- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Sổ Tay Sủng Thê Của Võ Tướng
- Chương 10: Bàn chuyện chung thân đại sự, trăm đường lo lắng.
Sổ Tay Sủng Thê Của Võ Tướng
Chương 10: Bàn chuyện chung thân đại sự, trăm đường lo lắng.
"Lại là Thất cô nương?" Cố ma ma nghe nói liền giật mình.
Lão phu nhân cười cười nói: "Còn không phải là nàng sao. Nha đầu này là đứa trọng tình nghĩa, ai đối tốt với nàng, nàng liền đối tốt với người đó gấp trăm lần. Tỷ tỷ nàng khắp nơi che chở nàng, nàng liền tại thời thời khắc khắc mưu tính vì tỷ tỷ."
Cố ma ma than thở đáp một tiếng, giương mắt xem vẻ mặt Lão phu nhân có chút suy tư, không nhịn được hỏi: "Lão phu nhân đây là đang suy xét đến Thất cô nương?"
Lão phu nhân vừa định gật đầu, cẩn thận châm chước một hồi lâu, cuối cùng lại lắc đầu, "Vẫn là xem xem Tứ tỷ nhi đi trước."
Bà sâu sắc thở dài, thật là bất đắc dĩ, "Tây Tây là đứa tốt nhất, cũng thích hợp nhất. Chỉ tiếc tuổi tác lại có chút nhỏ."
----------------------------------
Bên ngoài, Nhị phu nhân Trịnh thị không kéo được Lục cô nương, chỉ có thể trơ mắt nhìn đại nữ nhi chạy đi. Đợi đến khi thấy bóng người Lục cô nương càng xa, Trịnh thị thấp giọng quở trách tiểu nữ nhi: "Ngươi sao có thể không hiểu chuyện như vậy? Tỷ tỷ của ngươi bận bịu mấy ngày nay đều bị ngươi làm hỏng hết!"
Thừa dịp những ngày Ly Nam Khê không ở đây, Lục cô nương không ít lần đến Hải Đường uyển bồi Lão phu nhân nói chuyện, giúp Cố ma ma pha trà cho Lão phu nhân, thậm chí còn tự tay gọt đi trái cây cho Lão phu nhân ăn....coi như là tận tâm tận lực. Phàm là chuyện mẹ con các nàng có thể nghĩ đến, nàng đều đã nỗ lực đi làm.
Bây giờ thì hay rồi. Mắt thấy thái độ của Lão phu nhân đối với đại nữ nhi hòa ái lên không ít, thế nhưng kết quả thì thế nào? Hỏi làm saoTrịnh thị không tức.
Tuy nhìn qua chỉ là kết quả tỷ thí mà thôi, nhưng ai có thể bảo đảm kết quả này đến tột cùng có đại biểu cho vị trí của nữ nhi trong lòng của Lão phu nhân hay không?
Cái khác không nói, chỉ xét về độ kiều diễm thì hoa của Lục cô nương chính là hoàn hảo nhất, nhưng kết quả lại bại bởi hoa của Tứ Cô Nương, kết quả này làm người ta không thể không suy nghĩ .
Bát cô nương thật là oan ức, "Nương, người cùng tỷ tỷ đều không nói với ta các người đến cùng đang bận cái gì, lúc này lại oán lên người ta. Nương nói cái gì mà ta không làm được? Vì sao còn muốn trách ta?"
Các nàng ban ngày ở trong phòng thần thần bí bí nói chuyện, nàng vừa qua đi các nàng liền dừng lại. Nàng không biết chuyện gì xảy ra thì làm sao có thể phối hợp?
Trịnh thị bị lời này của tiểu nữ nhi nói đến á khẩu, không thể phản bác liền phất tay áo nhanh chân rời đi.
Cũng không trách Trịnh thị lo lắng.
Lúc trước bà ta không hề nghĩ rằng Tứ phòng lại đột nhiên trở về, vì lẽ đó bà ta cảm thấy nếu Đại phòng cùng Nhị phòng tranh đấu, làm sao cũng thấy đại nữ nhi của mình sẽ giành phần thắng. Nhưng sau khi Tứ phòng trở về, hết thảy đều thay đổi rồi.
Vóc người thì có thể tạm thời không đề cập tới. Kỳ tỷ nhi (Lục cô nương) thực sự là có chút cao, so với cô nương khác đều cao hơn một cái đầu. Nhưng, Vệ Quốc Công kia cũng vô cùng oai hùng cao to, Kỳ tỷ nhi ở hắn trước mặt, cũng giống như chim nhỏ nép vào người thôi, không ngại.
