chỉ có thể mở khóa xuống một cấp.

Ví dụ như trong nhà hát, việc mở khóa là do hệ thống “tặng” nên sau khi đạt Level 2, bạn có thể mở khóa nhiều phần trong nhà khác nhau, miễn là có đủ tiền, nhưng nếu muốn mở khóa tòa nhà công ty thì bạn cần thăng cấp thêm một chút nữa.

Số tiền cho vay từ hệ thống không phải vô hạn, là tăng dần theo từng level. Hiện cô đã ở Level 2 nên có thể vay 300 vạn từ hệ thống. Một khi số tiền này được sử dụng hết, không còn cách nào khác ngoài việc trả nợ và thăng cấp.

Nhưng giá trị kinh nghiệm này không minh bạch nên Khương Kết Dữu không biết mình phải hoàn thành bao nhiêu nhiệm vụ để đạt đến Level 3. Cô nhìn vào bảng nhiệm vụ, trên đó hiển thị các nhiệm vụ mới, có bảng tuyển dụng nhân viên và giáo viên, ngoài ra còn có các thực tập sinh mới đã được ký hợp đồng.

Vì người đầu tiên cô ký hợp đồng là idol nên các nhiệm vụ ký tiếp theo của cô cũng thay đổi tương ứng.

[Nhiệm vụ: Ký hợp đồng năm thực tập sinh nam [1/5]]

Cô đã ký một cái nên cần ký thêm bốn cái nữa.

Lúc này, cô cần sắp xếp lại một chút. Số tiền vay còn lại chưa đến một trăm vạn, đồng thời phải mở khóa một số khu vực trong nhà khi hoàn thành việc ký kết và tuyển dụng, vì cô phát hiện ra rằng phòng tắm cũng phải mở khóa bằng tiền!

Khương Kết Dữu cắn răng nói: “Mở cửa phòng vệ sinh ở hậu trường trước đi!”

Cũng may phòng vệ sinh và phòng tắm ở cùng một chỗ, nếu không cô thật sự có thể phá hủy hệ thống.

“Đinh—”

Một tiếng nhắc nhở vang lên, phòng vệ sinh ở hậu trường được mở khóa.

Sau khi nhấn vào phòng vệ sinh, cô phát hiện có thể nâng cấp. Tất nhiên cũng sẽ tốn tiền để nâng cấp, nhưng hiện tại cô cảm thấy không cần thiết. Phòng vệ sinh được chia thành nam và nữ, có năm nhà vệ sinh ngồi xổm, phòng tắm không phải bên trong mà ở bên cạnh nên không cần lo lắng về mùi hôi. Ngoài ra còn có năm phòng tắm.

Hiện tại Khương Kết Dữu cảm thấy nó trông rất sang trọng.

“Mở khóa phòng vệ sinh tốn 70 nghìn, vậy chúng ta còn lại 91 vạn. Ký hợp đồng thực tập sinh tốn 80 nghìn, còn tuyển dụng thì thế nào?” Khương Kết Dữu tính toán xong hỏi hệ thống.

“Tuyển dụng chỉ cần có lương.”

“Cậu làm hả?” Khương Kết Dữu hỏi.

“Tôi có thể giúp ngài đăng thông tin tuyển dụng, ngài cần đến phỏng vấn.”

Khương Kết Dữu không khỏi nhớ lại sáu loại bảo hiểm và một quỹ hưu, hai ngày nghỉ cuối tuần và một công việc từ chín đến năm giờ.

Rất tốt, cô tin rằng chắc chắn sẽ có nhiều người động lòng.