Chương 10

Sau khi từ chối một lần nữa, người đàn ông nổi cơn tức giận. Anh ta nắm lấy cằm của Cam Vân, nhất quyết muốn rót rượu vào. Anh ta đã thành công, nhưng Cam Vân cũng phản ứng ngay lập tức, cậu dùng chân đá vào háng anh ta rồi lợi dụng lúc bối rối chạy ra ngoài.

Rượu được tẩm một loại thuốc cực mạnh, toàn thân Cam Vân run rẩy, tay chân bủn rủn, phải dùng tất cả ý chí để gượng dậy.

Phải nhanh chóng ra khỏi đây mới được, Cam Vân tự nhủ, cậu tìm kiếm cánh cổng. Đúng lúc này, hiệu lực của thuốc tiếp tục phát huy tác dụng, động tác của cậu càng lúc càng chậm, cho đến khi đột nhiên va phải một người nào đó.

"Ừ... Ừm... Xin lỗi..."

Thân thể mềm nhũn giống như tìm được chỗ dựa, sắp trượt xuống thì bị người đỡ lấy, sau đó, Cam Vân nghe thấy người đó hỏi: "Cậu không sao chứ?"

Có vẻ như ... là người tốt?

Nhiệt độ trên người khiến Cam Vân đổ mồ hôi đầm đìa, bộ quần áo mỏng manh của người phục vụ rượu dính sát vào người cậu, không biết từ lúc nào mái tóc đã xõa ra, khi phát hiện có người bên cạnh, cơ thể cậu như bị cảm giác chua xót đánh trúng, hoàn toàn không còn sức lực để đứng lên.

Phải đi về mới được...

Cậu thanh niên run rẩy lấy tiền từ trong túi ra và đưa cho người đỡ mình, cậu không nhận ra rằng người đó không cầm được số tiền kia, nó bị rơi xuống đất dọc theo đầu ngón tay cậu. Cam Vân cố gắng dùng chút lý trí cuối cùng gắng gượng nhờ người đó đưa cậu trở lại trường, sau đó cậu cũng mất đi ý thức.

Nhưng mà cậu không biết những lời mà cậu nói vào tai người kia chỉ còn lại hai chữ giúp tôi.

Tân Di đang đứng ở tầng hai của quán bar, hình như cô ta đến hơi muộn, không tìm thấy bóng dáng Cam Vân đâu nữa.

Cô ta biết quán bar này qua lời của Chu Thừa Vũ ở kiếp trước, Chu Thừa Vũ và cô ta đã đi rất nhiều nơi, đến quán bar là chuyện rất bình thường, tuy rằng nơi này không phải là quán bar tốt nhất nhưng lại là một trong những địa điểm yêu thích của anh ấy.

Quán bar này có hai tầng, tầng trên dành cho giới nhà giàu, tầng dưới thu phí vào cửa là 10 đô la, nếu thích người pha rượu nào thì chỉ cần thương lượng giá cả là sẽ có một đêm xuân.

Nói chung, phía dưới rất hỗn loạn, có thể nhìn thấy tất cả những hành động hạ lưu, tục tĩu trong tầm mắt, nhưng phía trên lại rất chỉn chu và cao cấp, người phía trên có thể xem những trò đùa phía dưới bất cứ lúc nào, sống mơ mơ màng màng, tận hưởng cuộc sống của người khác như một bộ phim truyền hình.