Luận tướng mạo... Kỳ tỷ nhi tuy rằng không kém, nhưng tướng mạo của hài tử của Tứ phòng, ai ai cũng cực kỳ xuất chúng, người bên ngoài cũng khó mà bì được. Tứ nha đầu tuy nói so với Thất nha đầu kém hơn một chút, nhưng so với cô nương khác thì đã hơn rất nhiều.
Luận thân phận, Kỳ tỷ nhi cùng Tứ nha đầu đều là đích nữ. Phụ thân hai người cũng đều là con vợ cả. Không giống chính là, Ly Nhị Lão Gia hiện tại chỉ là chức quan thứ ngũ phẩm, trong khi Ly Tứ Lão Gia lại là chính ngũ phẩm.
Vừa nghĩ tới quan vị, Nhị phu nhân liền không nhịn được thở dài.
Năm đó Ly Lão thái gia là Đại học sĩ, hai vị lão gia Nhị phòng cùng Tứ phòng thế nhưng đều chọn đi nơi khác làm quan. Sau đó lão gia tử mất, các lão gia cùng gia quyến hồi kinh chịu tang. Ly Lão thái gia mất được ba năm thì Nhị Lão Gia cùng Tứ Lão Gia cũng sắp đến lúc trừ phục (hết thời gian để tang), Ly gia liền tìm đến những học trò của Lão thái gia nhờ giúp đỡ.
Sau đó không lâu, Ly gia nhận được tin tức, có hai chức vị còn trống. Một là thị lang Lễ Bộ, một là Tri phủ Giang Nam. Cùng là thứ ngũ phẩm, chỉ có điều người trước là ở kinh, người sau lại được phái đến Giang Nam. Tuy rằng không nói rõ, nhưng kết quả đã rõ ràng.
Lúc trước hai vị lão gia ở ngoài làm quan, Tứ Lão Gia là đi tới Tây Bắc mà Nhị Lão Gia là đi tới Tây Nam, nên hiển nhiên vị trí Thị lang là do quan hệ của Tứ lão gia mà có được, mà Tri phủ Giang Nam thì lại hợp với Ly Nhị Lão Gia.
Ngặt nỗi, Nhị lão gia thấy đệ đệ có thể làm quan trong kinh thành thì trong lòng không thoải mái. Sau đó bị Trịnh thị nhiều lần giựt giây, quyết định tranh thủ chức thị lang Lễ Bộ. Bọn họ lao lực thuyết phục, cũng không biết Tứ lão gia nghĩ như thế nào, cuối cùng lại lựa chọn đi Giang Nam.
Trước kia Trịnh thị không cảm thấy sự lựa chọn của mình là sai lầm. Nhưng mắt thấy Tứ lão được thăng chức mà Nhị lão gia vẫn là thị lang thì trong lòng bà ta liền không dễ chịu. Bây giờ lại thấy trang phục cùng trang sức của người Tứ phòng, cảm giác không dễ chịu kia càng mãnh liệt hơn.
Giang Nam trù phú. Tuy rằng làm quan ở kinh thành nghe ra thì tự phụ hơn, nhưng trên thực tế thì không thể nào so được với Giang Nam.
Nghĩ đến năm đó chính mình làm đủ mọi chuyện để khuyên phu quân lưu lại kinh thành, Trịnh thị bỗng nhiên có chút hối hận. Tình thế bây giờ thì Nhị phòng của bà ta hoàn toàn không có ưu thế. Bà ta xiết chặt khăn tay bước nhanh trở về, chuẩn bị viết cho Nhị phu nhân Trọng gia một phong thư để thăm dò.
Nghĩ đến Trọng Nhị phu nhân, Trịnh thị mới có chút an tâm.
Tuy nói rằng bà ta cùng Đại phòng phủ Quốc Công không thân thuộc cho lắm, nhưng cùng Trọng Nhị phu nhân thì lại có chút quen biết, thế này mới làm cho bà ta cảm thấy bản thân có ưu thế trước mặt mấy người trục lý (chị em dâu).
Trịnh thị đang vì việc hôn nhân con gái mà lo lắng thì Trang thị cũng cùng Tam phu nhân Triệu thị nói đến chuyện hôn sự với phủ Vệ Quốc Công.
