Động tác Tần Phi quá nhanh, Giang Ninh không kịp phản ứng, liền đứng ngây ngốc tại chỗ.
Tần Phi cảm giác Giang Ninh có chút luống cuống khϊếp sợ, trong lòng nhất thời mừng thầm, miệng dùng sức, mυ"ŧ lên môi Giang Ninh, đầu lưỡi chui vào trong, cùng đầu lưỡi Giang Ninh liếʍ hút trêu chọc.
Giang Ninh chỉ bối rối trong chốc lát, liền phục hồi tinh thần, cậu lập tức ý thức được, chính mình ban ngày ban mặt, ở ngay trong sân trường, bị một tên đồng tính cưỡng hôn!
Đến mức độ này, cho dù Giang Ninh có giáo dưỡng tốt đến đâu cũng không nhịn nổi!
Cậu nắm chặt nắm đấm, sử dụng toàn bộ sức mạnh, đấm một quyền lên bụng Tần Phi.
“ĐM!” Tần Phi không phòng bị bị Giang Ninh động thủ, đau đến nỗi phải hét lên, ôm bụng ngồi xổm xuống đất.
Những ngày tháng Tần đại thiếu trải qua quá thoải mái, bình thường xưa nay anh không lo tình nhân sử dụng bạo lực với mình, muốn loại hình gì thì được cái đó, chỉ cần gọi điện cho Trần Đại Đầu, trong vòng một ngày Trần Đại Đầu liền đem người đưa tới cho anh. Vì lẽ đó Tần Phi gần như đã quên, đối với thẳng nam thuần khiết mà nói, đây được coi là mạo phạm.
Tần Phi bị đánh trong nháy mắt nghĩ, mùi vị Giang Ninh không tệ, có thể nếm được một ngụm, bị một quyền cũng xứng đáng, chính là tiểu tử này ra tay mẹ nó quá tàn nhẫn!
Giang Ninh mặt đỏ bừng, nắm chặt nắm tay, trong mắt tràn ngập phẫn nộ.
“Tần Phi! Cậu đừng có khinh người quá đáng!”
Giang Ninh dùng mu bàn tay lau miệng mình, trong miệng vẫn còn cảm giác mùi vị Tần Phi, thậm chí ngụm nước miếng của Tần Phi vẫn còn lưu lại trong họng, Giang Ninh ghê tởm muốn chết, “Ọe” hướng về mặt đất bên cạnh phun một ngụm nước miếng.
Động tác này khiến Tần Phi lập tức tức giận.
Mẹ kiếp, lão tử khiến cậu ghét bỏ đến mức độ này!
Trên đời này Tần Phi chưa bao giờ bị nhục nhã lớn như vậy, ngay cả nước miếng của chính mình còn bị người ta xem là vật bẩn thỉu ghét bỏ như vậy đó.
“Giả bộ thanh cao gì chứ? Nếu như cậu thanh cao, ngày hôm qua không nên theo tôi uống rượu, đưa tôi về nhà! Còn không phải vì chuyện công ty ông già nhà cậu nên mới phải cúi đầu trước mặt tôi sao? Hiện tại mới chạm cậu một chút đã giãy đong đỏng lên, bày đặt chảnh chọe! Nếu cậu có gan sao hôm qua thấy tôi không chịu đứng lên đẩy cửa ra ngoài đi! Đừng có nói với tôi cậu không thấy tâm tư tôi dành cho cậu, mẹ nhà nó làm □□ còn muốn lập đền thờ trinh tiết, nghĩ đến đã thấy ngứa mắt!”
Tần Phi người này trời sinh có một tật xấu, chính là miệng rất tiện, đặc biệt là khi anh đắc ý hoặc chịu thiệt thòi, miệng sẽ chửi cho đến khi nào về đến nhà thì thôi, chuyên tìm kiếm đối phương để thị uy, hiện tại anh lại bị Giang Ninh đánh đau đến nỗi không thể đứng thẳng lưng được, sao có thể dễ dàng buông tha Giang Ninh.
