Chương 34: Trúc mã của tôi là hoàng đế

THỐNG NHẤT XƯNG HÔ CỦA CÔNG/THỤ:

- Nam chính công: Hắn

- Nam chính thụ: Diệp Minh/cậu----> Lúc là chính mình; Tề Minh Ngạn/y--->Đang trong vai trò nguyên chủ

***************

Diệp Minh nhắm mắt lại, vừa mở mắt ra liền quay trở về không gian hệ thống.

888 hỏi cậu: “Có muốn tiến hành nhiệm vụ tiếp theo luôn không?”

Diệp Minh nói: “Có nha! Lần trước mất nhiều thời gian để hoàn thành như vậy...Nhanh lên đường thôi!”

888 không nói gì

Chẳng mấy chốc Diệp Minh cảm thấy trời đất quay cuồng, cậu liền biết mình đã truyền tống xong.

Diệp Minh nghe thấy tiếng nhắc nhở quen thuộc của hệ thống đồng thời tiếp nhận ký ức của nguyên chủ, gương mặt hiện lên nụ cười nhẹ nhõm: “Hóa ra là thế giới này.”

Thân phận của cậu ở thế giới này tên là Tề Minh Ngạn - con trai của thái phó và là thư đồng của thái tử.

Thế nhưng mục tiêu công lược của cậu không phải là thái tử Lý Trạch Viễn mà là ngũ hoàng tử không được sủng ái lúc bấy giờ - Lý Trạch Sâm.

So với Lý Trạch Viễn vừa sinh ra đã được phong làm thái tử, nhận hết mọi sự sủng ái thì tuổi thơ của Lý Trạch Sâm đáng thương hơn.

Mẫu thân của hắn chỉ là một cung nữ lâm thời được hoàng đế lâm hạnh! Bởi vì may mắn mang long thai, lại thuận lợi sinh nở nên cuối cùng cũng được phong hào mỹ nhân.

Mặc dù Vương mỹ nhân có hoàng tử nhưng địa vị vẫn không cao nên vẫn sống những tháng ngày gian khổ ở trong cung cấm! Hơn nữa còn phải dè chừng các phi tần khác hãm hại bất cứ khi nào.

Mà hoàng đế cũng không có cảm giác gì với đứa con trai này, ông nhiều con nối dõi! Hơi đâu quan tâm một hoàng tử tầm thường.

Bởi vì Vương mỹ nhân không được sủng ái nên Lý Trạch Sâm cũng thường xuyên bị những hoàng tử công chúa khác bắt nạt.

Vương mỹ nhân không phải một nữ nhân thông minh, thậm chí lòng dạ còn có phần hẹp hòi! Lúc ở nhà bà là một thứ nữ không được ngó ngàng, những tưởng bò lên long sàng là có thể một bước lên trời, ai ngờ lại không được hoàng thượng sủng ái

Cho dù có con trai cũng không khá khẩm hơn vì bà không thủ đoạn như những phi tần khác nên khi không được hoàng thượng sủng ái, dần dà bà cũng chẳng để tâm gì tới Lý Trạch Sâm.

Lý Trạch Sâm thường bị bắt nạt trước mặt các huynh đệ tỉ muội, mẫu thân cũng chẳng có nhiều tình cảm gì với hắn, chỉ coi hắn như công cụ củng cố địa vị! Nếu không phải trưởng thành sớm, từ nhỏ đã biết bảo vệ mình, lại biết nhẫn nhục chịu đựng, chỉ e đã bỏ mạng từ lâu rồi.

Tề Minh Ngạn tiến cung làm thư đồng từ năm lên tám, lúc đó thái tử Lý Trạch Viễn mười tuổi mà Lý Trạch Sâm cũng tám tuổi.

Một đứa trẻ tám tuổi, dù bề ngoài có thâm trầm tới đâu thì nội tâm cũng yếu ớt khát cầu sự quan tâm mà dỗ dành trẻ con lại là sở trường của Diệp Minh rồi.

