Thế giới này là một thế giới tác giả sáng tạo ra, nữ chủ Liễu Yểu, nam chủ Tạ Thần Tị, Đỗ Ninh, Hạng Duy.
Nội dung chính của thế giới này, vốn nên phát triển như vậy: Nữ chủ Liễu Yểu trẻ người non dạ gả cho một nam nhân gia bạo, nam nhân gia bạo kia sau khi xảy ra tai nạn xe cộ hoàn toàn bại lộ bản tính.
Mỗi ngày đều trút giận lên Liễu Yểu, mà Liễu Yểu vẫn còn hy vọng đối với hắn, mỗi ngày đều không ngại cực khổ chiếu cố hắn, chỉ là sẽ thỉnh thoảng đi quán bar ngồi giải sầu.
Trong một lần, liền gặp được Tạ Thần Tị.
Tạ Thần Tị bề ngoài thoạt nhìn thực ôn nhu, nhưng rất biết chơi, Liễu Yểu lại lớn lên xinh đẹp, tự nhiên liền sinh ra hứng thú với cô ta.
Sau này Liễu Yểu cùng Tạ Thần Tị ngày càng thân mật, liền bạn bè của Tạ Thần Tị cũng đều chào hỏi qua, trong đó bao gồm một nam chủ khác Hạng Duy.
Cô ta dựa vào ôn nhu cùng tri thức bắt được tâm của hai nam chủ, rồi sau đó lại ở trên thương trường có được yêu thích của Đỗ Ninh, cuối cùng ba nam nhân tụ ở bên nhau, phát hiện ai cũng không nhường ai, ai cũng không lợi hại hơn ai, đánh lên cũng sẽ chỉ lưỡng bại câu thương, liền quyết định muốn cùng chung Liễu Yểu.
Mà vết thương Liễu Yểu bị nam nhân gia bạo đánh càng ngày càng rõ ràng, thậm chí sau khi cô ta uống say liền thương tâm nói ra bản thân bị gia bạo, hoàn toàn chọc giận ba nam chủ.
Vì thế thiết kế gϊếŧ nam nhân gia bạo, Liễu Yểu được ba người theo đuổi thật lâu, mới đáp ứng cùng bọn họ mỹ mãn hạnh phúc cả đời.
Nhưng sự thật đúng là như vậy sao?
Chồng của Liễu Yểu, cũng chính là Cam Vân, đến từ thị trấn nhỏ, dốc sức làm ăn, mở một công ty tầm trung.
Lần đầu tiên họ gặp mặt, chính là do Liễu Yểu thiết kế.
Liễu Yểu muốn sử dụng Cam Vân làm bàn đạp, cô ta căn bản chướng mắt nam nhân chất phác lại không hiểu nữ nhân như Cam Vân, chỉ là Cam Vân đơn thuần, cho rằng Liễu Yểu yêu hắn, nên hai người liền kết hôn.
Sau khi kết hôn bởi vì có thân phận là vợ Cam Vân, Liễu Yểu tiếp xúc được với thượng tầng địa vị, ở nơi đám người Tạ Thần Tị nhìn không thấy, Liễu Yểu đã biết tới bọn họ.
Chỉ là Cam Vân không cùng một tầng lớp với bọn họ, cho dù ở trong cùng một yến hội cũng chưa từng chào hỏi, cho nên ba người mới không quen biết Cam Vân.
Cam Vân tính tình lãnh đạm hoàn toàn khơi dậy sát tâm của Liễu Yểu, Cam Vân một tháng cùng Liễu Yểu lên giường không đến bốn lần, đối nữ chủ thịt văn mà nói, đây quả thực chính là cuộc sống quả phụ.
Vì thế nàng đầu tiên bảo Cam Vân cùng chính mình mua bảo hiểm kếch xù, sau đó ở trên xe Cam Vân động tay, dẫn tới Cam Vân xảy ra tai nạn xe cộ, tuy đại nạn không chết nhưng đôi mắt lại mù.
Rồi sau đó, Liễu Yểu liền mượn lý do này, để Cam Vân đem cổ phần công ty hắn sở hữu chuyển giao cho cô ta, hơn nữa còn cầm tiền bồi thường kếch xù của Cam Vân mua một ít cổ phần khác, trở thành phú bà.
Cô ta đem Cam Vân nhốt ở trong nhà, mỗi ngày đều nhét vào trong đầu Cam Vân rằng hắn là phế nhân, dẫn tới Cam Vân càng không muốn ra cửa, thậm chí bắt đầu phong bế chính mình.
