Chương 17

Một câu mô tả khái quát tổ hợp Superman và Hiyoribo:

Đại thần thuộc hàng top trên bảng xếp hạng các đại thần trong game có phụ trợ siêu tốt chỉ dành riêng cho anh.

Nói tóm gọn là: Sướиɠ.

Mô tả tỉ mỉ hơn chút nữa là: Càng nhanh, càng cao, càng mạnh.

Thật ra ngày trước lúc đối mặt với Sun-Eaters, Justice League cũng từng tập hợp những người có rất nhiều năng lượng bao gồm Superman và các Green Lantern để tạo ra một mặt trời giả nhỏ, hy vọng lừa được Sun-Eaters.

Đáng tiếc kế hoạch cuối cùng thất bại, một đám siêu anh và hai cái mặt trời bị Sun-Eaters đào rỗng sức mạnh, hai cái mặt trời hoàn toàn không thêm bất kỳ năng lượng nào cho Superman, chỉ để lại hồi ức không hề tốt đẹp.

Mà khi các anh hùng Justice League ‘có kinh nghiệm liên quan’ biết được Daria chỉ cần phất tay là gọi được mặt trời… Cả bọn chỉ có thể ngơ ngác đặt dấu chấm hỏi to đùng trên mặt.

Hello? Có ở đó không? Excuse me? Đó là mặt trời đó! Sao có thể dễ dàng được triệu hồi tới thế?

Nói thẳng ra, chuyện này không có mấy liên quan đến việc có năng lực hay không có năng lực, triệu hồi mặt trời là giả thiết cơ bản của Hiyoribo rồi, giống như mèo thích dẫm chân, chó hay vẫy đuôi vậy, vốn là bản năng không cần đạo lý đạo liếc gì cả.

Có người có siêu năng lực và năng lực đồng tiền, có người có biến chủng và dị năng đặc biệt, Daria không giống họ, Daria tu tiên luôn.

Tu tiên thì cần đạo lý sao! Tu tiên không cần Newton, chỉ cần trâu bò! Tu tiên không cần Aristotle! Tu tiên chỉ cần bật hack!

Máy gia tốc và app hack sẽ gây nghiện. Tựa như ai đã quen sài 5G sao có thể chịu được tốc độ chậm rì rì của 2G.

Cho nên sau khi nhận được mặt trời nhỏ bé do thanh niên tu tiên Daria mang đến, hưởng thụ quá trình double sung sướиɠ, Clark… cảm thấy mình không trở lại như lúc ban đầu được.

Mấy ngày nay anh cứ cảm thấy siêu tốc độ của mình trở nên chậm chạp! Không còn giống lần trước, chạy nhẹ một cái là có thể vượt qua tốc độ của Quicksilver và Barry!

Bị coi là thước đo, Quicksilver và Flash:… OK, fine.

# Không chiếm được vĩnh viễn không ngồi yên nổi.

# Hôm nay Superman bật hack chưa?

Cho nên khi Superman hạnh phúc, chờ mong bay tới sông Hudson nhưng chỉ thấy Daria tay cầm Bồng Lai Ngọc Chi, ngồi trên ống trúc, tuyên bố hôm nay sẽ tay không niết mặt trăng, trái tim của Superman vỡ tan nát.

? App hack đâu? Máy gia tốc đâu? Sao còn chạy sai múi giờ, chuyển thẳng tới chế độ ban đêm rồi?

Bật đèn sáng một chút có được không??

Tựa như Thần Sấm, ‘Thần Mặt Trời’ Superman cũng nằm trong danh sách các Thức Thần dự bị của Daria, thấy đối phương bay về phía mình, Daria ngồi trên thanh trúc, tươi cười thân thiện với anh.

‘Không tồi, ta rất hài lòng! Đáng giá 5 sao! Là Thức Thần mãn cấp, không cần ta phải chờ lâu như nuôi Spider Man ra 8 chân!’

