Minh Nha tập trung đưa mắt đánh giá hoàn cảnh xung quanh, cô bé cảm thấy cảm xúc của những người ở đây không giống với người bình thường khác.
Vài người đang cười thích thú, một số thì lại ủ rũ, dường như là gặp phải chuyện không nào đó không mấy tốt đẹp.
Hai thái cực cảm xúc của con người lại có thể cùng lúc chứng kiến một cách vô tình ở đây.
"Chú hệ thống, đây là nơi nào vậy?”
Hệ thống cực kỳ phản đối hành vi đưa trẻ con vào sòng bạc của Hoắc Minh Hàn. Giọng điệu lúc này có hơi căm ghét.
[Đây là sòng bạc, một trong những nơi tồi tệ nhất trên thế giới.]
Minh Nha không hiểu.
“Nơi này không tốt sao? Tại sao vậy ạ?”
Những điều mà hệ thống nói tiếp theo khiến cho Minh Nha thêm phần bối rối.
[Bởi vì nơi này có thể biến người tốt thành người xấu, cũng có thể biến người xấu trở thành kẻ tồi tệ hơn.]
Minh Nha không hiểu lắm, nhưng cô bé biết một điều, đây là nơi mà ba cô bé luôn đến làm việc, nên trong lòng cô bé có chút không yên tâm.
“Vậy ba luôn đến đây làm việc, sẽ không có ảnh hưởng gì xấu chứ?”
[Ừm! Trong cốt truyện ban đầu của thế giới này, lý do khiến ba con trở nên xấu xa, là bởi vì đã làm ai đó ở đây bị thương, sau đó bị ông chủ ở đây đe dọa, bước lên con đường không thể quay đầu.]
Tâm trạng của Minh Nha trong chớp mắt trở nên chán nản, tiếng nói của những người xung quanh đột nhiên trở nên nhốn nháo, cô bé lại như có như không từ trong đám hỗn loạn nghe được tiếng lẩm bẩm của người xấu.
Đột nhiên, phía trước mặt, tiếng ồn ào đột ngột dừng lại.
Theo sau đó là âm thanh bàn ghế bị hất tung cùng giọng ai đó gào thét khản cả cổ.
“Mày muốn giở trò! Nhất định là mày đã dùng mánh khóe gì đó, nếu không tao không thể thua nhiều như vậy được! Không thể nào!”
Người bị mắng không phục cãi lại: “Đồ chó, không biết chơi thì đừng vào bàn, mất tiền rồi cũng đừng có sủa bậy.”
Giọng nói này thu hút sự chú ý của Minh Nha, cô bé hơi nghiêng người về phía trước, đưa mắt nhìn về qua đó.
Đám người ở bàn bên đã rời đi hết, chỉ còn lại hai người đang mặt đối mặt với nhau.
Người đàn ông trung niên điên cuồng hét lớn, hiển nhiên đã thua hết sạch của cải trong nhà, hộp đựng thẻ đánh bạc trước mặt cũng trống rỗng.
Trái lại, người đàn ông cao to mà hắn coi là gian lận kia, thẻ đánh bạc trước mặt lại chất cao thành núi.
Người đàn ông trung niên vừa mắng xong liền bị tên cao to kia một chân đạp ngã xuống đất.
Người nọ co quắp dưới mặt đất hồi lâu không đứng dậy, ánh mắt thất thần nhìn đối phương, sắc mặt trắng bệch.
Tên cao to trong lòng vẫn khó chịu, hắn bước tới bên cạnh người đàn ông, dữ tợn nhổ ra một ngụm nước bọt.