Sau khi Liễu Yểu quen biết Tạ Thần Tị, vì để hoàn toàn thoát khỏi Cam Vân mà lại không lưu ấn tượng xấu, cô ta liền nói cho các nam chủ rằng chính mình bị gia bạo, cũng nói là cô ta vẫn luôn bị gia bạo.
Các nam chính tin, bọn họ thiết kế kế hoạch ám sát, để Cam Vân im hơi lặng tiếng chết trong nhà.
Liễu Yểu không mấy thông minh, cô ta tất cả đều dựa vào người chồng yêu cô ta và ba nam chủ chưa từng điều tra qua hoàn cảnh của cô ta. Ưu điểm duy nhất của cô chính là tàn nhẫn với bản thân, ác độc chế tạo những miệng vết thương chân thật lên cơ thể mình.
Trong cốt truyện, vốn Tạ Thần Ti đưa Liễu Yểu về nhà không nhìn thấy Cam Vân.
Bởi vì Cam Vân nghe thấy thanh âm xa lạ, liền về phòng ngủ trước khi bọn họ vào nhà.
Con bướm vỗ cánh có thể mang theo cuồng phong, Cam Vân câu môi, hắn thực chờ mong sau này sẽ phát sinh cái gì a.
“Đáng chết!” Ánh đèn đủ mọi màu sắc, quán bar đông đúc, nam nhân mặc áo sơ mi đen ngồi trên ghế lô đem Whiskey đẩy ra xa, thấp giọng mắng một câu.
“Sao vậy Thần Tị, gần đây lại dễ phát giận như vậy.” Một nam nhân đeo khuyên tai đen tiến tới, “Ai chọc cậu sinh khí?”
“Không có gì.” Tạ Thần Tị xoa xoa mi, không biết nên nói từ đâu.
Hắn cũng không muốn kể ra bản thân mất mặt như thế nào cùng bằng hữu.
Nhìn nửa thân trần của một nam nhân liền cương cứng, hơn nữa người kia còn là chồng của người khác!
Chính mình quả thực không giống người bình thường.
“Thật là không hiểu được cậu.” Hạng Duy xoa loạn đầu tóc, trong ánh mắt mang theo tà khí không kềm chế được, hắn giơ lên chén rượu uống một hơi cạn sạch.
Trong ghế lô có tiếng nam nữ cãi vã, Tạ Thần Tị có chút không quen, cầm điếu thuốc đi ra bên ngoài ghế lô.
Hạng Duy bao ghế lô ở lầu hai, hắn hai ngón tay kẹp một điếu thuốc, vịn lan can lầu hai đi xuống.
Liếc mắt một cái, vừa lúc nhìn thấy Liễu Yểu ngồi trên quầy bar bị nam nhân xa lạ ôm.
Cô ta mặc một bộ váy da màu đen, gắt gao ôm trọn lấy dáng người quyến rũ.
Tạ Thần Tị thấy mặt cô ta hồng có chút không bình thường, trong mắt đều là mơ màng.
Tám phần là đã uống say.
Tạ Thần Tị thu hồi tầm mắt, lười biếng không có động tác gì.
Hạng Duy ở ghế lô phát hiện Tạ Thần Tị không ở, cũng đi theo ra ngoài, cùng Tạ Thần Tị song song dựa vào lan can, đi xuống nhìn thấy liền cười ra tiếng nói:
“Nha, kia không phải nữ nhân mấy ngày trước từng gặp sao?” Hạng Duy vuốt mái tóc đen, điếu thuốc vừa mới lấy ra lại thả lại, hài hước nhìn Tạ Thần Tị.
“Nhìn dáng vẻ có lẽ là bị người khác chuốc say, Thần Tị, cậu không xuống giúp sao?”
Tạ Thần Tị yết hầu khẽ lăn, phun ra một ngụm khói: “Không đi.”
“?” Hạng Duy liếʍ môi, có chút hiếm lạ câu trả lời của Tạ Thần Tị, hắn nhìn xuống, phát hiện Liễu Yểu đã bị nam nhân kia lôi kéo sắp rời khỏi.
Qua vài giây, nam nhân thả lỏng chân, hướng bạn tốt cười nói: “Cậu không đi thì tôi đi đó, nữ nhân này khá hợp khẩu vị của tôi.”
Hắn thích nữ nhân diện mạo ôn nhu dáng người nóng bỏng.
Nóng lòng muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân, Hạng Duy không nghe thấy Tạ Thần Tị trả lời, một đường hướng dưới lầu đi đến, nhưng hắn vừa động, liền nghe thấy người phía sau cũng có động tác.
Tạ Thần Tị đi tới vỗ vai hắn, gương mặt quen thuộc tươi cười nói: “Đi thôi, cùng đi. Cậu lại không biết nhà cô ta ở đâu.”
