Bà ngoại lại hỏi vấn đề khác, Vân Vô Lự trả lời cẩn thận để bà yên lòng, mới đi tắm rửa.
Tiểu Hắc uống xong chậu sữa theo sát Vân Vô Lự, bị ngăn ngoài cửa phòng tắm.
Vân Vô Lự cúi đầu nhìn ngọn lửa Trường Minh trên vai: "Cậu cũng đi ra ngoài.”
Đèn hồn Trường Minh ngồi xổm trước cửa chốc lát, nhìn thoáng qua Tiểu Hắc ngồi xổm bên cạnh, lè lưỡi, bỗng nhiên cảm thấy mình dính hơi chó, ghét bỏ nhíu mày, quyết đoán rời đi, tiến vào phòng ngủ của Vân Vô Lự.
Thần điện hậu viện trống rỗng, bên trong không cung phụng bất kỳ tượng thần nào. Sương phòng trái phải chính là nơi sinh sống của người canh miếu, phân chia ra ký túc xá và phòng bếp, không có đồ dùng trong nhà, cũng không có dấu vết sinh hoạt.
Vân Vô Lự đi hết gian phòng cuối cùng, danh sách bảng tài sản đã được cập nhật xong.
App Minh Phủ thông báo: [Nhiệm vụ kiểm kê hoàn thành, mời điền địa chỉ nhận hàng đặc biệt, thuốc diệt cỏ đặc hiệu sắp giao hàng!]
Nhiệm vụ hoàn thành, thuốc diệt cỏ vẫn chưa tới, Vân Vô Lự tạm thời không có chuyện gì khác làm. Hắn tan tầm sớm, ở nhà làm quen với app Minh Phủ.
Trên thực tế, ứng dụng của Minh Phủ có rất nhiều chức năng ẩn, Vân Vô Lự, tìm được một cộng đồng tên là "Hướng dẫn nuôi dưỡng thần bảo hộ". Tất nhiều "người" ở đây nặc danh chia sẻ kinh nghiệm hàng ngày và kinh nghiệm nuôi dưỡng thần bảo hộ.
"Thần bảo hộ lấy hương khói làm thức ăn, đầy đủ thức ăn mới có thể trợ giúp chúng nó trưởng thành. Thỉnh thoảng cũng có thể đút chút đồ ăn vặt, bảo bối nhà tôi rất thích ăn hung trạch tục tĩu. Mỗi tháng tôi đều dành chút thời gian đưa nó đi tìm đồ ăn vặt, haizz nuôi con đúng là vất vả mà…."
"Tối hôm qua con nhà tôi ra ngoài đi dạo, lại ngậm được một con ác quỷ siêu hung ác đã tu luyện 200 năm về. [Ngón tay cái] [Ngón tay cái].”
Vân Vô Lự xem đến say sưa, cũng tích cực tìm kiếm:
"Chó Địa ngục có cần diệt rận không?"
"Chó Địa ngục có cần phải triệt sản không?"
"Chó cỏ Địa ngục 200 tuổi có thời kỳ phản nghịch hay không?"
Tiểu Hắc đang nhìn lén: "!!!”