Quyển 1 - Chương 16: Bị làm nhục

Kiếm Tôn bị người ôm vào lòng chỉ có thể thấy hoa văn kim sắc trên vạt áo hắn.

Hoa văn kim sắc, giọng nói quen thuộc.

Cơ hồ trong nháy mắt, Kiếm Tôn liền nhớ đến Thiếu Hoàng Ma tộc lúc trước đã cắn hắn một ngụm.

Sắc mặt hắn hơi đổi, quả nhiên ngay sau đó, nam tử liền cúi đầu, đôi mắt hẹp dài phong lưu sung sướиɠ cong lên: “Kiếm Tôn đại nhân, chúng ta lại gặp mặt rồi……”

Đây vẫn là lần đầu tiên Thiếu Hoàng đại nhân được tiếp xúc gần gũi với Phất Tri ý thức thanh tỉnh như vậy, hắn vừa lòng nhìn vẻ tức giận nổi lên trong đôi mắt lạnh lùng của "Sư tôn".

Phất Tri âm thầm điều động linh lực, lại phát hiện cả người trống rỗng không có một tia linh khí, giống như một phàm nhân chưa từng tu luyện.

Hắn trầm giọng nói: “Ngươi khống chế cảnh trong mộng của ta, ngươi…… Ưm!”

Hắn bị Ân Lĩnh Tây bế vứt lên giường, giọng nói bình tĩnh đột nhiên dừng lại và biến thành tiếng rêи ɾỉ bóp nghẹn.

Kiếm Tôn không có chút sức lực, mùi hương thối nát càng lúc càng nồng, cảm giác khô nóng khó nhịn trong thân thể càng mạnh, đã không thể dễ dàng bỏ qua.

Hắn theo bản năng cảm thấy có chút gì đó không thích hợp, Phất Tri giãy giụa muốn lật người lại, những ngón tay trắng nõn tạo thành từng nếp gấp trên tấm đệm đỏ sậm bên dưới.

Ân Lĩnh Tây không cho hắn cơ hội, cúi người đè lên trên người hắn, mang theo hơi thở ấm áp lại ái muội, hôn lên bên tai Phất Tri, thấp giọng nói: “Chạy cái gì… Ngươi cũng biết đây chỉ là cảnh trong mơ, lưu lại, cùng ta nếm thử cực lạc nhân gian……”

“Cút!”

Đôi môi mỏng phun ra một chữ lạnh băng.

Kiếm Tôn lại giãy giụa một chút, xiềng xích ở cổ chân leng keng rung động.

Mái tóc đen dài xõa tung trên giường, tựa như đóa hắc sen nở rộ trong đêm tối.

Ân Lĩnh Tây cũng không để ý, hắn cuốn lấy một lọn tóc của Phất Tri, ở trên ngón tay xoắn xoắn, sau đó lại dùng đuôi tóc nhẹ nhàng gãi lên cần cổ của y.

“Kiếm Tôn đại nhân gấp gáp trở về như vậy là muốn gặp ai đây?” Hắn cười cười, từng bước hướng dẫn: “Là người trong lòng sao?”

Thân thể tựa hồ trở nên cực kỳ mẫn cảm, trêu chọc không nhẹ không nặng ngược lại gợi lên khát vọng càng lớn.

Giọng nói Phất Tri đã có chút không xong, hắn nhắm mắt lãnh đạm nói: “Không có, hức…… Người trong lòng.”

“Kiếm Tôn thật không ngoan, sao lại nói dối chứ, ngươi không phải thích tiểu đồ đệ kia của mình sao?”

Phất Tri đột nhiên mở mắt ra, đáy mắt là sát ý không chút che giấu: “Ngươi đã làm gì hắn?!”

Ân Lĩnh Tây sửng sốt, thật không nghĩ tới phản ứng đầu tiên của y lại là việc này, chợt đuôi mắt phượng khẽ cong lên, ngả ngớn hôn lên hàng lông mi đang run rẩy kia.

“Kiếm Tôn còn nói không thích, phản ứng lớn như vậy, thật khiến đáy lòng bổn hoàng hụt hẫng.” Hắn chế trụ tay Phất Tri, đặt lên vị trí trái tim của mình “Chỗ này rất khó chịu……”

Sau đó Ma tộc Thiếu Hoàng còn nói thêm cái gì đó, Phất Tri đã nghe không rõ, suy nghĩ phức tạp cùng nhiệt lưu trong cơ thể làm hắn không thể bình tĩnh tự hỏi.

Trong đầu chỉ còn một câu nói ái muội kia ——

Ngươi không phải thích tiểu đồ đệ kia của mình sao

Vớ vẩn!

Dù hắn không hiểu tình ái, cũng biết thích là có ý gì, hắn sao có thể thích chính đồ đệ của mình?!

Nhưng ——

Từng hình ảnh hắn cùng Ân Lĩnh Tây ở chung một bức lại bức xuất hiện trong đầu.

Cái ôm ấm áp, sớm muộn vấn an, hắn không màng phản phệ ra ngoài dẫn y trở về, từng câu sư tôn thân mật……

Cho đến trước giờ Tý đêm nay, thiếu niên tướng mạo anh tuấn nhẹ nhàng nói với hắn: Sư huynh, huynh chính là người quan trọng nhất cuộc đời ta.

Kiếm Tôn lãnh tình ngây ngô mơ hồ sờ đến cái gọi là tình ái.

Mà lúc này, tên ác ma đang đè ở trên người Phất Tri lại ác ý đẩy hắn một phen, Ân Lĩnh Tây cắn cằm hắn, hàm hồ lên tiếng: “Kiếm Tôn nhàm chán như vậy, chẳng lẽ là bởi vì... Người muốn hoan ái với ngươi là ta, chứ không phải tiểu đệ tử kia của ngươi?”

Hoan ái?

Tên ma đầu này đưa hắn đến đây, lại là vì muốn cùng hắn hoan ái?!

Kiếm Tôn tức khắc liền nhớ tới cuốn《 thôn long thập bát quyết 》mà lúc trước hắn vô tình nhìn thấy, chợt bừng tỉnh nhận ra cái gì, ánh mắt lập tức trở nên lạnh lẽo giận dữ.

"Thôi quên đi, ta đành ủy khuất một chút hậu hạ Kiếm Tôn thỏa mãn một phen, nhưng tất cả đều phải trả lại đó……”

Ma đầu than thở một tiếng, trước khi Phất Tri kịp mở miệng liền hôn lên đôi môi mỏng của y.

Phất Tri ngửa cổ muốn tránh thoát, lại bị hôn đến thở không ra hơi.

Tiên ma trước nay đối lập, hắn lại bị ma tộc làm nhục như thế, quả thực hận không thể khiến nam tử đang đè trên người hắn tan xương nát thịt.

Kiếm Tôn nắm chặt tấm đệm đỏ sẫm, sát ý nùng liệt quay cuồng khiến nhiệt độ cũng giảm xuống vài phần.

“Kiếm Tôn đại nhân, ngươi nói xem, nếu hiện tại người đè trên thân của ngươi là tiểu đồ nhi kia, ngươi có thể hay không……” Thiếu Hoàng thở dài một tiếng, thấp giọng nói vào tai hắn mấy câu.