Kỳ quái, như thế nào nói đi là đi? Hạng Duy có chút kỳ quái, nhưng không nghĩ nhiều, cùng Tạ Thần Tị đi xuống.
Hắn không nhìn thấy trong ánh mắt của Tạ Thần Tị còn pha thêm chút hưng phấn.
Sau khi thuận lợi anh hùng cứu mỹ nhân, chỉ tiếc mỹ nhân đã say bất tỉnh nhân sự, cả người toàn mùi rượu xông thẳng vào mũi.
Người này chính là từ xa nhìn thấy đẹp, đến gần mới ngửi được mùi vị trên người.
Hạng Duy ôm Liễu Yểu vào trong xe, vội vàng ra ngoài xe hít một hơi, hắn thích uống rượu, nhưng không thích uống rượu cũ, còn khó ngửi như vậy.
Tạ Thần Tị tự giác mà ngồi vào ghế lái, chờ Hạng Duy ngồi vào liền khởi động xe.
“Cậu sao lại biết nhà cô ta ở đâu?”
Hạng Duy buồn cười nhìn bầu ngực tròn trịa của Liễu Yểu, híp mắt, rõ ràng là hành động háo sắc, nhưng hắn làm lại không có vẻ đáng khinh.
Tạ Thần Tị vừa lái xe vừa nhìn động tác của Hạng Duy, nhịn không được mở miệng giải thích: “Ngày đó đưa cô ta về nhà, thuận tiện nhớ, cậu đừng động vào cô ta, cô ta đã có chồng.”
“?”Hạng Duy có chút nghĩ không thông, có chồng thì sao?
Đều đi đến quán bar còn quản có chồng hay không làm gì? Một đêm tình mà thôi, so đo nhiều như vậy.
Hắn như lọt vào sương mù mà thu hồi tay, rốt cuộc là an phận.
Đem Liễu Yểu ném cho Hạng Duy, Tạ Thần Tị biểu hiện khác thường ở trong thang máy sửa sang lại dung nhan của bản thân, thậm chí còn ngậm ba viên kẹo bạc hà ở trong miệng, so với Hạng Duy còn gấp không chờ nổi đi lên gõ cửa.
Hạng Duy ôm Liễu Yểu đứng ở đằng sau, xem một loạt động tác của Tạ Thần Tị, cả người đều choáng váng.
Không nói gì khác, Tạ Thần Tị người này nếu không cần động liền tuyệt đối sẽ không động tay, càng đừng nói vừa rồi khác thường còn có thể bỏ qua, hiện tại hoàn toàn không thể xem nhẹ.
Không đợi Hạng Duy mở miệng hỏi, cửa liền mở.
Lọt vào trong mắt vẫn là một đôi chân trắng nõn, chỉ là quần áo đổi thành của nam, băng gạc trên mặt cũng đã được tháo ra.
Làm cho Tạ Thần Tị càng nhìn thấy rõ mặt Cam Vân.
So với trong tưởng tượng đẹp hơn, cũng so với trong tưởng tượng…… Càng khiến người ta cảm thấy tâm động.
“Ai vậy?” Cam Vân sờ soạng, bất an hỏi, “Là Yểu Yểu sao?”
“Tiên sinh, phu nhân của ngài uống say.” Tạ Thần Tị giọng nói ôn nhu, có thể khiến Liễu Yểu nghe thấy liền tê dại nửa bên thân, “Tôi là Tạ tiên sinh từng tới đây mấy ngày hôm trước, tôi tên Tạ Thần Tị.”
Cam Vân đột nhiên nghe thấy giọng nói của nam nhân lạ, theo bản năng lui về phía sau, đang nghe thấy lời đằng sau của nam nhân, mới thả lỏng một chút.
“Tạ, tiên sinh?”
“Ân.” Tạ Thần Tị đánh giá toàn thân Cam Vân, nhìn gần, càng làm hắn thêm tâm động.
Như thế nào sẽ có nam nhân mặt trắng nõn như vậy, một chút lỗ chân lông đều không thấy?
Cam Vân dùng cây gậy chỉ đường hướng phía trước gõ gõ, sau đó nghiêng người, ngượng ngùng nói: “Làm phiền Tạ tiên sinh, mọi người vào đi, nghỉ ngơi một lát.”
Hắn thực ôn nhu, lại có điểm trì độn, không nghe ra cổ quái trong giọng nói Tạ Thần Tị, chỉ nghĩ đây là một người ôn nhu.
Vì thế, hắn đem bầy sói mang vào hang của chính mình.