Tuy rằng Diệp Minh không thể trắng trợn làm thân với Lý Trạch Sâm, qua lại thân thiết với hắn nhưng những lúc người khác không chú ý tới, cậu vẫn luôn lặng lẽ quan tâm giúp đỡ hắn, tỏ lòng thiện ý với hắn.

Tuy rằng mới đầu Lý Trạch Sâm vẫn còn cảnh giác dè chừng Tề Minh Ngạn nhưng theo thời gian, dần dà hắn bị sự ôn nhu thiện lương của Tề Minh Ngạn làm lay động, không còn chống chọi với y như trước nữa! Ngoài mặt có vẻ lạnh lùng, thực ra đã để cậu bước vào lòng mình.

Diệp Minh cứ như vậy lặng lẽ quan tâm tới Lý Trạch Sâm, bất tri bất giác cọ được hơn nửa độ hảo cảm.

Mấy năm trôi qua, những đứa trẻ ngày nào cũng dần khôn lớn, biết tới yêu đương, Lý Trạch Sâm nhìn Tề Minh Ngạn trổ mã càng ngày càng khôi ngô tuấn tú, quân tử như ngọc, tình cảm dần biến chất, không chỉ dừng lại ở ngưỡng mộ yêu thích mà càng ngày càng khát vọng có được chàng trai này.

Chỉ tiếc Tề Minh Ngạn là người bên cạnh Lý Trạch Viễn! Hơn nữa hắn ta cũng thầm thương trộm mến Tề Minh Ngạn.

Đến tới gần y thôi mà Lý Trạch Sâm cũng không thể làm được! Thậm chí còn không dám để người khác biết mình thân thiết với Tề Minh Ngạn.

Địa vị của Lý Trạch Viễn trong cung cao xa Lý Trạch Sâm không thể với tới, có được sự ân sủng của gã, Tề Minh Ngạn ở trong cung như cá gặp nước! Tất cả mọi người đều biết y là tâm phúc của thái tử, mọi người trong cung thà thất lễ với vị hoàng tử bị thất sủng Lý Trạch Sâm, cũng không ai dám thất lễ với Tề Minh Ngạn.

Không phải Diệp Minh không biết Lý Trạch Viễn ngấp nghé muốn có mình nhưng y cũng mặc kệ chuyện hắn thầm thương mình! Bởi vì y cần mượn thế lực của Lý Trạch Viễn, như vậy mới có thể giúp đỡ Lý Trạch Sâm trong cung nhiều hơn, cậu chỉ coi như mình không biết tâm tư kia của Lý Trạch Viễn.

Lý Trạch Viễn cũng sợ mình đường đột, chưa bao giờ dám tỏ rõ tình cảm của mình, chỉ duy trì mối ‘quân tử chi giao’ với y.

Khi đó Lý Trạch Sâm không có tư cách để chống lại Lý Trạch Viễn, chỉ có thể tiếp tục ẩn nhẫn, mãi cho tới khi xuất cung lập phủ, hắn mới dần dần bộc lộ tài năng! Bởi hắn là người có năng lực, làm việc đắc lực, dần dần được hoàng đế coi trọng, bất tri bất giác được trọng dụng, cánh chim cũng dần trở nên dày dặn.

Lúc này Lý Trạch Viễn mới phát hiện đứa đệ đệ tầm thường kia lại ẩn núp sâu như vậy! Tuy không lộ liễu trước mặt người đời nhưng lại trở thành đối thủ cạnh tranh lớn nhất của gã, hai người ngấm ngầm đấu đá lẫn nhau.

Mình có bán vàng! Các bạn ủng hộ mình qua link: https://truyenhdt.com/user/deposit/p2p/buy/?id=319776#h1 ....Còn nếu bạn không tiện vào link thì vào thủ công qua các bước: Nạp tiền --->P2P---->tìm đến ních Virgo Rose để ủng hộ mình và nhận ưu đãi dành cho độc giả yêu quý của mình nè