Giang Ninh gắt gao nhíu mày lại, đôi mắt lạnh lẽo nhìn anh, nhưng không lên tiếng.
Thế là Tần Phi càng hăng hái hơn, tiếp tục đắc ý: “Giang Ninh, đều là nam nhân, ngày hôm nay tôi muốn cùng cậu nói thẳng, thiếu gia đây coi trọng cậu! Cậu cứ thoải mái theo tôi, tôi sẽ cân nhắc hạ thủ nhẹ nhàng đối với công ty ông già nhà cậu, nếu như cậu còn muốn uy hϊếp, đừng trách tôi ra tay tàn nhẫn! Tôi còn không sợ cậu khinh bỉ tôi, chờ tôi đem cậu lên giường cᏂị©Ꮒ lên bờ xuống ruộng kêu cha gọi mẹ, cậu liền biết hai chữ khinh bỉ căn bản không đáng giá một xu!”
Giang Ninh luôn luôn tự nhận mình có năng lực tự tin cực cao cũng không nhẫn nhịn nổi, cậu túm lấy cổ áo Tần Phi, nhấc Tần Phi lên khỏi mặt đất, vung quyền lên muốn đánh tiếp.
Lúc này, đột nhiên Tần Phi dồn lực, nâng đầu gối lên, không hề có điềm báo trước hướng về háng Giang Ninh thúc tới.
Lần này vừa nhanh lại vừa độc!
Giang Ninh phác giác ra được động tác Tần Phi, vội vã liền chặn lại.
Cứ như thế, hai người đánh tay đôi với nhau.
Nói về đánh nhau thì Tần Phi không có kinh nghiệm gì, còn Giang Ninh nhìn qua liền biết là người đã từng có học qua võ thuật, mỗi một lần đều nhắm trúng chỗ đau mà đánh tới, hơn nữa vừa nãy Tần Phi còn trúng một quyền, lúc đó đã chịu thiệt rồi, lúc này muốn phản công, e rằng điều này rất khó.
Hai người đánh nhau mất vài phút, Giang Ninh khống chế Tần Phi xuống mặt đất, chính mình ngồi lên người Tần Phi, bóp lấy cổ Tần Phi.
Tần Phi nhìn thấy không thể cứu vãn, trong lòng mắng: CMN, lão tử không thể đánh lại tên tiểu tử này!
Giang Ninh híp mắt, thở hổn hển mấy hơi, nói rằng: “Tần Phi, anh muốn ăn đòn à!”
Lúc này Tần Phi bị Giang Ninh đánh đến nỗi đầu bù tóc rối, trên mặt trúng mấy đấm không nhẹ không nặng, hốc mắt có chút bầm tím, sắc mặt trắng bệch, cổ áo bị Giang Ninh lôi kéo mở ra, lộ ra mảng ngực trắng nõn.
Tuy rằng bộ dánh rất chật vật, nhưng trên mặt Tần Phi vẫn không phục một chút nào.
Tần Phi điều chỉnh hô hấp một chút, tiếp tục miệng tiện nói: “Ha, hóa ra cậu thích tư thế này à, đến đây, để anh dạy dỗ cưng, cái này gọi là cưỡi ngựa xem hoa.
Giang Ninh cảm giác mình ra tay vẫn chưa dùng hết sức, tên biếи ŧɦái này vẫn còn khí lực trêu đùa lưu manh!
“Tần Phi, cách xa tôi ra một chút! Nếu không lần sau tôi không dám đảm bảo sẽ không đánh gãy nát xương sườn anh.” Giang Ninh lạnh lùng cảnh cáo nói.
Tần Phi cũng không phải là tên chết nhát.
Anh đột nhiên đỉnh lên hông cậu, còn huýt sáo: “Tiểu Ninh Ninh, mông không tệ nha!”