Vào mùa đông ở Mỹ, gió biển lạnh như kẹp theo dao lam bên trong, Daria còn chưa rút được Thức Thần hệ hỏa để sưởi ấm, đành phải cố gắng mặc dày một tý. Tony đã điều chỉnh mặt nạ cho cô, giúp cô dễ che giấu tung tích hơn.

Bé Âm Dương Sư bị chôn trong đống quần áo bằng bông xù xù, thoạt nhìn vừa nhỏ lại vừa mềm, không hề có cảm giác bén nhọn, thật sự nhìn không ra cô có thể tàn nhẫn nướng sống tôm hùm… À không, nướng sống kẻ địch.

Người Krypton thấy Daria ngồi trên ống trúc trông không có khả năng giữ ấm, bắt đầu suy xét khả năng dùng mắt laser làm ấm và đun nóng, “Bay cao có thấy lạnh không?”

Nghe câu này, chuông cảnh báo trong lòng Iron Man lập tức reo ầm ầm, chiến giáp tản ra một trận nhiệt lượng bay tới gần hai người, đoạt trước đề nghị của Superman, dùng chiến giáp đun nóng ống trúc của Daria tới độ ấm thích hợp.

Hết cách, Daria trông thật sự rất dễ dụ, nghĩ thế nào cũng thấy rất không yên tâm. Thậm chí Tony vô cùng hoài nghi, chỉ cần cho cô ăn no, cô có khi có thể tự nguyện đi theo Joker…

Mới nghĩ thế, Tony lại có cảm giác ưu việt kỳ lạ. May là anh cũng có đủ tiền, dù là chất hay là lượng thì đều có thể thỏa mãn hoàn mỹ nhu cầu nấu nướng của Daria.



… Đương nhiên, đồ nấu ở đây chỉ nguyên liệu nấu ăn bình thường, không tính Loki với đám người ngoài hành tinh.

Tony thấy ưu việt còn chưa được một phút thì lại nghe được giọng nói mềm mụp của Daria: “Cháu nghe nói chú có thể đun nóng đồ bằng hai mắt?”

Superman ngẩn ra, nhưng vẫn trả lời, “Ừ, hỏi chi thế?”

“Vậy ―”

Daria còn chưa nói xong, Tony đã có linh cảm xấu, giờ anh chỉ muốn bịt kín miệng Superman, cảnh cáo anh ta, “Đừng hỏi nữa! Mau câm miệng lại đi! Mang theo hai mắt của anh chạy đi! Nó không phải ngày một ngày hai thèm lẩu!”

Nhưng Tony vẫn chậm một bước, Daria đã ngượng ngùng trong chờ đợi, hai mắt lộ ra ngoài mặt nạ sáng ngời như hai vì sao, nhìn chằm chằm vào Clark, “Vậy chú có thể đun nóng nước sông, nấu lẩu trước khi đám người ngoài hành tinh tới không?”

Tony: “…” Biết ngay mà.

Clark: “…?” A?

Mỗi lần cần lửa đun đồ là một lần Daria nhung nhớ Shiranui và Hououka nhà mình! Hồi các nàng còn ở, có lần nào cô sầu vì nướng cá và nấu lẩu đâu!

Dù sao trước đấy đã có kinh nghiệm bị sốc, năng lực chấp nhận của Tony tốt hơn Clark một chút, “… Cháu khẳng định muốn nấu sống tụi nó ngay trong sông sao?”

“Cái này gọi là hồn về quê cũ, cá lạc trở về, mẫu tử song toàn. Bát cha mẹ con phiên bản thủy sản.” Trong lúc trả lời, Daria lại hít sâu vài lần như muốn ngửi mùi lẩu hải sản trong không khí.

Thống xui:… Cô làm ơn làm người đi!

Daria nói chuyện quá hùng hồn, nói như thể rất đúng lý hợp tình, cũng có thể lý giải, dù sao đối với bé Âm Dương Sư đã từng đọc qua , xem qua đoạn ‘trong núi có loài thú, dạng nó như hồ ly mà chín đuôi, tiếng nó như tiếng khóc trẻ sơ sinh, có thể ăn người, nếu ai ăn được thịt nó thì không trúng yêu tà độc khí’, làm gì có món nào cô không thể ăn được.