Hôm nay mọi người đều nhìn thấy, rõ ràng là hoa của Tứ cô nương cắm không thể nào hoàn hảo như của Lục cô nương, nhưng Lão phu nhân vẫn kiên trì cho rằng hoa của Tứ cô nương đạt hạng nhất. Khi đó Trang thị liền hiểu, chỉ sợ là Lão phu nhân đã vừa ý đại nữ nhi của bà.
Trước kia Trang thị chưa từng cẩn thận nghĩ qua, nhưng hai ngày nay ngẫm lại, liền cảm thấy có nhiều chỗ không đúng. Bà nhìn vào tiền đồ tốt đẹp trong tương lại của đại nữ nhi, rồi lại nhìn vào băn khoăn của chính mình, làm thế nào cũng không nghĩ ra được gì liền vội vàng đi tìm Tam phu nhân Triệu thị.
Hai người vốn hợp ý, Triệu thị thấy vẻ mặt lo lắng Trang thị giống như có lời muốn nói, liền không trêu ghẹo nữa mà trực tiếp theo Trang thị đến Huệ Lan uyển.
Hai nữ nhi không ở bên cạnh, Trang thị liền mời Trịnh thị đến phòng của bà. Sai người dâng trà rồi bảo toàn bộ lui ra ngoài, lúc này mới nói lên toàn bộ lo lắng trong lòng mình.
"Trọng Đại phu nhân xưa nay bất hòa với Quốc Công gia, vì lý gì mà còn nhắc đến hôn sự này? Chẳng bằng tìm một người con dâu vừa ý bà ta, chẳng phải là bớt đi được rất nhiều tâm sự sao."
Năm đó, thái độ của Ly gia sau khi Lão thái gia mất đã chọc giận Vệ Quốc Công, hắn nhất định sẽ không ưa người của Ly gia gả tới. Trọng Đại phu nhân có thể là vì để cho Vệ Quốc Công không thoải mái mà nhất định muốn hắn tiến liên hôn với Ly gia, nhưng nói đi cũng phải nói lại, đối với Trọng Đại phu nhân thì một người con dâu tới từ gia tộc không thân cận như Ly gia cũng không thể nói là rất tốt.
Biện pháp để Vệ Quốc Công mất hứng thì có hàng ngàn hàng vạn, chứ không nhất thiết phải kết thân cùng Ly gia.
Trang thị sở dĩ hỏi Triệu thị là vì hai người vốn hợp nhau, Triệu thị sẽ không gạt bà. Thứ hai thì so với bà, Triệu thị hiểu biết những chuyện này hơn.
Tuy rằng chuyện kết thân là chuyện có quan hệ đến Đại phòng, Nhị phòng cùng Tứ phòng, nhưng Lão phu nhân cũng chưa nói quá nhiều với bọn họ, ngược lại lại nói chút chuyện cho Triệu thị. Bởi vậy Trang thị mới tìm đến Triệu thị, có lẽ sẽ biết được chút gì đó
Quả nhiên, sau khi nghe xong nghi vấn của bà thì Triệu thị không nói gì mà chỉ khẽ cười.
Lúc này trong phòng chỉ có hai người bọn họ, Triệu thị cũng không vòng vo, dứt khoát nói rằng: "Dường như là ý tứ của Hoàng hậu nương nương. Có người nói lão Hầu gia khi còn sống đã nhờ cậy Hoàng hậu nương nương, muốn nương nương thúc đẩy hôn sự này."
Hoàng hậu nương nương là thân cô cô (cô ruột) của Vệ Quốc Công, là tỷ tỷ ruột thịt của cố lão Hầu gia.
Trang thị lúc này liền hiểu rõ. Ngẫm lại, ngay cả Hoàng hậu nương nương cũng chú trọng đến việc hôn nhân này. Nếu vậy, đại nữ nhi của bà có gả đi, có thể sẽ không quá vất vả chăng?
"Ngươi cứ an tâm được rồi." Triệu thị thấy đôi mi thanh tú Trang thị nhíu chặt, cười trấn an nói: "Ngươi đã lâu không về kinh thành, tự nhiên không biết. Bây giờ không biết có bao nhiêu người nhìn chằm chằm vào việc hôn sự của Vệ Quốc Công. Có bao nhiêu quý nữ trong kinh muốn gả cho hắn mà không thể. Nếu Tứ nha đầu có thể làm Quốc Công phu nhân, đây cũng là phúc khí mấy đời mới có được."
"Thật chứ?" Trang thị nghe vậy ánh mắt sáng lên, nghiêng người nhìn chằm chằm Triệu thị hỏi kỹ: "Cái kia, Vệ Quốc Công thật là tốt như vậy?"