Lúc này Giang Ninh mới phản ứng lại, tên biếи ŧɦái này đỉnh lên hai lần mô phỏng lại động tác tìиɧ ɖu͙©!
Giang Ninh bóp lấy cổ Tần Phi lực đạo tăng thêm mấy phần, nói một cách lạnh lùng: “Đừng tiếp tục chọc tức tôi, tôi không phải là người dễ trêu chọc đâu!”
Nói xong, cậu từ từ buông Tần Phi ra, đứng lên, dáng vẻ tự nhiên cầm lấy bao tennis để một bên, hướng con đường đi ngược trở lại.
Tần Phi nằm trên đất, nhìn bóng lưng Giang Ninh, cố nhẫn nhịn đau nhức trên người, cao giọng cố sức chửi: “Giang Ninh, CMN đánh lão tử xong liền phủi mông rời đi! Tôi nói cho cậu biết, lão tử sẽ còn quấn lấy cậu! Trở về phòng rửa mông sạch sẽ chờ tôi đến cᏂị©Ꮒ kêu cha gọi mẹ đê!”
Giang Ninh nắm chặt nắm tay bước nhanh đi về phía trước, cậu sợ nếu mình đi chậm vài bước, sẽ không nhịn được quay trở lại đánh tên biếи ŧɦái đến chết mới thôi.
Mãi đến tận khi thân ảnh Giang Ninh biến mất, anh lúc này mới hùng hùng hổ hổ từ trên mặt đất bò dậy, mở cửa xe, ngồi vào trong xe.
Tần Phi vuốt mắt, hỏi thăm tổ tông mười tám đời nhà Giang Ninh, lúc này mới thở ra một hơi.
Bây giờ, anh lập tức ý thức được, ngày hôm nay chính mình lập ra kế hoạch gì mà “Cố gắng trò chuyện yêu đương, cố gắng theo đuổi Giang Ninh” Nó thật sự quá vô nghĩa! Loại người như Giang Ninh thật không biết thân biết phận, đã vậy còn dùng bạo lực! Mẹ kiếp, cho cậu nợ tiền thuốc, khi nào kéo lên giường, mần cậu một trăm tám mươi lần coi như trả nợ!
Tần Phi tâm tình cực kỳ kém, dáng vẻ chật vật, không muốn bất luận người nào nhìn thấy anh trong tình trạng này.
Cả một buổi tối hôm đó, đám bạn ngưu tầm ngưu mã tầm mã gọi điện cho anh, hẹn anh đi ra ngoài chơi.
Đại Xuân Tử kêu to trong điện thoại: “Ta nói ái phi a, bồi trẫm đi ra ngoài tiêu khiển nào.”
Bình thường đám người này thích đùa giỡn Tần Phi, luôn luôn đùa giỡn như vậy.
Tần Phi không kiên nhẫn nói: “Cút! Đừng làm phiền lão tử.”
Đại Xuân Tử vui vẻ, “Ơ chắc không phải ái phi đến ngày bà dì đi, sao lại khó chịu như vậy?” Tiếp đó từ trong di động phát ra âm thanh cười vang.
Tần Phi càng nghe càng phiền, chỗ hốc mắt từ từ đau nhói, “Miệng chó không mọc được ngà voi, hôm nay lão tử chẳng muốn đi, mấy cậu tự chơi đi.”
“Ấy, đừng mà, hôm nay tôi cùng Trần Đại Đầu mới nhập về một mẻ hàng mới, còn muốn cùng cậu khoe khoang đây!”
“Hắn có mẻ hàng mới? Có mới mẻ cũng không tới phiên cậu.”
“Đệt, nói gì đó, không lẽ khi đến lượt tôi tất cả đều trở thành đôi giày rách à? Mau, mau, mau, tiểu Bạch Băng, lại chào hỏi anh Tần của em đi.