“...” Tony nhịn không được hoài nghi có phải cô bé bị trúng độc nấm thần bí gây ảo giác nào đó ở phương Đông rồi không ― hơn nữa nó còn có tác dụng liên tục, không thì sao mạch não của cô… Ai nuôi ra được vậy??

S.H.I.E.L.D và Tony ít nhiều gì cũng đã từng điều tra Daria, quá trình điều tra của họ đều vô cùng ngăn ngủi và nhàm chán. Sơ yếu lý lịch của Daria vô cùng sạch sẽ ― đây không có ý ca ngợi, trong thời đại tin tức hóa hiện đại hóa thế này, một người đột nhiên xuất hiện, không tra ra được nguồn gốc thật sự quá bất thường.

Cô quả thật y hệt Wonder Woman lúc mới rời khỏi Đảo Thiên Đường, không hề có quá khứ ở xã hội nhân loại.

Tony lựa chọn tin tưởng Daria, còn S.H.I.E.L.D giờ vốn không có quyền lựa chọn.

Đối đầu với một kẻ thù mạnh như Galactus, người Trái Đất đương nhiên phải đoàn kết, tập hợp tất cả lực lượng tới bảo vệ Trái Đất, mấy cái bí mật chưa có lời giải có thể thảo luận sau.

Danh tiếng bên ngoài của Galactus thật sự rất đáng sợ, hắn là Thần Hủy Diệt và là sát thủ các hành tinh, thực lực hơn hẳn đa số các vị thần thông thường, chỉ cần há mồm là có thể nuốt chửng hết toàn bộ sinh mệnh trên hành tinh hắn nhắm tới.

Hắn còn đại biểu cho sự cân bằng của vũ trụ, trong vũ trụ có rất nhiều vị thần phụ trách sáng tạo và bảo vệ, còn Galactus phụ trách giảm tải chúng. ― nghe nói làm vậy mới có thể duy trì sự cân bằng của vũ trụ.

Nói trắng ra là: Chết là hết, hắn sẽ không cảm thấy hối lỗi, bởi vì nó được gọi là cân bằng.

Cho nên lần này nguyên cả Trái Đất sẽ gặp nguy hiểm chứ không riêng gì New York có đại chiến, Metropolis có chiến tranh, tù nhân ở Arkham vượt ngục. Đây là nguy cơ của toàn bộ hành tinh. Nếu thất bại, không chỉ có một thành phố hay một quốc gia ngã xuống, mà toàn bộ nhân loại sẽ gặp tai nạn.

Cho nên các siêu anh hùng và siêu năng lực gia đa quốc gia đều hành động, trong quãng thời gian này, S.H.I.E.L.D thường xuyên phát hiện Mutant vốn không thích giao tiếp với người thường giờ lại hay lui tới và các siêu năng lực gia khác đang vào thành phố New York.

Ngay cả bên chính phủ và quân đội luôn có thái độ mập mờ với các siêu anh hùng cũng phái lượng lớn người và trang bị tới hỗ trợ.

Bây giờ xung quanh sông Hudson còn có cả quân đội đóng quân, hơn nữa trong số họ còn có ‘ông bạn già’ của The Avengers, tướng quân Roth.

… Đương nhiên, lấy tính cách và tác phong của tướng quân Roth, ông ta sẽ không thật sự bước vào chiến trường, ông ta chỉ phụ trách chỉ huy từ xa ― tiền đề là những người đang ở trên chiến trường kia thật sự bằng lòng nghe ông ra lệnh.

Đây không phải là lần đầu tiên Roth tiếp xúc The Avengers, và mỗi lần tiếp xúc trước của họ đều ― có ấn tượng vô cùng sâu sắc.

Sâu sắc tới nỗi hại người ta cắn răng muốn kích hoạt Palm Cannon.



Ông ta thông qua một cái máy bay không người lái quan sát tình hình, lúc thấy Daria liền nhíu mày, vô cùng khinh thường hỏi, “Các anh nghiêm túc đấy hả? Để ― một ― cô bé ― tới giải quyết kẻ địch?”

