Chương 8: "Phu quân đối xử với thϊếp thật tốt."

Nàng nói lời này chính là vạch ra một ranh giới rõ ràng, là con của hắn không phải của nàng. Tô Trọng lập tức có chút đau đầu, tình cảm của hắn đối với Minh Châu có mấy phần phức tạp, từ nhỏ hắn đã biết được nàng là vị hôn thê của hắn, bởi vì nàng so với hắn nhỏ hơn bốn tuổi, hắn cũng không có tâm tư kiều diễm gì, nhưng cũng từng ước mơ qua. Về sau Thẩm thúc đưa ra lời từ hôn, hắn biết Thẩm thúc lo lắng, hắn không cách nào cam đoan có thể khiến cuộc sống của nàng sau khi thành thân trôi qua như ý như khi ở Thẩm gia, nên đã đồng ý từ hôn, bất quá trong lòng cũng từng có một cảm giác tiếc nuối.

Về sau hắn bị ép thành thân, sau khi Vương thị qua đời hắn vốn định cưới một nữ nhân có thể giúp hắn chăm sóc hài tử và quản lý hậu viện, không nghĩ tới Thẩm thúc lại bày tỏ ý định kết thân với hắn.

Ánh mắt của Tô Trọng từ trên đôi tay đang quấn quanh mái tóc đen chuyển qua gương mặt non mềm của nàng, nghe nói vụ hôn nhân này là nàng mãnh liệt yêu cầu, thế nhưng hắn thấy rằng thê tử mới cưới của hắn tựa hồ không thích mình cho lắm, ban đầu hắn còn tưởng rằng là lúc động phòng đã hù dọa nàng, nhưng sau đó lại có vẻ như không phải nguyên nhân này.

"Tuyển ca nhi không có mẹ đẻ, ta cũng không cần nàng xem hắn như nhi tử ruột thịt, chỉ mong nàng chiếu cố hắn nhiều hơn một chút để hắn bình an lớn lên."

Nói đến đây, Minh Châu chỉ có thể gật đầu: "Ta sẽ chăm sóc hắn thật tốt."

"Về phần Tử Mân cùng Tử Lang, Vương gia cũng sẽ không cho nàng cơ hội nhúng tay vào, trước mặt không có trở ngại là được."

Minh Châu kinh ngạc nhìn Tô Trọng liếc mắt một cái, thấy sắc mặt hắn không có gì thay đổi, cảm thấy tựa hồ muốn đem độ khó của Tô gia giảm xuống một chút, "Lão bản" này chính là một người biết thông cảm cho nhân viên của mình.

Thấy Minh Châu mở to hai mắt nhìn chằm chằm mình, Tô Trọng khóe miệng giật giật: "Phu nhân có gì muốn nói sao?"

Minh Châu làm nũng trong l*иg ngực của hắn cọ xát: "Phu quân đối xử với thϊếp thật tốt."

Tô Trọng khẽ cười một tiếng, để nàng lần nữa cảm thụ một lần nữa thế nào là "tốt" .

Hai ngày sau Tô Trọng đều là nghỉ ở trong phòng của Minh Châu, Xuân Cảnh thấy hai người dính nhau như keo sơn cười đến nỗi không thấy mắt đâu.

Đối với vấn đề này, Minh Châu vẫn như cũ nhàn nhạt, Tô Trọng tựa hồ cũng không quá muốn hài tử, mỗi lần làm xong đều xuất ra ngoài, đồ vật lưu đều không sâu. Ngoài ra nàng cũng đang trong kỳ an toàn, vì lẽ nên hắn liền lưu lại vài đêm, hai người nhìn giống như là dính chặt lấy nhau, nhưng cả hai đều biết đối phương chỉ là diễn trò, tình cảm cũng chỉ là dừng ở việc có thể ở chung thật tốt.

So với Tô Trọng, mấy ngày nay quan hệ giữa Tuyển ca nhi với nàng ngược lại gần gũi thân thiết hơn khá nhiều. Tuyển ca nhi vốn là một bộ dáng cầu thương yêu, nàng vươn cành ô liu, bé lập tức liền thận trọng leo lên đi qua, thời gian bé ở trong khoang tàu nàng cũng ngày càng dài, thỉnh thoảng còn có thể kể một ít câu chuyện đùa nàng bật cười.

LIKE TRUYỆN VÀ ĐỀ CỬ ĐỂ EDITOR CÓ THÊM ĐỘNG LỰC NHÉ!!!💌