"Phẩm tính thế nào tạm thời không bất luận." Triệu thị biết tính khí xấu của Vệ Quốc Công trên triều dưới triều đều biết. Ly Tứ Lão Gia tự nhiên cũng biết nên cũng không đề cập tới chuyện này, "Chỉ nói riêng chuyện hắn đến nay không có lấy một thị thϊếp động phòng, phong độ lại tiêu sái, tuấn tú lịch sự, thật sự là một nhân tài. Nghe nói, trong tay còn có ba mươi hai gian phòng ốc cùng bốn mươi tám gian cửa tiệm trải rộng khắp nơi, còn có thôn trang, ruộng tốt vô số kể. Chỉ chừng này thôi cũng đủ làm cho tất cả mọi người động tâm ."
Mặc dù Trang thị ở Giang Nam trù phú đã quen, nhưng khi nghe nói đến tài sản của Vệ Quốc Công cũng không khỏi ngẩn người, "Lão Hầu gia thật đúng là yêu thương Quốc Công Gia."
Triệu thị vừa nghe lời này liền biết Trang thị hiểu sai, không nhịn được cười nói: "Trọng Đại phu nhân tất nhiên sẽ cam lòng đem tài vật trong phủ giao cho hắn. Những thú đó đều là chiến lợi phẩm thắng trận cùng bệ hạ ban thưởng. Mắt nhìn người của hắn cũng rất tốt, chọn mấy quản sự đều cực kỳ đáng tin cậy, đem chuyện làm ăn càng làm càng lớn."
Nếu nghe người bên ngoài nói như vậy, Trang thị sẽ nghĩ rằng đối phương nói ngoa. Nhưng nếu Tam tẩu đã nói như vậy, bà nửa điểm cũng không nghi ngờ.
Ly Tam lão gia việc học không được, thi đậu tú tài xong liền dậm chân tại chỗ. Sau đó hắn liền chuyên tâm hỗ trợ quản lý công việc vặt trong phủ. Bởi vậy, đối với những chuyện trên phương diện làm ăn, Tam lão gia luôn hiểu rõ hơn so với người khác.
Trang thị sau khi nghe xong, mặc dù đối với năng lực của Vệ Quốc Công có chút động tâm, nhưng sầu lo trong lòng lại tăng thêm một tầng, "Người như vậy, e là tâm tư cũng rất nặng. Nếu làm Vệ Quốc Công phu nhân, sợ là sẽ phải vất vả hơn nữa."
Chuyện này thì Triệu thị không có cách nào xen vào, dù sao, không ai đoán được tâm tư Vệ Quốc Công ra sao.
Có điều, bà đã từng nghe Tam lão gia đề cập tới, liền nói cho Trang thị: "Lão gia nhà ta có nói, hôn sự này, không sai a. Cái khác không nói, chỉ nói riêng chuyện hắn cùng Trọng Đại phu nhân luôn không hòa thuận, thế nhưng đối với cửu gia - nhi tử thân sinh của Đại phu nhân lại không tệ. Như thế liền thấy được, hắn không phải là người cay nghiệt. Huống chi nhiều người như vậy, đều thề sống chết cống hiến đi theo hắn, thì hắn tất nhiên có chỗ hơn người."
Nghe nói Tam lão gia cũng cho là hôn sự này thỏa đáng, Trang thị cũng yên lòng hơn.
Ly Tam lão gia cùng Ly Tứ Lão Gia là song sinh tử, cảm tình rất tốt. Ly Tam lão gia yêu thương nữ nhi của Tứ phòng như yêu thương nữ nhi của chính mình, nếu không phải trong lòng nắm chắc, tuyệt sẽ không kể ra lời như vậy.
Trang thị vừa mới trở lại kinh thành, đương nhiên phải ở nhà phụng dưỡng bà bà, chưa thể về nhà mẹ đẻ để hỏi kỹ ca ca bà là Trang thị lang. Bây giờ nghe xong Triệu thị nói như vậy, trong lòng cũng an ổn hơn rất nhiều.
Vệ Quốc Công lãnh tâm lãnh tình, không hi vọng hắn có thể săn sóc tỉ mỉ cho thê tử, chỉ hy vọng hai vợ chồng có thể tuơng kính như tân, vậy cũng tốt.
Đã như vậy, bà phải hảo hảo trù tính, vì là đại nữ nhi mà tranh thủ cơ hội lần này.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Sổ Tay Sủng Thê Của Võ Tướng
- Chương 10: Bàn chuyện chung thân đại sự, trăm đường lo lắng.