Trời ạ, con bé này trông như nhéo một cái liền tan. Bọn họ tính dựa vào phái yếu tới thuyết phục Galactus?

Roth kéo dài giọng hết mức có thể, giống như khóe miệng ngạo mạn nhô lên mỗi khi ông ta lắc đầu.

Những lời này truyền vào mỗi một cái máy liên lạc đeo trên tai các siêu anh hùng, bao gồm cả Daria.

Tony và quản gia AI không cần nghe xong đã cắt luôn tín hiệu bên đối phương, sắc mặt không hề đẹp.

… Nói thật, cái tên kia không thể và cũng không ăn được, hệ thống thật không biết ông ta lấy dũng khí từ đâu mà dám diss ký chủ nhà mình.

Theo kiến thức của hệ thống lạnh băng: Ở trước mặt Daria, muốn bảo toàn chính mình cần phải có các yếu tố quan trọng sau ― bạn phải tươi ngon, ví như canh rắn dự bị Loki; hoặc là bạn có thể biến thành Thức Thần, ví như Thức Thần dự bị Spider Man.

Roth nói xong, chờ mãi vẫn không thấy bên kia hồi đáp, ông ta chau mày, cũng đoán ra Tony đã làm gì.

Người đàn ông mất kiên nhẫn hừ lạnh một tiếng, nén nỗi âu lo trong lòng xuống, “Trái Đất sớm muộn gì cũng sẽ bị hủy diệt bởi kế hoạch sai lầm của đám tự cao tự đại này ―”

Trong đầu Roth - tự xưng là một người được dạy dỗ tốt - hiện lên vô số câu thô tục phong phú có thể sánh ngang với trọng tài, “Còn không bằng đi tin tưởng cái tên Superman kia.”

“Tới rồi.” Trong lúc Roth oán giận, Doctor Strange dẫn theo các pháp sư trong đền Kamar-Taj theo dõi không gian đột nhiên mở miệng.

“Trái Đất…” Galactus đã từng hứa sẽ không nuốt chửng Trái Đất nhưng lại nhiều lần đổi ý, từ từ mở to mắt, “Ta tới rồi ―??”

Vừa mới mở mắt ra, Galactus đã bị Daria đột nhiên dí sát vào mặt dọa hết hồn.

“Chào ông, đường xa đi tới chắc đói bụng lắm rồi nhỉ, mời ông ―”

Daria nhe răng cười, nhiệt tình và khách khí, “Xơi · cơm.”

Mặt trăng là gì?

Mỗi dịp trăng tròn, người sói xé rách ngụy trang, Nữ Thần Mặt Trăng trong thần thoại Hy Lạp điên cuồng và ích kỷ, ánh trăng trong truyền thuyết phương Đông vĩnh viễn cô độc và vắng lặng.

Mà giờ ―

Mặt trăng là ‘mỹ thực’ bị ném mạnh vào mặt Galactus.

Vào lúc dùng Bồng Lai Ngọc Chi điều khiển mặt trăng, Daria còn nhịn không được nhỏ giọng ai oán một câu: “Ngay cả Galactus còn được ăn no, trong khi ta lại bị đói!”

Galactus vừa rơi xuống đất liền có đồ ăn dâng tới tận cửa, còn cô thì sao! Cô chỉ có thể ăn buffet, săn thú khắp nơi! Vừa tới Trái Đất còn dính phải chân bạch tuộc giả!

Ấm ức quá đi! Cô muốn náo loạn!

Superman có được siêu thích lực nghe xong câu này: “…??”

Cái gì? Sao lại thế này? The Avengers không cho cô bé ăn uống sao??

Đói tới mức này, cô bé đã không được ăn bao lâu rồi?? Thảo nào hồi nãy còn nghĩ tới chuyện ăn lẩu?

# Danh tiếng của The Avengers bị tổn hại.

Clark: Để tôi tính thử xem, nếu nạp tiền mời cô bé đi ăn thì liệu có thể có lại app hack cho mình lần nữa không?

=== HẾT CHƯƠNG 17 ===