Di động bên kia lập tức truyền tới giọng nói chán ghét: “Anh Tần khỏe không ạ, anh còn nhớ em không?”
Cả người Tần Phi nổi đầy da gà, thâm tâm nói, chỉ có Đại Xuân Tử ngu ngốc mới tin tưởng loại hàng mới mẻ này!
Bạch Băng…… Cái tên này sao lại nghe quen tai vậy? Tần Phi suy nghĩ hồi lâu, chợt nhớ tới ngày đó, lần đầu tiên anh nhìn thấy Giang Ninh, Giang Ninh đi cùng Bạch Băng, còn có anh trai Bạch Băng còn gọi là gì ấy nhỉ?
Vừa nghĩ tới Giang Ninh, Tần Phi tức đến ngứa răng.
Anh quay về di động nói những lời tàn nhẫn: “Đại Xuân Tử, mặt hàng này chính cậu tự giữ lấy!”
Giang Ninh, Giang Ninh!
Lại là Giang Ninh.
Tần Phi càng nghĩ càng sinh khí, đời này anh chưa từng ăn trái đắng nào lớn thế này, Giang Ninh quả thật chọc giận anh rồi, bị Giang Ninh đánh một trận nhừ tử, nhất định, nhất định phải báo thù!
Anh cúp máy, ngay lập tức gọi điện thoại cho phụ tá chính mình, để trợ lý đi theo Giang Như Hải truyền lời lại, muốn có đơn hàng này sao, nằm mơ đi! Chuyện làm ăn của các người sinh ý, lão tử nhất định phải đoạt lấy!
Không quá nửa tiếng, Giang Như Hải liền gọi điện thoại, thái độ đặc biệt thành khẩn hỏi Tần Phi, vì sao lại muốn thay đổi chủ ý.
Tần Phi trong tối ngoài sáng nói chỗ ấy của Giang Như Hải không tích cực, đặc biệt là người kết nối Giang Ninh, thái độ quá tiêu cực.
Giang Như Hải vừa nghe Tần Phi oán giận Giang Ninh, ngay lập tức nói: “Tần tổng à, Tiểu Ninh đối với nghiệp vụ xác thật vẫn chưa quen thuộc lắm, không ngờ đưa nó đi giới thiệu nghiệp vụ lại làm người khác khó chịu như vậy, hôm nay tôi đã kêu một tổ chuyên nghiệp đến thay thế Tiểu Ninh làm chuyện này, cái nhóm nhỏ này bao gồm tiêu thụ, đường xuất khẩu, kỹ thuật, thậm chí tài vụ, nhân sự…… Blah blah blah……”
Nói một câu dài hơi như vậy khiến Tần Phi á khẩu không nói nên lời.
Giang Như Hải phát biểu rõ ràng mạch lạc, hơn nữa thái độ lại thành khẩn, căn bản Tần Phi tìm không ra nửa điểm vấn đề.
Lúc này, nếu như Tần Phi không kiên trì hợp tác, thật sự không có lý lẽ.
Anh có chết cũng không thể nói, lão tử cưỡng hôn con trai ông rồi bị con trai ông đánh, vì lẽ đó ông đây mặc kệ! Trừ phi con trai ông đến xin lỗi lão tử, nằm xuống để lão tử cᏂị©Ꮒ một lần!
Nhưng mà lời này, đổi lại thành Tần đại thiếu, Tần tổng trên thương trường tuyệt đối không thể nói!!!
Đột nhiên Tần Phi phát hiện, hai người này hợp lực lại khiến anh không thể phản bác! Đệt quả là thiệt thòi quá mà!
Tần Phi muốn quăng di động đi!
Cho dù có làm gì cũng không thể nuốt xuống cục tức này!
