Thái tử điện hạ mang theo thái tử phi tương lai xuất hiện khiến cho khu vực điện thờ loạn hết cả lên. Đây là lần đầu tiên thái tử phi đến một lễ tẩy trần của giáo hội, giám mục của điện thờ vừa hay tin thì cuống hết cả lên, gấp rút chạy trên hành lang.
“Giám mục, sao ông vội vàng như vậy?”
Lúc này, thiếu niên vốn dĩ đang phơi nắng trước hồ nước trong xanh đột nhiên cất tiếng, ngài giám mục nghe thấy người này lên tiếng, cho dù đang vội vã cũng phải dừng lại, cúi người rên một tiếng:
“Thánh tử!”
Thánh tử của giáo hội – thiếu niên chỉ vừa mới 10 tuổi, Liễu Tư Mộ mỉm cười với ông ta, đôi con ngươi hoàng kim chói mắt kia giống như là thánh quang chiếu rọi, làm cho giám mục cả người đều muốn nhũn ra.
“Ngài thánh tử, xin đừng phát ra thánh quang nhiều như vậy! Tôi sẽ bị thánh quang khiến cho ngất xỉu mất!”
Giám mục đau khổ rêи ɾỉ.
“Ha ha, được rồi. Ta chỉ muốn hỏi là có gì thú vị không, mà ông và mọi người đều cuống cuồng lên như thế?”
Liễu Tư Mộ chớp mắt.
Vốn dĩ công việc hôm nay chỉ là một cái lễ tẩy trần nho nhỏ ban thánh quang cho quý tộc mà thôi.
“À, bởi vì hôm nay thái tử và thái tử phi điện hạ tương lai đột ngột tới tham dự lễ tẩy trần, phải biết đây là lần đầu tiên thái tử phi tới giáo hội tham dự lễ tẩy trần, chúng ta phải cố gắng ghi điểm trong mắt ngài ấy, tranh thủ sự ủng hộ sau này của Tạ gia!”
Thái tử phi tương lai à?
Trong mắt của Liễu Tư Mộ nhiều thêm một tia hứng thú. Bình thường cậu cũng ít khi ra ngoài, cho nên cũng chẳng tiếp xúc được nhiều với quý tộc đế quốc, hôm nay quả là một dịp may mắn để nhìn thấy vị thái tử phi tương lai trong truyền thuyết này.
Quyết định xong, Liễu Tư Mộ cùng giám mục đi ra bên ngoài, nơi đang thực hiện lễ tẩy trần cho các quý tộc.
Không cần phải tìm kiếm, đứng chính giữa vòng tròn được các quý tộc xung quanh tạo nên, thiếu nữ tinh xảo mỹ lệ như búp bê với mái tóc và đôi mắt đen tuyền thuần huyết của phương đông, làn da trắng như gốm sứ được tô điểm bởi trang phục xa xỉ và châu báu sang trọng.
Mỗi một cái nhấc tay, mỗi một cái liếc mắt đều mang theo một loại kiêu ngạo và cao quý từ tận trong xương tủy, cái gọi là cốt cách quý tộc đó, giống như đám quý tộc xung quanh nàng đều chỉ là những tên thường dân tầm thường.
Quan trọng hơn, chính là vị thái tử điện hạ bên cạnh, giống như vật trang sức lộng lẫy nhất tô điểm làm nền cho nảng tỏa sáng. Là thái tử của một nước, nhưng Arthur chỉ như một người theo hầu phía sau Tạ Tiểu Thiến, cũng là người hầu đắt giá nhất vương quốc!
“Khí chất này, thật sự là mỹ lệ tới đáng sợ!”
Liễu Tư Mộ lẩm bẩm, trong mắt là thật sâu kinh hãi, cũng là thật sâu si mê.
Cậu ta đột nhiên cảm thấy thật ghen tỵ, ghen tỵ với cái tên Arthur đầu đất có thể được đứng ở vị trí bên cạnh nàng, người con gái cao quý nhất đế quốc Kingstha.