Trong mấy ngày kế tiếp, Tần Phi ăn không ngon ngủ không yên, chỉ cần nhắm mắt lại liền nhìn thấy khuôn mặt Giang Ninh đẹp như muốn đấm kia. Rõ ràng là gương mặt khiến người ta thần hồn điên đảo, chỉ khi đối mặt với cậu như bức tường băng lạnh lẽo, Tần Phi nghĩ tới điều này chỉ muốn bóp chết Giang Ninh!
Nghỉ ngơi hơn một tuần, vết bầm tím trên mặt Tần Phi từ từ tiêu bớt, trong công ty còn trữ một đống lớn sự tình, anh không thể không đến công ty đi làm.
Lại trải qua một tuần bận rộn như muốn đòi mạng, cuối cùng sự tình trong công ty cũng xử lý gần xong, Tần Phi từ bận rộn giờ được thảnh thơi, liền bắt đầu cân nhắc tìm đến Giang Ninh gây phiền phức.
Vừa đúng ngày đó, trợ lý hướng về anh đệ trình kế hoạch thư hoạt động công ích nửa cuối năm, mong anh ký tên.
Bình thường Tần Phi rất chú trọng hoạt động công ích, mấy năm qua anh chi không ít tiền cho sự nghiệp công ích.
Trong danh sách kế hoạch này, Giang Ninh nhìn thấy vài chữ “Phong Trào Thể Dục Thể Thao Tài Trợ Học Phí Cho Sinh Viên Đại Học”.
“Tiểu Trương, tôi nhớ ở đại học X có hoạt động thể dục thể thao cũng là do chúng ta tài trợ?”
Trợ lý Trương đáp: “Dạ vâng.”
“Thi đấu Tennis cũng nằm trong danh sách?”
“Dạ đúng, tuần sau diễn ra trận thi đấu tennis sẽ tổ chức ở đây, Tần tổng, sao ngài lại đột nhiên hỏi cái này?”
Tần Phi như có điều suy nghĩ nói: “Không có gì, gần đây tôi cảm thấy rất hứng thú với tennis, Tiểu Trương, cô đi sắp xếp một chút, tôi muốn đi xem các cuộc tranh tài này, sau đó cùng tuyển thủ đoạt giải gặp mặt nhau.”
Trợ lý Trương vui vẻ nói: “Tần tổng, ngài tài trợ cho đại học X 90% kinh phí cho hoạt động thể thao, hiệu trưởng đã sớm muốn gặp ngài, bên ấy đã từng đề cập nhiều lần với tôi, nhưng ngài vẫn không chịu lộ diện, lần này cuối cùng cũng coi như đã nghĩ thông suốt.”
Tần Phi gật đầu, “Ừ, lần này gặp mặt một lần đi.”
“Dạ, tôi lập tức sẽ sắp xếp ngay.”
“Còn có, về Gia Hoa Khang bên kia, mặc kệ khảo sát ra sao, muốn đầu tư như thế nào tôi tuyệt đối sẽ không cân nhắc, khảo sát xong liền tìm cái cớ không hợp tác, tiếp tục cướp sản phẩm độc quyền của họ, đồng thời đem con đường thương nghiệp cùng thị trường bán ra toàn bộ đem về đây!”
Nếu không thể cùng Giang Ninh cố gắng nói chuyện, như vậy đối với công ty của ba Giang Ninh mà nói, anh không có lý do gì nương tay, Tần Phi trở lại thương trường, vẫn mang lòng dạ độc ác.
“Dạ, quy mô của công ty chúng ta đều sắp xếp ở đây, muốn chiếm đoạt công ty Gia Hoa Khang dễ như trở bàn tay.” Chính là không biết lúc trước Tần tổng đã nghĩ gì nữa, lại muốn đầu tư, lại muốn khảo sát.
Đương nhiên, những câu nói kia trợ lý Trương không dám nói ra, bởi vì sắc mặt Tần tổng gần đây nhìn rất khó coi, lâu lâu còn tức giận vô cớ……
Hết chương 5